CẦN THƠ:
2 PHỤ NỮ KHỎA THÂN GIỮA BAN NGÀY ĐỂ… “GIỮ ĐẤT”!
Trưa
ngày 22-5-2012, tại lô số 49, Dự án Khu dân cư Hưng Phú (do Cty Cổ phần
Xây dựng số 8 – thuộc Bộ Xây dựng làm chủ đầu tư) đã xảy ra vụ việc gây
chấn dộng dư luận. 02 người phụ nữ một trung niên – một trẻ đã khỏa
thân, ngăn cản xe máy công trình vào thi công trên phần đất của họ.
Người
phụ nữ lớn tuổi tên Phạm Thị Lài (sinh năm 1960), ngụ KV 1, Phường Hưng
Thạnh, quận Cái Răng (Tp.Cần Thơ); còn người phụ nữ trẻ là chị Hồ
Nguyên Thủy (sinh năm 1979), là con ruột của bà Lài (hiện đang làm kế
toán của một Cty kinh doanh vật tư xây dựng).
Vị
trí xảy ra vụ việc nói trên là thuộc Lô số 49 – Khu dân cư Hưng Phú, do
Cty Cổ phần Xây dựng số 8 (gọi tắt là Cty CIC8) làm chủ đầu tư. Bà Lài
và cô Thủy khẳng định họ khỏa thân để giữ phần đất đã bị Công ty này
“chiếm đoạt” một cách thiếu minh bạch và bất hợp pháp.
Nhóm
vệ sĩ do Cty này thuê đã lập tức ra tay trấn áp, lôi 2 mẹ con này ra
khỏi khu vực thi công. Cả 2 mẹ con đều bị lôi đi trên cát, các bãi cỏ,
vật tư xây dựng… trong tình trạng khỏa thân dưới cái nắng giữa trưa gay
gắt. Một phụ nữ chứng kiến trực tiếp vụ việc phản cảm này, bày tỏ: Dùng
vệ sĩ là đàn ông để tấn công đàn áp 2 người đàn bà không mảnh vải trên
người như vậy… coi kỳ quá. Thấy không có chút đạo đức gì hết. Thiệt hết
biết mấy ông đại gia địa ốc này nghĩ cái gì…?”. Nhiều người đã nhanh tay
ghi lại hình ảnh, videoclip về vụ việc này và gửi về cho chúng tôi cùng
với việc bày tỏ bức xúc trước.
Đang trong trạng thái “lõa thể”, bà Lài nói trong nước mắt uất nghẹn: “Đất
của gia đình vợ chồng tôi dành dụm, mua bằng tiền mồ hôi nước mắt để
cất nhà sinh sống, làm ruộng, trồng rau, nuôi gà… cả mấy chục năm rồi.
Công ty địa ốc vào đây tự đưa ra giá rồi ép chúng tôi nhận tiền mà không
cho chúng tôi quyền được thỏa thuận mua bán. Ủy ban còn hỗ trợ Công ty,
dùng lực lượng Công an cưỡng chế đất tôi giao cho công ty. Chồng tôi
sức yếu thế cô chỉ biết tự tử để phản đối. Giờ mẹ con tôi biết làm gì
ngoài việc lột hết đồ đạc, ráng chịu nhục nhã để phản đối họ?! Nhục lắm
mấy cô mấy chú ơi!”.
Trước
đó, phần đất này đã bị UBND Quận Cái Răng (TP.Cần Thơ) ra quyết định
cưỡng chế giao cho Cty CIC 8 làm chủ đầu tư xây dựng Khu dân cư, Khu Căn
hộ chung cư cao cấp và phân lô để bán nền. Giá cưỡng chế do phía Cty
CIC8 đưa ra và bị rất nhiều người dân trong khu vực này phản đối. Vì
theo chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ, những dự án “kêu gọi nhà đầu tư”
và thuộc dạng dự án kinh doanh sinh lợi, thì phía chủ đầu tư phải tiến
hành tự thỏa thuận giá bồi thường thiệt hại với người dân bị ảnh hưởng.
Theo hồ sơ của chúng tôi, hộ dân này đã bị cưỡng chế 3 lần và giờ đây
khi đất đã được cưỡng chế giao, nhưng chủ đầu tư vẫn không thể tiến hành
thi công vì họ liên tục cản trở để “giữ đất”.
Những
người dân ở khu vực này xác nhận, trong lần cưỡng chế cuối cùng vào
ngày 04-12-2011. Chồng bà Lài là ông Hồ Văn Tư (sinh năm 1954) đã uống
thuốc trừ sâu tự tử ngay trước sự chứng kiến của Đoàn cưỡng chế. Trong
thành phần Đoàn cưỡng chế cũng xuất hiện hàng chục cán bộ chiến sĩ công
an; đặc biệt là sự hiện diện của đại tá Lê Văn Hiếu - Trưởng Công an
quận Cái Răng (?). Nhưng rất may, ông Tư được đưa đi cấp cứu và sau 2
tuần điều trị ở BV Đa khoa Trung ương Cần Thơ và ông đã qua khỏi, giữ
được mạng sống. Nhưng hiện sức khỏe ông Tư đang rất yếu, không thể đi
lại nhiều được như trước nên việc “giữ đất” của gia đình giờ này đành
chỉ trông cậy vào hai mẹ con bà Lài. Những phụ nữ không tấc sắt trong
tay, họ đành liều thân với “cách thức” hết sức phản cảm nói trên. Liệu
cả xã hội có ai “động lòng” trước cám cảnh của người dân “con ong, cái
kiến” khi bị dồn vào đường cùng ?
Chưa
có bình luận nào chính thức từ phía chính quyền địa phương và chủ đầu
tư về vụ việc “kỳ khôi” có-một-không-hai này. Tuy nhiên, theo thông tin
thu thập được, dự án này đang chậm tiến độ khoảng hơn 96 tháng (8 năm)
vì vướng “mặt bằng” (!). Hiện tại, giá mà Cty CIC8 đang chào bán ngay
tại vị trí đất của hộ ông Tư và bà Lài là hơn 5 triệu đồng/m2. Trong khi đó, theo bà Lài, họ chỉ bồi thường cho gia đình bà với giá 400.000 đồng/m2
mà cũng không bố trí tái định cư theo Luật định, dù gia đình bà đã cất
nhà ở trên đất không tranh chấp, hàng chục năm trời nay.
Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi và thông tin vụ việc này đến bạn đọc.
______________________________________
Các hồ sơ có liên quan đến vụ cưỡng chế này
______________________________________
CÔNG VĂN 3976/UB CỦA UBND TỈNH CẦN THƠ (CŨ) LÀ DO ÔNG NGUYỄN THANH TÒNG - CHỦ TỊCH UBND TỈNH KÝ BAN HÀNH. VÌ CÔNG VĂN NÀY GỬI THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ NÊN CHỈ CÓ TRÍCH LỤC NỘI DUNG (KHÔNG CÓ CON DẤU) CHỨ KHÔNG PHOTO ĐƯỢC. NHƯNG CÔNG VĂN PHÁT HÀNH DƯỚI 15 NĂM THÌ VẪN CÒN TRONG PHÒNG LƯU TRỮ.
TỪ
CÔNG VĂN 3976 NÀY, ÔNG NGUYỄN TẤN DŨNG MỚI KÝ CÔNG VĂN 1702/CP-CN ĐỂ
TRẢ LỜI TỈNH CẦN THƠ VỀ CƠ CHẾ KÊU GỌI NHÀ ĐẦU TƯ. THEO ĐÓ, "NHÀ ĐẦU TƯ
THỎA THUẬN VỚI NGƯỜI CÓ ĐẤT BỊ THU HỒI VỀ MỨC BỒI THƯỜNG...". (XEM NỘI
DUNG).
NHƯNG, UBND TP CẦN THƠ LẠI RA QĐ CƯỠNG CHẾ GIAO ĐẤT CHO NHÀ ĐẦU TƯ THAY VÌ ĐỂ 2 BÊN THỎA THUẬN THEO Ý KIẾN CỦA CHÍNH PHỦ. SỰ CAN THIỆP NÀY ĐÃ KHIẾN CHỦ ĐẦU TƯ KHÔNG THỰC HIỆN NGHĨA VỤ CỦA MÌNH.
LỢI ÍCH TỪ VIỆC ĐỀN BÙ GIÁ THẤP (TỰ ĐƯA RA) VÀ BÁN GIÁ RẤT CAO (HƠN 20 LẦN) LÀ RẤT KHUẤT TẤT...
Đang tiếp tục cập nhật...
Dân oan Việt Nam phản đối chiếm đoạt đất đai, tại Cái Răng, Cần Thơ, ngày 22/5/2012 (Ảnh: Blog Lê Hiền Đức):
Hai người phụ nữ Việt Nam trong 2 tấm hình cuối, một là bà Phạm Thị Lài, sinh năm 1960, ngụ tại phường Hưng Thạnh, quận Cái Răng, thành phố Cần Thơ, người thứ hai là bà Hồ Nguyên Thủy, sinh năm 1979, con ruột của bà Lài, hiện đang làm kế toán ở một công ty kinh doanh vật tư xây dựng.
Như chúng ta thấy, hình thức khoả thân phản kháng khá phổ biến trên thế giới, nhưng trong thực tế không quốc gia nào khuyến khích nơi công cộng.
Tuy nhiên, trong những trường hợp với phụ nữ, ở các nước dân chủ, văn minh phương Tây, lực lượng giải tán biểu tình của nhà cầm quyền thường cố gắng tối đa để không bị dư luận cáo buộc có hành động thô bạo.
Thẳng tay đàn áp, bất kể là phụ nữ hay trẻ em, thường xảy ra ở các nước có chế độ độc tài, chuyên chế. Việt Nam là một trong số đó. Các ví dụ rất nhiều và có thể chứng minh dễ dàng qua công cụ tìm kiếm Google.
Khoan hãy nói đồng tình hay phản đối hình thức phản kháng của bà Lài và bà Thuỷ, nhìn hình ảnh những người phụ nữ trần truồng, yếu đuối và đáng thương bị kéo lê lết trên đất đá như một con vật, quả là đám vệ sĩ đã mất hết tính người!
Người có một chút lương tâm thôi sẽ đặt câu hỏi vì sao nên nỗi mà người dân phải chống lại bất công bằng cách sử dụng hình thức đau xót, xa lạ với thuần phong mỹ tục của người Việt như thế, và sẽ ý thức được hành động thích ứng của mình.
Cụ bà Lê Hiền Đức, một công dân chống tham nhũng nổi tiếng và có uy tín với đông đảo dân oan, đang quan tâm tới việc này, viết trên Blog mình:
“Đang trong trạng thái “lõa thể”, bà Lài nói trong nước mắt uất nghẹn: “Đất của gia đình vợ chồng tôi dành dụm, mua bằng tiền mồ hôi nước mắt để cất nhà sinh sống, làm ruộng, trồng rau, nuôi gà… cả mấy chục năm rồi. Công ty địa ốc vào đây tự đưa ra giá rồi ép chúng tôi nhận tiền mà không cho chúng tôi quyền được thỏa thuận mua bán. Ủy ban còn hỗ trợ Công ty, dùng lực lượng Công an cưỡng chế đất tôi giao cho công ty. Chồng tôi sức yếu thế cô chỉ biết tự tử để phản đối. Giờ mẹ con tôi biết làm gì ngoài việc lột hết đồ đạc, ráng chịu nhục nhã để phản đối họ?! Nhục lắm mấy cô mấy chú ơi!”.
Tại sao những kẻ đại diện cho quyền lực, lợi ích của chế độ hôm nay lại có thể tàn nhẫn, dã man với nhân dân như thế? Trong giai đoạn còn phải ăn nhờ ở đậu vào dân, họ có vẻ thích thú hình thức này lắm cơ mà!
Tôi nhớ hồi chiến tranh chống Mỹ, những người sống ở miền Bắc kể cho nhau nghe và tự hào về “Đội quân tóc dài” ở miền Nam. Báo chí còn hả hê thuật lại những cuộc biểu tình chống chế độ Sài Gòn trong đó những người phụ nữ miền Nam “phẫn nộ không ngần ngại tụt quần trườn mặt những tên ác ôn mặt dày mày dạn làm chúng phải cúi mặt bỏ đi“.
Trong bài “Hành xử trong chế độ ta và chế độ Ngụy“, blogger Đông A mỉa mai:
“Dưới chế độ Ngụy những tên ác ôn mặt dày mày dạn đã cúi mặt bỏ đi trước những người phụ nữ lõa thể, nhưng ở chế độ ta những người ngày ngày được nghe tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh vẫn hăng hái xông vào lôi kéo những người phụ nữ trần truồng. Đấy là điểm khác nhau giữa chế độ ta và chế độ Ngụy. Không biết những người phụ nữ trong đội quân tóc dài ngày xưa đấy giờ ra sao, có kinh nghiệm gì truyền lại cho chị em hôm nay không và khi xuôi tay có nhắm mắt được không?“.
Không có gì chính xác hơn để xác định bản chất của nhà cầm quyền và tất cả những kẻ đang cộng sinh trên nó, là sự trở mặt và phản bội. Họ đã thực sự biến thành những con thú man rợ trong cuộc tranh giành lợi ích từ những hợp đồng mua bán đất-quyền-tiền.
Giờ đây trên đất nước Việt Nam “cả một thời đểu cáng đã lên ngôi” (thơ Bùi Minh Quốc) với “ngút trời tiếng khóc xé vành môi bà mẹ, chị em tôi, những người bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, để kiếm hạt thóc nuôi con khôn lớn đi đánh giặc giữ nước giữ làng. Giờ Làng Nước có rồi nhưng Đất lại bị đưa vào cuộc bán buôn kiếm chác của những kẻ chức quyền tham lam vô độ, vô nhân” (nhà văn Thuỳ Linh).
Đến mức một nguời đi theo Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) từ những ngày đầu, vinh dự được Hồ Chí Minh đặt cho cái tên với hai chữ “Hiền” và “Đức” (cụ Lê Hiền Đức), đã phải thốt lên:
“Tình cảnh người dân Việt Nam hiện nay còn kém cả thời chịu ách cai trị của phong kiến, ách đô hộ của thực dân, phát-xít“. [5]
Nếu có một quốc gia nào giống Việt Nam thì cũng vô cùng hiếm hoi, nơi mà chỉ trong vòng 4 năm thôi (2008-2011) “đã có hơn 1,57 triệu lượt người đến các cơ quan hành chính nhà nước để khiếu nại tố cáo, với gần 673 ngàn đơn thư, trên 70% liên quan đến đất đai, còn ở Bộ Tài nguyên – Môi trường, tới 98% hàng năm.
Bất công và oán hận ngút ngàn, người nông dân phải vùng lên bằng mọi khả năng có thể của thân phân nô lệ. Tiếng súng từ Tiên Lãng (Hải Phòng), của gia đình Đoàn Văn Vươn như một chất xúc kích, chỉ trong khoảng một tháng sau, số lượt người khiếu kiện tăng 50%, số đoàn đông người tăng 30%“.
Biết bao nhiêu bị kịch đã xảy ra, máu của nông dân, trong đó có cả phụ nữ trẻ em, đã đổ xuống trên những cánh đồng. Nhiều trường tự tử vì quá thất vọng, uất ức và cùng quẫn. Mới hôm 8/5, bà con nông dân ở Vụ Bản (Nam Định) đồng loạt mang vòng tang trắng giữ đất, thì hơn hai tuần sau, ngày 22/5, vụ khoả thân ở Cần Thơ lại mang đậm màu sắc đau thương…
Trên hết mọi khía cạnh, chưa cần nói đến đúng sai của các cuộc cưỡng chế, với hàng núi đơn khiếu nại “cao hơn cả dãy Trường Sơn” từ hơn hai thập niên qua và hệ quả là “dân phải nổ súng, đặt bom, hay tự tử, lột đồ để giữ đất. Nói cách gì cũng là lỗi của chính quyền đã đẩy họ vào bước đường cùng” – Blogger Đào Tuấn viết.
Tôi đồng ý với blogger Đào Tuấn, nhưng nói “lỗi của chính quyền” là quá nhẹ! Chắc vì sống trong nước nên ông không muốn dùng ngôn ngữ mạnh hơn. Còn tôi, tôi gọi đây là tội ác của tập đoàn lãnh đạo ĐCSVN.
Trong vấn đề xây dựng và phát triển, ở quốc gia nào cũng có vấn đề tranh chấp đất đai, nhưng nơi nào nhà nước công nhận quyền tư hữu và có toà án độc lập phân xử quyền lợi khi có tranh chấp, nơi đó sẽ được giải quyết đúng pháp luật, thoả đáng với lợi ích công cộng, nhưng cũng công bằng với lợi ích của công dân.
Lấy danh nghĩa đất là sở hữu của toàn dân và thống nhất quản lý vào tay nhà nước, ĐCSVN với độc quyền cai trị, trong thực tế đã chiếm đoạt toàn bộ lãnh thổ đất nước làm của riêng cho một đảng phái thiểu số trong 90 triệu người và giữ cho mình toàn quyền ban phát lợi ích.
Cốt lõi của tất cả vấn đề nằm ở đây! Và bất công đi liền với tội ác cũng nằm ở đây!
Cỏ vẫn mọc khi chưa nhổ tận gốc. Sẽ còn nhiều nữa Tiên lãng, Văn Giang, Vụ Bản, Cần Thơ… ●
© 2012 Lê Diễn Đức – RFA Blog
26/05/2012 16:31:55
Giữa trưa, đám vệ sĩ lôi mẹ con bà Lài trên cát, trên bãi cỏ và các đống vật tư xây dựng trong tình trạng khỏa thân.
Trưa 22/5, tại lô 49, dự án Khu dân cư Hưng Phú (Q. Cái Răng, Cần Thơ) do Cty CP Xây dựng số 8 - CIC 8 (Bộ Xây dựng) làm chủ đầu tư, nhóm vệ sĩ Cty đã trấn áp hai phụ nữ trong tình trạng khỏa thân ngăn cản máy công trình vào thi công.
Trưa 22/5, tại lô 49, dự án Khu dân cư Hưng Phú (Q. Cái Răng, Cần Thơ) do Cty CP Xây dựng số 8 - CIC 8 (Bộ Xây dựng) làm chủ đầu tư, nhóm vệ sĩ Cty đã trấn áp hai phụ nữ trong tình trạng khỏa thân ngăn cản máy công trình vào thi công.
Bà Phạm Thị Lài (SN 1960, ngụ P.Hưng Thạnh) và con gái là Hồ Nguyên Thủy (SN1979) khẳng định, họ khỏa thân để giữ phần đất đã bị Cty này chiếm đoạt một cách thiếu minh bạch. Hai người này đã bị đám vệ sĩ lôi trên cát, bãi cỏ và các đống vật liệu trong tình trạng khỏa thân dưới cái nắng gay gắt.
Hai phụ nữ không mặc gì đang giằng co với bảo vệ |
Nhiều vệ sĩ lôi kéo hai phụ nữ tay yếu chân mềm trong tình trạng không mảnh vải che thân ở Cần Thơ khiến nhiều người không đồng tình.
Trao đổi với PV, bà Lài nghẹn lời: “Đất này gia đình tôi bỏ tiền mua để cất nhà sinh sống mấy chục năm. CIC 8 tự đưa giá rồi ép chúng tôi nhận tiền mà không cho chúng tôi quyền được thỏa thuận mua bán. UBND Q. Cái Răng dùng lực lượng CA cưỡng chế đất giao cho CIC 8. Chồng tôi sức yếu thế cô, uất ức quá nên đã một lần uống thuốc sâu tự tử để phản đối. Giờ mẹ con tôi biết làm gì ngoài việc lột đồ, chịu nhục để phản đối?!”.
Theo tìm hiểu của PV, giá bồi hoàn do phía CIC 8 đưa ra bị nhiều người dân trong khu vực phản đối, vì theo Chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ, những dự án kêu gọi nhà đầu tư và thuộc dạng dự án kinh doanh sinh lợi, thì phía chủ đầu tư phải tiến hành tự thỏa thuận giá bồi thường thiệt hại với người dân.
Hộ bà Lài bị cưỡng chế 3 lần. Hiện giá đất mà CIC 8 đang chào bán ngay tại vị trí đất của hộ bà Lài là hơn 5 triệu đồng/m2. Trong khi theo bà Lài, Cty này chỉ bồi thường cho gia đình bà chỉ 500.000 đồng/m2 và cũng không được bố trí tái định cư.
Chủ đầu tư nôn nóng, tự ý thi công
Chiều 24/5, trả lời PV, ông Mai Hồng Châu, chủ tịch UBND Q. Cái Răng cho biết, phía quận đã chỉ đạo tạm thời ngưng thi công chờ họp bàn, đưa ra giải pháp. Vụ việc chiều 22/5 có thể do phía chủ đầu tư nôn nóng, tự ý cho thi công mới xảy ra sự cố như vậy.
Vị chủ tịch này khẳng định, UBND quận đã làm đúng thẩm quyền, giải thích động viên và tổ chức đối thoại trực tiếp 2 lần nhưng hộ dân này không đồng ý. Họ đòi tự thỏa thuận giá đất với chủ đầu tư và so sánh giá thu hồi bốn năm trăm ngàn đồng với giá mấy triệu đồng của công ty bán ra. Việc này là không chấp nhận được!
|
(Theo Nguoiduatin.vn)