THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

27 September 2012

BÀI THƠ CHU ĐIẾU CÀY !









      NHỮNG DÒNG SÔNG TRANH ĐẤU .                 

                                                  Điếu Cày (24/09/2012)

Đêm đêm trong lao tù,
Tôi bổng mơ thấy những dòng sông lạ,
Những dòng sông cuộn sôi hối hả,
Trên những nẽo đường đổ về trung tâm,
Những dòng sông lại gặp những dòng sông,
Hoà thành biển lũ,
Sóng biển trào dâng, đòi tự do dân chủ,
Sóng cuốn phăng đi, thành luỹ lũ độc tài,
Những dòng sông chảy mãi tới tương lai,
Chúng tôi đi, hoà cùng dòng sông,
Như những hạt phù sa, một phần bé nhỏ,
Cuộc đời tôi từ nay gắn bó,
Với dòng sông tranh đấu của quê hương,
Những dòng sông sinh viên xuống đường,
Chống quân Bắc Triều xâm lược,
Những dòng sông công nhân,
Hằng triệu ngươfi nhịp bước,
Đòi tăng lương, đòi tự lập công đoàn,
Những dòng sông của hằng triệu dân oan,
Đòi lại đất đai ruộng vườn bị mất,
Những dòng sông giáo dân,
Nguyện cầu đòi đất,
Toà khâm sứ La Vang, Giao xứ Thái Hà,
Khơi dòng sông tâm linh tuôn chãy đến mọi nhà,
Thắp nến hiệp thông, cùng chung lời nguyện ước,
Chống bất công, chống tham nhũng độc tài,
Như Lê-thị-Công-Nhân và Nguyễn-Văn-Đài,
Nay giúp dân oan, mai hướng dẫn sinh viên,
Hiểu biết về dân chủ,
Chúng tôi đi vì quyền dân chưa đủ,
Dù bị bắt giam trong lao ngục đoạ đày,
Những dòng sông vẫn không nghĩ một ngày,
Chạy về phía tự do dân chủ.


D.C

Kêu gọi dân “hy sinh vì thuỷ điện”: Như thế là tội ác

Cuộc sống bình thường là một cuộc sống có thể không khá giả nhưng yên lành, không nơm nớp lo sợ, không bất an thường trực trong bữa ăn và giấc ngủ hàng đêm. Cuộc sống của người dân ở hạ lưu thuỷ điện Sông tranh 2 hiện nay thực sự là cuộc sống bất bình thường, nhưng đau thương là ở chỗ họ không hề chọn cuộc sống đó.

Lý lẽ một cách tự nhiên và bình thường là: làng xóm có trước, người dân định cư trước đó hàng chục, thậm chí hàng trăm năm, bỗng nhiên một ngày nào đó những nhà đầu tư đến đào bới, xây bờ đắp đập rồi từ đó, động đất làm đảo lộn toàn bộ đời sống cư dân. Khi mới xuất hiện lần đầu họ vẽ ra cho người dân hiền lành và thật thà một cái bánh vẽ thật hoành tráng giống như họ là “thiên sứ” đến mang lại hạnh phúc cho dân. Nào là tạo ra các khu dân cư mới tươi đẹp hơn, phụ nữ được tạo ra việc làm mới, con em họ được nhận vào làm các khu công nghiệp, các nhà máy, người già có nhà sinh hoạt cộng đồng, đường xá đi lại thuận tiện,…
Nhưng từ khi công trình mọc lên thì mọi sự bất hạnh đổ xuống. Không có gì bất công và khổ nhục hơn khi mà đang ở trong ngôi nhà yên lành lại bị ai đó nhân danh vì sự phát triển đất nước đến bắt phải đi chỗ khác tạm cư đến hơn mười năm, những đứa trẻ sinh ra và lớn lên không biết đến “mái ấm” và bây giờ lại đến chuyện đang có nhà phải bỏ nhà làm lều, làm nhà bằng dăm cây cọc, bìa cạc tông để sống qua ngày.
Nếu đó là hành động của một nhà đầu tư nước ngoài thì còn cho là họ thiếu tình nghĩa, nhưng có điều lạ là các nhà đầu tư Việt Nam đang đối xử tệ bạc với chính đồng bào của mình.
“Đập thuỷ điện thì tồn tại hàng trăm năm, nhà dân thì ngắn hơn”
Trả lời câu hỏi của báo Tuổi Trẻ “Độ an toàn khi có động đất chỉ được tính cho đập thuỷ điện và nhà dân làm sao chịu nổi động đất cấp 8 hoặc cao hơn?” Ông Trần Văn Hải, trưởng ban quản lý thuỷ điện 3 – chủ đầu tư công trình thuỷ điện Sông Tranh 2, cho rằng: “Không thể lấy tiêu chuẩn xây dựng của nhà dân và đập thuỷ điện để tính chung được. Đập thuỷ điện tồn tại hàng trăm năm, còn nhà dân thì ngắn hơn, có tiêu chuẩn riêng của bộ Xây dựng. Đúng là nếu động đất cấp 8 thì đập an toàn nhưng nhà dân sẽ sập. Nhưng tôi đã nói đây là động đất kích thích, không phải vì thuỷ điện Sông Tranh 2 mà nó mạnh hơn, cùng lắm chỉ diễn ra sớm hơn mà thôi…” Và ông Hải cũng kêu gọi người dân nên chia sẻ, hy sinh cho thuỷ điện.
Mỗi khi sự cố xảy ra họ tìm mọi cách đổ cho khách quan, họ phủ dụ dân chúng rằng đừng lo, cứ yên tâm mà sống bởi các nhà khoa học đã nói “dân lo lắng là thừa vì thiếu hiểu biết”… Nhưng làm sao đừng lo được khi mà một ngày vài trận động đất ngay dưới chân mình? Hơn nữa ông trưởng ban quản lý thuỷ điện 3 còn lớn tiếng kêu gọi người dân “hãy nên biết chia sẻ và hy sinh cho thuỷ điện”.
Người dân thật khó mà nuốt trôi “lời khuyên” này, vì làm sao họ chia sẻ được với những người đang làm tổn hại đời sống của họ và con cháu họ. Thật sự thì, họ đã hy sinh rồi thì thuỷ điện mới mọc lên và họ tiếp tục hy sinh nữa thì ai sẽ là người hưởng lợi từ công trình này? Câu trả lời đã rành rành: đó là các nhà đầu tư và những người ăn theo, bởi đầu tư thuỷ điện cực kỳ lời, nước thì của trời, họ đầu tư đập, hồ nước một lần rồi thu lời nhiều chục năm sau. Phần người dân thì được gì? Thực tế còn chỉ ra, rất nhiều cộng đồng dân cư sống ngay bên cạnh các đập thuỷ điện mà không có lấy một giọt điện nào. Còn hơn thế, nếu như những nguy cơ hiện nay biến thành hiện thực trong một ngày nào đó thì tính mạng của người dân sẽ bị chôn vùi dưới hàng triệu mét khối nước. Sự hy sinh mà chủ đầu tư kêu gọi hẳn là có ý nghĩa chính cho việc kiểm điểm rút kinh nghiệm của nhà đầu tư lẫn cơ quan chức năng?
Thật chí lý khi mà nhiều người dân nói rằng họ mong vợ con, cha mẹ các vị có thẩm quyền, các nhà khoa học từng đến ngó dự án và các loại nhà liên quan đến con đập này, đến sống chung với người dân vài ngày để cảm nhận được cái giá của sự hy sinh. Nhà đầu tư không lo cho con đập, bởi vì nó được thiết kế “đảm bảo an toàn” và tồn tại nhiều trăm năm sau, và nhà đầu tư cũng không phải lo cho dân, bởi theo họ thì nhà dân tự thân nó có tuổi thọ ngắn ngủi hơn con đập, việc nứt sập lúc nào chỉ còn là chuyện của thời gian. Xin hãy hiểu thực sự đó là tội ác.
Giờ thì người dân chỉ còn “nhờ trời”
Không thể so sánh động đất kích thích ở Bắc Trà My với động đất kích thích ở Hoà Bình bởi diễn biến địa chất hoàn toàn khác nhau, cấu trúc nền móng của thuỷ điện Sông Tranh 2 quá xấu. Việc tích hay không tích nước cũng chỉ là để trấn an bởi thuỷ điện Sông Tranh 2 không có cửa xả đáy nên ông trời mới là người quyết định việc này, khi lũ từ thượng nguồn đổ về.
PGS.TSKH Phan Văn Quýnh (đại học Khoa học tự nhiên – đại học Quốc gia Hà Nội) phân tích như trên trong cuộc trao đổi với Sài Gòn Tiếp Thị.
Với mấy chục năm nghiên cứu trong lĩnh vực địa chất – kiến tạo, đã từng tham gia nghiên cứu và khảo sát tại khu vực Sông Tranh 2. Tiến sĩ có thể lý giải tại sao thuỷ điện Sông Tranh 2 đặt không đúng chỗ?
Cái chết người của thuỷ điện Sông Tranh 2 ở đây đó là cấu trúc nền móng của nó rất yếu. Họ đặt cái nhà máy thuỷ điện trên nền các thành tạo granit. Mà cụ thể là các hợp tạo diorit, granodiorit, granit với tổ hợp khoáng vật bất lợi cho sự bền vững khi chúng bị nước tác động. Đá ở Sông Tranh 2 là một trong những loại đá chịu đựng kém nhất với các tác nhân phong hoá như nước, gió, mưa… Ở Hoà Bình, Sơn La mình xây đập trên đá bazan còn ở đây là trên các thành tạo granit, nó khác hẳn nhau. Có một số nhà khoa học phân tích động đất kích thích ở Bắc Trà My cũng giống như động đất ở Hoà Bình, theo quy luật lên tới mạnh nhất (không vượt quá 5,5 độ Richter) và sẽ đi vào ổn định dần. Tôi cho rằng phân tích này chưa chính xác và mang tính “an ủi”. Động đất kích thích gọi đầy đủ là động đất kích thích hồ chứa do khi xây dựng hồ chứa mà tạo nên. Nhưng động đất kích thích của Bắc Trà My nó hơi khác, vì nó liên quan tới đứt gãy và đứt gãy đang hoạt động, liên quan tới đặc thù kiến tạo. Các đứt gãy này còn đóng vai trò khuếch tán nước làm tăng cường các trận động đất kích thích, nên phải xếp riêng động đất của Bắc Trà My ra.
Tiến sĩ đánh giá thế nào về các giải pháp lắp đặt các thiết bị máy móc cũng như quyết định chưa tích nước vào thời điểm này?
Chúng ta biết mực nước chết của hồ Sông Tranh là 140 nhưng khuyết điểm lớn nhất ở đây khi xây dựng là không xây đập xả đáy, chỉ có năm cửa xả lũ ở cao trình 161 nên luôn luôn treo lơ lửng trên đầu nhân dân một cột nước 140m. Bây giờ là tháng 10, sắp tới mùa lũ về dù muốn hay không thì hồ cũng có mực nước 161m. Khi đó việc tích hay không tích nước không phải bởi con người quyết định, mà là ông trời.
Có một điều ai cũng chắc chắn là động đất sẽ mạnh lên. Nhưng sự tăng cường của các thiết bị do động đất cũng chỉ để ghi nhận kết quả không mong muốn này thôi, còn chả làm gì được tai biến ấy cả.
Thanh Tuyền
Vì mục tiêu lợi nhuận của nhà đầu tư
TS Đào Trọng Tứ (giám đốc trung tâm Phát triển bền vững tài nguyên nước và thích nghi biến đổi khí hậu): “Người dân Bắc Trà My phải bỏ mảnh đất màu mỡ, tươi tốt ven sông, nơi sinh kế của họ để vào ở khu tái định cư “đã là một sự chia sẻ, hy sinh rồi”, nên một khi chủ đầu tư chưa làm tốt thì sao lại tiếp tục bắt dân hy sinh nữa! Không thể phủ nhận thuỷ điện là một nguồn tài nguyên lớn, lợi thế lớn của đất nước ta, nên có nhà khoa học đã gọi đó là “hồng phúc”, và thực tế thuở ban đầu xây dựng và khai thác thuỷ điện, các nhà máy thuỷ điện thường hướng đến đa mục tiêu: phát điện, cung cấp nước cho tưới tiêu, ngăn lũ như Thác Bà, Hoà Bình, Sông Đà… nhưng giờ đây, thuỷ điện đang được khai thác một cách cạn kiệt và hầu như chỉ mục tiêu duy nhất là phát điện – vì mục tiêu lợi nhuận của nhà đầu tư.
Thực tế đến nay, chưa một đánh giá tác động môi trường nào mà làm một dự án thuỷ điện phải dừng lại vì lý do môi trường cả. Bởi lúc ấy, bao giờ lợi ích con số kinh tế sẽ thắng, dự án nào cũng khả thi cả, nhưng vấn đề anh trả giá thế nào thôi”.
Chí Hiếu

TS Nguyễn Minh Hoà

Khái niệm mới về Tự Do?



Bùi Hằng - Vào buổi sáng ngày 24-9-2012 trong khi đi tới tòa án ND thành phố Sài Gòn để xem phiên tòa xét xử 3 nhà báo tự do . Đoàn người hơn chục chị em chúng tôi đã bị chặn lại ngay ngã 4 Võ Văn Tần- Nam Kỳ Khởi Nghĩa... Chỉ một quãng đường đi từ dòng chúa cứu thế Kỳ Đồng ra tới nơi này mà đoàn người và thân nhân những người đang bị xét xử gặp không biết bao nhiêu chuyện nhiễu sách.

Công an- mật vụ, lực lượng trật tự các loại được huy động đứng chật 2 bên đường. Cả dọc con đường từ Bà Huyện Thanh Quan mà đoàn người nhỏ bé ấy đi qua đều bị hàng vài chục ống kính camera chĩa thẳng ngay mặt mà quay chụp. Chúng tôi làm gì mà ghê gớm và quá "quan trọng" đối với chính quyền như thế? Chúng tôi chỉ hơn chục công dân - lầm lũi, công khai đi đến nơi thể hiện cái gọi là công lý xem nó như thế nào thôi mà.

Đáng lẽ ra, những phiên tòa như thế này, nếu đúng người, đúng tội thì còn phải truyền thông cho dân chúng được nghe , được nhìn để mà "ủng hộ" để mà tin rằng chính quyền luôn luôn làm đúng, luôn luôn vì bình yên cho Nhân Dân mới phải chứ.

Vậy mà trái với tất cả những gì gọi là "quy định của pháp luật".

Hình ảnh từ rất sớm trước cổng tòa

Những nhân viên dưới màu áo "công quyền" được xua ra đường để trấn áp chúng tôi. Nếu đất nước này có luật pháp nghiêm minh, có tôn ty trật tự thì tại sao họ cần phải làm những hành vi: lén lút đi theo, lén lút nhòm ngó, lén lút chụp hình quay phim để cho những con người bị họ gọi là "phản động" là "gây rối" lại có thể hiên ngang - điềm tĩnh đi trước bàn dân thiên hạ như vậy?

Sao họ không dám thử hỏi một người dân bất kỳ qua đường trong buổi sáng ấy xem rằng hình ảnh hơn chục con người ngẩng đầu đi giữa phố đòi tự do công lý cho người thân - mặc trên mình những chiếc áo với khẩu hiệu đòi tự do cho những công dân vô tội , cầm những băng rôn ghi rõ nội dung chữ nghĩa... Là những con người công chính - cao đẹp hay hình ảnh của những kẻ "hớt hơ , hớt hải" bấn loạn theo sau mới là công chính, công quyền?

Chẳng cần hỏi quá nhiều người thì ai ai cũng nhìn thấy hành vi của những người gọi là nhân viên "công quyền " kia đã chẳng thể có một chút gì thể hiện được cái uy quyền của chính nghĩa.

Họ thì thụt- thập thò quay phim chụp hình lén. Trong khi đó họ giấu nhẹm và cúi mặt, che đi thân phận họ khi bị những người công chính hay người đi đường chụp hình lại... Nhìn những hình ảnh ấy, người còn liêm xỉ bỗng thấy xấu hổ thay cho họ. Họ có biết rằng: HỌ LÀ AI trong mắt người dân?

Nhiều khi tôi thấy chạnh lòng thương và "tội nghiệp" cho những khuôn mặt, những bộ dạng hèn khốn của họ. "Công" thì đúng rồi! Họ đang thực thi "công việc" mà... Nhưng còn "Quyền"... quyền của họ đâu khi họ không thể có chính nghĩa và sự thật?

Quyền của họ ở đâu khi khi họ không hề có đủ lý lẽ và luật pháp để nói chuyện phải trái? để mà thực thi "quyền hạn" của họ với Nhân Dân một cách có hiệu lực, một cách tâm phục khẩu phục?

Họ có trong tay chính quyền. Họ có trong tay vũ khí, họ có trong tay "chức vụ tự phong" - hay do mua bán mà có - nhưng họ lại không thể làm được một điều hiên ngang - công chính như những người dân...

Bởi một điều họ không hề làm theo LUẬT PHÁP.

Công an giao thông sách nhiễu vô cớ trên mọi chặng đường 

Bộ áo "công quyền " khoác lên người chỉ để làm tấm bình phong - áo giáp cho những việc làm sai trái của họ.

Trên đường đi không biết bao lần đoàn người nhỏ bé chúng tôi bị đe dọa bằng những việc như: dừng xe vô luật lệ đòi kiểm tra giấy tờ, Khi thấy không còn "thủ tục" gì khác để sách nhiễu thì họ đã trắng trợn hơn là cho người xông vào đoàn người để tấn công, cướp giật tài sản của các Cha ngay giữa con mắt của bao người dân. Không biết rằng những con người có tên là an ninh , mật vụ đó họ có còn biết suy nghĩ "động não" hay không khi họ nghĩ rằng họ có cái "quyền" hành xử như côn đồ du đãng?

Bà cán bộ phường và cả đám "công bộc" cũng đã tái mặt và cúi gằm khi an ninh cho người cướp đồ của chúng tôi ngay trước mặt họ. Nhưng khi chúng tôi hô lên CƯỚP... Thằng kia bỏ chạy, lực lượng trật tự có mặt phản ứng đuổi theo thì ngay lập tức công an và an ninh đứng dang tay chặn những người này và hô lên thật "hùng hồn" Người của TA.".... Ha... ha... ha... ha... ha...

Thấy chưa hả bà cán bộ phường? Thấy chưa hả những chú "lính chì"? Thấy chưa hả những thanh niên xung phong? Thấy chưa hả bà con dân chúng đi đường? Màn "biểu diễn" rất sống động của an ninh mật vụ Sài Gòn đã cho các quý vị mục sở thị về bản chất và con người thật của họ đấy nhé! Không phải rằng "thế lực thù địch" nào dựng lên bôi xấu họ đâu nhé! Họ tự nói về mình cả đấy thôi
Đoàn người nhỏ nhoi bị chặn lại giữa ngã tư ấy chẳng "giúp" gì cho chính quyền trong việc "biểu dương lực lượng" hay gây thanh thế , mà trái lại chỉ với hơn chục con người bé nhỏ, bất bạo động và vô cùng ôn hòa họ đã góp phần làm cho những "công bộc" của dân phơi bầy ra những trò tồi tệ nhất.

Đã không thể đưa ra bất cứ lý do gì hợp pháp cho việc ngăn chặn đoàn người đến tòa trong cái thông báo: Đây là phiên xử công khai , mà trái lại họ lại tự vạch trần những khuất tất dối trá, lừa bịp, bưng bít của họ trong tất cả những "nỗ lực" ngăn trở đoàn người. Họ đã khiến cho nhiều người, cả trong chính hàng ngũ của họ phải đón nhận những thông tin từng bị họ bưng bít bằng những "bằng chứng sống". Đó chính là những con người thật đang đứng trước mặt họ, đang diễn thuyết SỰ THẬT cho họ nghe , mà chắc chắn tôi tin rằng rất nhiều người trong số họ, cho dù chưa bao giờ biết gì cũng se giật mình tìm hiểu.

Luật pháp bất chấp- lý lẽ bất cần- lương tri bất ổn thì cuối cùng họ sinh ra bất nghĩa với dân. Họ vận dụng cái suy nghĩ của một loài thú hoang rằng họ sẽ "cai trị" những con dân bé nhỏ này bằng bạo lực nên sau khi không thể tranh cãi lý lẽ với những con người công chính thì trưởng công an phường 6 Q3- thành phố Sài Gòn hô to, ra lệnh rất hùng hồn:" Bắt hết chúng nó lại..."

Bắt bắt nữa bắt cho bằng hết

Giết! giết nữa giết không ngừng nghỉ.......

Hay lắm, với hơn chục con người không một tấc sắt trong tay.

Với hơn chục con người chỉ có "nợ vay" (Nợ vay công lý) thì rõ ràng lực lượng chẳng "tương quan" chút nào.

Những khát khao của thân nhân và bè bạn và cũng là bao tiếng nói chung 

Thế là cứ 5-7 người khiêng một người dân bé nhỏ, thì vài người lại phải chạy theo đấm đá phụ họa những tấm thân đang bị nhâng lên không thể còn cơ hội chống trả như những con heo mang đi giết, mổ thế kia.

Tôi đã gào đến lạc cả giọng trong phẫn uất đến tột cùng: "Không được đánh người! Không được đánh nguoiiiiiiiiiiiiiiii".

Nhưng rồi những công bộc của dân trong cơn say máu họ không hề đếm xỉa đến tiếng kêu thét của đồng loại và họ đã biến đổi gen để trở thành những giống loài khác, khi không còn một chút gì cảm xúc để coi những con người bé nhỏ chúng tôi là ĐỒNG BÀO.

Nếu ai chưa một lần mục sở thị thì khó lòng tin rằng: Những hình ảnh xấu xa- tồi tệ nhất, những ngôn ngữ vô văn hóa nhất và bẩn thỉu nhất lại có sẵn trong lực lượng công an nhân dân như ngày nay.

Họ xông vào bắt dân, hình như họ đồng thời phải "vận nội công" bằng những ngôn từ bẩn thỉu như Đ cha , Đéo mẹ cho xứng với những hành động "ngoại lực" tàn bạo , độc ác mà họ đang thi hành.

Thật không thể nói hết ra những gì mà người dân chúng tôi đã chứng kiến và gánh chịu từ công an, an ninh.

Vậy thì thử hỏi rằng làm sao các ngài muốn "cai trị" con dân khi lòng tin đã bị chính các ngài hủy diệt. Sự tôn trọng thì đã thay thế bằng những ghê tởm qua những hành xử bất minh, bất chính của cả một hệ thống "công bộc" chắp vá về kiến thức- rách rưới về tri thức và nghèo hèn về Tâm thức?
Chỉ riêng những hành xử qua một phiên tòa mà tầm ảnh hưởng lan tỏa ra tầm Quốc Tế như ngày 24-9-2012 này thôi đã có đủ cho những gì về cái gọi là Dân Chủ và Pháp luật mà người Việt Nam chúng ta đang "thụ hưởng". Phải chăng đây là thành quả của 'dân chủ gấp ngàn lần bọn tư bản giãy chết".

Hay đây chính là TỰ DO CÁI CON CẶC như nguyên văn câu nói của ngài Vũ Văn Hiền- Phó công an phường 6- Q3 đã "long trọng" tuyên bố như lời tường trình của chị Dương Thị Tân - vợ cũ anh Điếu Cày khi chị bị bắt giữ trái phép trong đồn và ông phó phường này biểu diễn màn" võ công xé áo" 2 mẹ con chị. Vừa xé vừa hô vang:" Tự Do này, Tự Do cái CON CẶC...

Ha...ha...ha...ha..ha....Cảm ơn ngài trung tá CAND- Cảm ơn ông đã cho cả thế giới biết về Tự Do ở đất nước chúng ta. Nếu ông không nói thì dân đen chúng tôi có nói cũng chẳng ai tin.

Sau khi bị bắt vào đồn công an phường 6 và bị lột áo Mẹ con chị Tân ra về trong cảnh thế này đây 

Viết trong ngày đi xem phiên tòa xử 3 nhà báo TỰ DO 


Tướng Nhanh về vườn nhưng vẫn bốc phét



Lê Diễn Đức - Tướng Nguyễn Đức Nhanh, thôi chức Giám đốc công an Hà Nội, lẽ ra nên biết thân phận ngồi im sau những ngày tháng đã gây không biết bao nhiêu tai ương, nghịch chướng và tội ác cho dân Hà Nội. Vậy mà hắn ba hoa, bốc phét hết cỡ. Hắn nói hôm 25/9 (*): "Tôi rất tự hào và phấn khởi nhưng tôi tự hào nhất là công lao của gần 2 vạn cán bộ chiến sỹ. Nhiều cán bộ tận tụy ngày đêm lập nên chiến công. Trên lĩnh vực chống tội phạm, giữ gìn an ninh trật tự nói chung, Công an Hà Nội đã gặt hái nhiều chiến công, nhất là điều tra trọng án, Hà Nội luôn luôn là đơn vị dẫn đầu cả nước".

Đúng, "thành tích" của CA Hà Nội nói có sách, mách có chứng:

- "Năm 2011, Hà Nội cứ 4 ngày có 3 vụ trọng án, có tới 284 vụ trọng án trong đó có đủ tất cả các loại tội phạm từ giết người, cướp của, hiếp dâm": 


- Ngay tại bệnh viện (BV), trộm cướp cũng hoanh hành. Ví dụ, BV Việt Đức (Hà Nội) đã bố trí đội bảo vệ lên tới 105 người kiểm soát 24/24h. "Vấn đề không chỉ thuần túy là trộm cắp cò mồi, tình trạng một số đối tượng đâm thuê, chém mướn sử dụng vũ khí “nóng” cay cú vào BV truy sát bệnh nhân hoặc dùng bình xịt hơi cay áp đảo nhân viên quầy thuốc mới thực sự là một thách thức lớn, thậm chí có đối tượng liều lĩnh dùng súng tự chế bắn bệnh nhân trong khi đang cấp cứu":


- Tại các chung cư, tình trạng trộm cướp hoành hành cũng phổ biến. 


- Nhóm cướp đêm hoành hành ngoại thành Hà Nội:


Ngoài ra côn đồ ngang nhiên hành hung những người tham gia biểu tình yêu nước không chỉ ngoài đường, mà vào tận trong nhà như trường hợp luật sư Lê Quốc Quân và blogger JB Nguyễn Hữu Vinh gần đây, nhưng không bao giờ công an Hà Nội xử lý tội phạm đúng pháp luật.

Giới giang hồ, xã hội đen cho biết Nguyễn Đức Nhanh được chúng nể trọng vì y là tấm lá chắn che chở. Đám cưới con trai y, Quang Mập, một tay ăn chơi đàng điếm có tiếng ở Hà Thành, dân anh chị các loại bị cấm không được tới dự nhưng có nghĩa vụ gửi phong bì mừng chú rể vài ngàn đôla mỗi người. Ai nghi ngờ thì cứ đến gặp dân giang hồ ở Ngõ Thông Phong, phường Quốc Tử Giám, quận Đống Đa, mà tìm hiểu. Ánh Trọc (tức Trần Xuân Ánh) là đầu đảng của khu này với một đội ngũ đàn em đâm thuê chém mướn. Tháng 2/2009, đã có lệnh truy nã Ánh Trọc và Trần Đức Trang (anh trai Ánh), cùng 5 đối tượng khác, về tội giết người, tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng. Nhưng Ánh Trọc vẫn đang sống nhởn nhơ ở Hà Nội, thậm chí hồi Tết năm 2010 gửi cả xe tải bánh chưng quà Tết cho đàn em trong trại giam.

Tên Nguyễn Đức Nhanh chính xác cần phải hiểu, đức rất chậm, còn giàu rất nhanh.

Lê Diễn Đức

Ảnh: Cha nào con nấy

Phil Robertson, Phó Giám đốc Human Rights Watch vùng Á Châu lên tiếng về kết quả xử án phúc thẩm 3 sinh viên Công giáo



Phil Robertson: "Một ngày sau khi tuyên án tù dài hạn đối với 3 nhà lãnh đạo của "Câu lạc bộ Nhà báo Tự do", chiến dịch "Anh Cả" đầy lạm dụng của Việt Nam chống lại các nhà hoạt động cho tự do ngôn luận đã tiếp tục, đẩy thêm nhiều người vào tù cho những hành động mà đúng ra không bao giờ được coi là tội phạm. Sự không dung thứ của chính phủ Việt Nam dành cho tự do phát biểu đã được đưa ra xét xử giống như phiên toà dành cho với Đậu Văn Dương, Trần Hữu Đức, và Chu Mạnh Sơn, 3 thanh niên Công Giáo tại Vinh (tỉnh Nghệ An) đã kháng án đối với tội danh "tuyên truyền chống nhà nước" theo Điều 88 của Bộ luật hình sự.

Tòa đã giảm án cho Chu Mạnh Sơn sáu tháng, nhưng từ chối bất kỳ sự giảm án nào đối với hai người kia. Cái gọi là "tội phạm" của họ dẫn đến việc bị bắt và bị kết án là phân phối tờ rơi kêu gọi mọi người tẩy chay các cuộc bầu cử quốc hội giả hình của Việt Nam - cho thấy khoảng cách xa như thế nào của chính phủ đối với các nguyên tắc cơ bản của nền dân chủ như quyền quyết định tham gia bầu cử hoặc tẩy chay nó."

Thông tin cơ bản:

Các bản án tù: 

Phil Robertson
Đậu Văn Dương: 3,5 năm, tiếp theo là 1,5 năm quản chế với những hạn chế về di chuyển;

Trần Hữu Đức: 3 năm và 3 tháng, và 1 năm quản chế với những hạn chế về di chuyển;

Chu Mạnh Sơn 2,5 năm (giảm từ 3 năm) và 1 năm quản chế với những hạn chế về di chuyển.

Thông cáo báo chí trước đó Human Rights Watch về vụ việc này:

Nhà cầm quyền bắt giữ Đậu Văn Dương, 24 tuổi, sinh viên tại trường Cao đẳng Thương mại và Du lịch Nghệ An, và anh em họ của anh là Trần Hữu Đức, 24 tuổi, sinh viên trường Cao đẳng Kỹ thuật Việt-Đức tại Nghệ An, vào ngày 02 tháng 8 năm 2011. Ngày hôm sau, nhà nước bắt giữ Chu Mạnh Sơn, 23 tuổi, sinh viên Đại học Y khoa Vinh.

Tại phiên toà sơ thẩm vào ngày 24 tháng 5, TAND tỉnh Nghệ An đã kết án anh Đậu Văn Dương 42 tháng tù giam và 18 tháng quản chế; anh Trần Hữu Đức 39 ​​tháng tù giam và 12 tháng quản chế; anh Chu Mạnh Sơn 36 tháng tù giam và 12 tháng quản chế. Vào ngày 24 tháng 5, bên ngoài toà án, các thân nhân, bạn bè và những người ủng hộ của các bị cáo tụ tập với các biểu ngữ nêu rõ "con tôi vô tội" "anh trai tôi vô tội" "cháu trai của tôi là vô tội," v.v...

Lưu ý rằng một thanh niên thứ tư, anh Hoàng Phong, 25 tuổi, vừa mới tốt nghiệp từ Đại học Công nghệ Giáo dục Vinh, bị bắt ngày 29 tháng 12, là một trong những người bị xét xử trong phiên toà sơ thẩm. Anh bị kết án vào ngày 24-ngày 24 với bản án 5 tháng tù treo, tiếp theo là 12 tháng quản chế, và Hoàng Phong đã quyết định không kháng cáo.

Trong quá khứ, trước khi bị bắt, bốn thanh niên hoạt động này đã tham gia vào các hoạt động tình nguyện, bao gồm việc khuyến khích phụ nữ không phá thai, hiến máu, và tình nguyện giúp đỡ trẻ mồ côi và nạn nhân của thiên tai.

Phil Robertson gửi Danlambao


Dân Làm Báo lược dịch.

*

Quote attributable to Phil Robertson, Deputy Director, Asia Division, Human Rights Watch

“A day after delivering long prison terms to the three leaders of the “Club for Free Journalists”, Vietnam’s abusive ‘Big Brother’ campaign against free speech rights activists just keeps rolling along, slamming more people into prison for actions that should have never been considered crimes. The Vietnam government’s intolerance for free expression was on trial just as much as Dau Van Duong, Tran Huu Duc, and Chu Manh Son, the three Catholic youths in Vinh (Nghe An province) who were appealing their conviction under article 88 of the criminal code for ‘propaganda against the state.’ The court reduced Chu Manh Son’s sentence by six months, but refused to order any reduction in the sentences of the other two. Their so-called “crime” for which they were arrested and convicted was distributing pamphlets urging people to boycott Vietnam’s sham parliamentary elections – showing just how far the government is from basic principles of democracy like the right to decide whether to participate in an election or boycott it.”

Background information:

Thus the prison terms are as follows: Dau Van Duong: 3.5 years, followed by 1.5 years on probation with restrictions on movement; Tran Huu Duc: 3 years and 3 months, followed by 1 year on probation with restrictions on movement; Chu Manh Son 2.5 years (reduced from 3 years) followed by 1 year on probation with restrictions on movement. 

Background from Human Rights Watch’s previous press release on the case is available here:http://www.hrw.org/news/2012/05/22/vietnam-free-catholic-activists

Authorities arrested Dau Van Duong, 24, a student at the Nghe An Trading and Tourism Vocational College, and his cousin Tran Huu Duc, 24, a student at the Vietnam-German Vocational Technical College of Nghe An, on August 2, 2011. The next day, authorities arrested Chu Manh Son, 23, a student from the Vinh Medical University. 

At the first-instance trial on May 24, the People’s Court of Nghe An convicted Dau Van Duong to 42 months, followed by 18 months on probation; Tran Huu Duc to 39 months, followed by 12 months on probation; and Chu Manh Son to 36 months, followed by 12 months on probation. Outside the court on May 24, family members, friends and supporters of the defendants gathered with banners stating “my child is innocent” “my brother is innocent” “my nephew is innocent,” etc.

Note that a fourth youth, Hoang Phong, 25, a recent graduate from the Vinh University of Technology Education, was arrested on December 29, was among those originally tried. He was sentenced on May 24 to 24 months on suspended sentence, followed by 12 months on probation, and Hoang Phong decided not to appeal.

In the past, before their arrests, these four activists had participated in volunteer activities, including encouraging women not to have abortions, donating blood, and volunteering to help orphans and victims of natural disasters.