THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

04 May 2012

Này hỡi ông Hào




Nguyễn Quang Lập
Đọc bài Phó Chủ tịch Hưng Yên báo cáo Thủ tướng vụ Văn Giang (tại đây) mình ngồi cười một mình. Nếu ai không biết thế nào là trơ trẽn thì nên đọc bài này. Chỉ cần đọc hai bài học mà ông Nguyễn Khắc Hào rút ra qua vụ Văn Giang thì biết. Đại khái lãnh đạo Hưng Yên rất ngon lành, đây này: “từng vụ việc cụ thể cần được xem xét thấu đáo, có lý có tình, nhất là phải đúng quy định của pháp luật.” Đây nữa này: ” Tăng cường công tác tiếp công dân, coi trọng tuyên truyền, vận động nhân dân và không nóng vội. Chủ tịch UBND tỉnh đã tổ chức đối thoại trực tiếp với người dân 3 xã, quan tâm giải quyết các quyền và lợi ích chính đáng của người dân, theo đúng các quy định của pháp luật”.

Lãnh đạo sáng suốt tận tâm giải quyết cho dân hết ý nhé, đền bù cho một mét đất bằng ba phát phở bò Việt Nam nhé, một sào đất bằng ba chục bát phở bò Mỹ nhé, giá cao nhất tỉnh nhé, đúng là yêu dân hơn yêu bò nhé. Sở dĩ cưỡng chế là để nghiêm trị: “Những người lợi dụng dân chủ, móc nối với những phần tử tiêu cực, bất mãn, phản động trong nước và nước ngoài, cố tình chống phá chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước, đi ngược lại lợi ích của nhân dân, kìm hãm sự phát triển…”.

Nhưng cái sự nghiêm trị cũng nhẹ nhàng tình cảm lắm nhé, không nổ súng nhé, không đánh đập bắt bớ nhé, chỉ ném hai quả đạn cay thôi nhé. Chính quyền của dân vì dân do dân nhé, các quan coi dân như bố mẹ, không dám hỗn láo với dân đâu nhé. Còn thông tin mà dân thấy được, nghe được, đọc được là của bọn phản động đấy, chớ có tin nhé.

Hi hi ông Hào còn khẳng định rất đanh thép: “Trong vụ việc ở Văn Giang, có sự móc nối chặt chẽ với những phần tử chống đối ở nước ngoài. Các thông tin thậm chí còn được tường thuật tại chỗ, từng giờ, để tuyên truyền xuyên tạc, dàn dựng những video clip giả để vu khống, bôi nhọ chính quyền”.

Ông Hào thứa biết những “luận điệu thù địch” kiểu này dân nghe đã nhàm tai rồi, chán không buồn cãi nữa, vì thế ông tha hồ nói. Nhỡ có ai ngứa mồm cãi lại thì ông đã có cái mũ phản động chụp ngay xuống, khỏi phải lo. Đúng đấy thưa ông, miệng quan trôn trẻ, ai lại đi đôi co với mấy cái lỗ đít của trẻ con. Chỉ hơi ngạc nhiên, nghe nói ông là nhà giáo nhà thơ thế mà ông không biết xấu hổ, kể cũng lạ quá.

Gửi tới ông câu ca này: Hòn đất mà biết nói năng/ ông phó chủ tịch hàm răng chẳng còn, ông đứng trước gương đọc xem có đỏ mặt chút nào không. Chắc không. Đạo làm quan thời này đã phá hỏng tâm hồn nhà thơ nhà giáo của ông mất rồi, chỉ còn thứ ngôn ngữ té re như trôn trẻ, kinh lắm ối ông Hào ôi!.

Nguyễn Quang Lập

AI XÚI GIỤC KHIẾU KIỆN ĐẤT ĐAI?

Bùi Văn Bồng






AI XÚI GIỤC KHIẾU KIỆN ĐẤT ĐAI?
Bùi Văn Bồng
- gửi trực tiếp tới NXD-Blog

Tại Hội nghị trực tuyến toàn quốc ngày 2-5 mới rồi, do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chủ trì, ông Nguyễn Khắc Hào, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hưng Yên nói: "Trong vụ việc ở Văn Giang, có sự móc nối chặt chẽ với những phần tử chống đối ở nước ngoài. Các thông tin thậm chí còn được tường thuật tại chỗ, từng giờ, để tuyên truyền xuyên tạc, dàn dựng những video clip giả để vu khống, bôi nhọ chính quyền. Những người lợi dụng dân chủ, móc nối với những phần tử tiêu cực, bất mãn, phản động trong nước và nước ngoài, cố tình chống phá chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước, đi ngược lại lợi ích của nhân dân, kìm hãm sự phát triển, thì nhất định phải có biện pháp xử lý kiên quyết”.

Đề nghị này của ông Hào với Chính phủ quả là đặt Chính phủ vào tình huống khó xử. Bởi vì, “những phần tử chống đối ở nước ngoài” là những ai, tên gì, làm gì, ở đâu thì chính ông Hào là người phát ra thông tin ấy cũng chưa chỉ ra được. Còn ở trong nước, ai móc nối, móc nối ở đâu, bằng kiểu gì, chắc chắn ông Hào cũng chịu. Trong số người dân bị công an đánh gây thương tích và những người đã bị bắt, có ai đã “móc nối chặt chẽ với nước ngoài”? Có ai là phản động?
Ông Hào cũng không đưa ra chi tiết về những video clip mà ông nóilà giả. Có thằng địch nào ngu đến mức “thưa ông tôi ở bụi này” mà tổ chức đóng giả công an, đóng giả dân bị đánh ngay giữa đội hành với bối cảnh hàng nghìn cảnh sát, súng nổ đì đùng để quay video clip giả? Thế mà ông Hào không những kêu toáng lên như vậy, mà còn đi yêu cầu Chính phủ rằng “nhất định phải có biện pháp xử lý kiên quyết”. Để rồi xem, trên cương vị Phó CT UBND tỉnh, lại là người có chức có quyền trong vụ này, sắp tới ông Hào sẽ có chứng cứ hợp pháp để chỉ đạo bắt và xử lý ai? Và “xử lý kiên quyết” như thế nào?

Nếu như có ai đó kích động, xúi giục, lợi dụng “đục nước béo cò” để “dàn dựng những video clip giả nhằm vu khống”, thì cũng phải truy nguyên cái bản chất vấn đề, cái gốc từ những người gây ra hậu họa để “địch” lợi dụng là ai? Không có lửa sao có khói? Không có cớ, ai dễ mà mượn cớ để thực hiện mưu đồ chống phá? Ai đi chống phá mà lại dựng chuyện phức tạp như vụ Tiên Lãng, Văn Giang?  Nếu như mọi việc trong vụ này đã được cấp ủy Đảng và chính quyền tỉnh Hưng Yên giải quyết, xử lý đúng pháp luật, quyền lợi  chính đáng của nông dân được bảo đảm, không gây bất công bất bình, không gây thiệt thòi quá nhiều cho người dân, để sinh ra khiếu kiện đông người, thì đâu có cớ nào để người ta lợi dụng? (Tôi viết bài này, ủng hộ những nông dân nghèo, bị mất đất đang đi đòi quyền lợi hợp pháp, chính đáng; đồng thời phê phán cách làm, lối hành xử với người dân của chính quyền cùng công an tỉnh Hưng Yên và huyện Văn Giang, các ông cứ điều tra xem tôi có móc nối chặt chẽ với “thế lực thù địch” nào ở nước ngoài không?).

Và hơn thế nữa, vụ Tiên Lãng còn đang nóng hổi đó mà Hưng Yên lại huy động cả nghìn công an để truy dẹp nhằm cưỡng chế thu hồi đất ở Văn Giang, thì quả là không khôn ngoan gì, mất tỉnh táo và vô hình trung chính quyền đã tạo cớ cho “kẻ địch” xen vào chống phá. Vậy, cái gốc nguyên nhân vẫn là do cấp ủy, chính quyền tỉnh Hưng Yên gây ra. Nếu không là chủ mưu thì cũng là hành động thiếu cảnh giác, thiếu hiểu biết, tự nhiên đi tiếp tay cho phản động, “thế lực thù địch” có cơ hội, có vụ việc lợi dụng chống phá. Nếu như lôi cổ những kẻ địch từ nước ngoài và từ trong nước ra để “xử lý kiên quyết” trọng vụ này, thì trước hết trách nhiệm vẫn là ấp ủy, chính quyền địa phương, không thể coi là vô can được. Theo như lời báo cáo thì ông Hào đã biết rõ “có sự móc nối chặt chẽ với những phần tử chống đối ở nước ngoài”. Không những biết là có sự móc nối, mà ông Hào còn nắm chi tiết, cụ thể đến mức là “móc nối chặt chẽ”. Thế nhưng tại sao lại để xảy ra vụ việc bung xé phức tạp, kinh hoàng, làm mất uy tín Đảng lãnh đạo, mất mặt Nhà nước như vậy, thì rất cần xem lại vị thế chức danh mà ông Hào đang nắm giữ, và cũng phải nên xem lại ông Hào có dính gì với các “phần tử chống đối ở nước ngoài” hay không?

Phát biểu của ông Hào cũng y hệt phát biểu của các vị lãnh đạo ở Hải Phòng, rằng có kẻ địch chống phá, có “diễn biến hòa bình”. Nhưng khi hỏi địch là ai, kẻ nào, ở đâu, thủ đoạn, cách thức, chống phá thế nào, chứng cứ đâu, thì chính người phát biểu cũng bó tay. Thực ra, đến nay cả Bộ công an và các cấp lãnh đạo của Hải Phòng, Hưng Yên vẫn chưa trả lời một cách chắc chắn, rõ ràng về thông tin ấy. Nếu chính quyền  và công an không làm sai, thì cho dù kẻ đich từ nước ngoài có kẻ về “nằm vùng” tại Cống Rộc, xã Vinh Quang (Tiên Lãng), hoặc tại xã Xuân Quan (Văn Giang) cũng không thể ngo ngoe được cái gì.

Qua thực tế cần phải luận giải rằng chính quyền địa phương tỉnh Hưng Yên và huyện Văn Giang đã làm sai, quá sai, sai trầm trọng, rồi mới bị nhân dân phản ứng. Liệu rằng có hiện tượng do những động cơ cá nhân, các cán bộ, đảng viên có chức có quyền ở địa phương đã móc nối cùng đại gia để chia phần, tham nhũng, làm sai pháp luật, mất dân chủ, qua quy hoạch, dự án để hưởng lợi cá nhân, nhóm lợi ích? Người dân vì chưa thỏa mãn với mức đến bù, bị thiệt thòi lớn, bị ép uổng mới phải khiếu kiện đòi được công bằng, dân chủ. Đúng pháp luật. Dân khiếu kiện, bất bình thì báo chí mới phải vào cuộc.

Cho nên, các vị lãnh đạo phát biểu cái gì phải để cho người ta  còn tin, nể phục, đừng có cái lối “đá bóng sang sân”, “ đánh bùn sang ao” như thế. Nếu không có vụ việc, có khi cả năm không có chữ nào về Tiên Lãng, Văn Giang lên mặt báo. Nhưng có vụ việc thì báo chí mới lên tiếng. Dung lượng, lọai hình, cách thức thông tin thế nào đều do nội dung, tính chất , mức độ diễn biến của vụ việc gây ra. Thế mà, ông Đỗ Quý Doãn có lần mới đây lại nhắc nhỏ các báo cần phải biết chừng mực khi đưa thông tin. Rằng một số tờ báo “vẫn thông tin dồn dập, quá liều lượng cần thiết”.  Thế thì Bộ Thông tin và Truyền thông nên bám sát sự kiện để chỉ đạo kịp thời và phải cụ thể từng tờ báo, từng trang mạng là vụ này, việc kia chỉ được đăng tối đa mấy bài, mấy tin, mấy ảnh? Dung lượng nhiều hay ít là do bản thân diễn biến và mức độ của vụ việc, hiện tượng, theo yêu cầu bạn đọc, và cũng tùy chủ đích, khả năng tuyên truyền của từng tờ báo, đâu có cơ sở nào để nói dung lượng nhiều hay ít? Chắc ông Doãn cũng tự biết là khi vụ Tiên Lãng được giải quyết êm, thì tìm đọc những tin, bài về Tiên Lãng cũng rất khó kiếm trên các trang báo, trang mạng.

Giáo sư Carl Thayer, nhà quan sát Việt Nam từ Học viện Quốc phòng Úc, đã khuyến cáo chính phủ Việt Nam nên cho phép truyền thông theo dõi và đăng tải thực trạng tranh chấp đất đai. Ông nói: “Tranh chấp đất đai đặt ra câu hỏi về tính minh bạch trong quá trình chính quyền địa phương ra quyết định, bao gồm cả cáo buộc tiền đút lót là việc làm bình thường trong quá trình này…Có chắc là tiền bồi thường sẽ đủ để bù đắp cho công lao, những khó khăn, thiệt thòi và gián đoạn về đời sống của những người bị ảnh hưởng? Họ sẽ làm công việc gì một khi đất không còn nữa?".

Khi báo chí nêu lên vấn đề, vụ việc gì, trước hết các nhà lãnh đạo, các cơ quan chuyên trách, các bộ, ngành liên quan cần bình tĩnh, xem xét lại, và tự kiêm chứng thông tin, tự kiểm tra mức độ đúng, sai, tự biết công việc của địa phương, ngành, cơ quan mình phải làm gì? Những vấn đề báo nêu có liên quan gì, có lỗi gì của mình không? Và hoàn toàn không nên cái gì muốn tránh tai tiếng cho mình thì đánh lạc hướng,  đổ tại phản động này, kẻ bất mãn kia, kẻ xấu nọ, hoặc là do các “thế lực thù địch diễn biến hòa bình”.

“Tiên trách kỷ, hậu trách nhân”, tự mình không xem xét, soi rọi đẻ biết có sai lầm gì không, có bất công, mất dân chủ không, lại đi đổ lỗi cho khách quan, khách thể thì hoàn toàn không nên. Từ hơn 20 năm qua, đất đai là vấn đề nóng hổi, phức tạp, sinh ra nhiều hệ lụy, nhiều vụ việc trầm trọng, những diễn biến rất phức tạp. Cho nên vấn đề này cần đựợc đặc biệt quan tâm. Tự bản thân chính quyền của mình khi giải quyết về đất đai, đúng hoặc sai chỗ nào phải có trách nhiệm trước Đảng, bảo đảm đung Pháp luật Nhà nước, nhưng cơ bản là phải được lòng dân, được nhân dân ủng hộ một cách thỏa nguyện, tự giác, thành  tâm.  

Cũng về vấn đề đất đai, trên trang web của Tạp chí Xây dựng Đảng ngày 19-2-2012, đã đăng bài viết với tựa đề: “Không để đất đai trở thành cái mầm sinh ra bất ổn”. Trong bài viết cũng nêu rõ về hiện tượng khá phổ biến là có không ít vị lãnh đạo do chức trách được phân công, người đứng đàu địa phương hoặc ngành, chữ ký về đất đai có sức nặng quyết định đã thỏa hiệp, móc nối với đại gia để chiếm đát đai nhằm trục lợi. Khi những cán bộ có chức, có quyền thoái hoá, biến chất có sự móc nối, ăn chia lợi nhuận với đại gia thì họ bỗng nhiên họ cũng tự tự biến mình thành “đại ca”, mất dần chất cộng sản. Có lắm tiền thì thành đại ngôn nhiều khi lấn át cả pháp luật, lợi dụng chức vụ, quyền hạn mà ức hiếp dân, vi phạm dân chủ. Đó là cái bàn cờ đô-mi-nô của đất đai, gọi là “lục đại” của đất (đại tham, đại ác, đại lợi, đại gia, đại ca, đại ngôn). Cả 6 cái “đại” đó là một trong những nguyên nhân sinh ra những vụ khiếu kiện từ đất dấy lên. Rồi cũng do đất đai mà xã hội xuất hiện những vấn đề bất ổn do hậu họa của việc mua bán, sang nhượng, chuyển quyền sử dụng vi phạm pháp luật, xảy ra các vụ tranh chấp, có cả những vụ cướp đoạt trắng trợn. Bất công xảy ra, làm mất lòng dân phần lớn do việc thực thi pháp luật không nghiêm minh, giải quyết thiếu công bằng… Đã có không ít cán bộ, đảng viên có chức, có quyền phê duyệt, hoặc chỉ đạo giải quyết đất đai đã nhanh chóng mất bản lĩnh về chính trị, tư tưởng, vi phạm nguyên tắc hoạt động của Đảng, những lời dạy về đạo đức, lối sống. Suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống, nhân cách từ đó mà ra. Trong khi đó, nhiều hộ nông dân bị mất đất, bị bần cùng hóa (mời đọc thêm ở đây).

Cũng do các vụ nổi cộm về khiếu kiện, cưỡng chế thu hồi đất ở Tiên Lãng, Văn Giang và nhiều nơi khác, mà trong Hội nghị trực tuyến toàn quốc về công tác tiếp công dân, giải quyết khiếu nại, tố cáo, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu rõ: “Nếu công tác tiếp dân, giải quyết khiếu nại, tố cáo không được xem xét, giải quyết và xử lý kịp thời, hiệu quả thì sẽ là mầm mống gây mất ổn định chính trị, xã hội”. Ông cũng chỉ ra rằng: Bên cạnh những kết quả đạt được, ở từng thời điểm, từng nơi, tình  hình khiếu nại, tố cáo vẫn diễn biến hết sức phức tạp; nhiều vụ việc khiếu nại, tố cáo còn tồn đọng, kéo dài như Thanh tra Chính phủ đã báo cáo trong thời gian từ năm 2008 – 2011 bên cạnh việc xử lý dứt điểm 1.052 vụ việc tồn đọng, bức xúc, kéo dài (đạt 66,7%) vẫn còn lại 528 vụ việc chưa được giải quyết dứt điểm, vẫn đang trong quá trình xem xét, giải quyết. Thủ tướng nói: “Công tác tiếp dân, giải quyết khiếu nại, tố cáo phải tiếp tục được xác định là nhiệm vụ quan trọng và thường xuyên của các ủy Đảng, chính quyền và phải được giải quyết hiệu quả hơn nữa. Công tác này nếu không được xem xét, giải quyết và xử lý kịp thời, hiệu quả sẽ là mầm mống gây mất ổn định chính trị, xã hội”…

Theo số liệu thống kê do các ngành chức năng báo cáo Chính phủ: Chỉ tính riêng trong 3 năm, từ năm 2008 – 2011đã tiếp 1.571.500 lượt người khiếu nại, tiếp nhận, xử lý 672.990 đơn thư, số vụ việc tăng 26,4%, đoàn khiếu kiện đông người tăng 64,5%... Các vụ tranh chấp đất đai đặt ra câu hỏi về tính minh bạch của các cấp chính quyền, ngành liên quan trong quá trình lập quy hoạch, mở dự án, bồi thường, giải tỏa, ra quyết định thu hồi đất. Ai dám khẳng định là không có những tiêu cực phát sinh tự vấn đề đất đai, bao gồm cả hiện tượng nhận tiền đút lót, chia chác lợi nhuận? Và ai cho đó là việc làm bình thường trong quá trình này? Có nơi đặc biệt phức tạp, gay gắt, biểu hiện rõ nhất là số đoàn khiếu kiện đông người tăng mạnh, thái độ công dân đi khiếu kiện thiếu kiềm chế, khiếu nại tố cáo vượt cấp lên Trung ương ngày càng gia tăng.

Thế nên, trong vụ Văn Giang, cũng như vụ Tiên Lãng và các vụ khác, chính các cấp ủy, chính quyền địa phương, các cơ quan chủ quản, cơ quan chức năng phải nghiêm túc xem xét, tìm nguyên nhân, có khuyết điểm, có sai lâm, có lỗi với dân thì dám tự mổ xẻ, dũng cảm và trung thực nhận lỗi; đồng thời có biện pháp sửa chữa, khắc phục hậu quả sao cho được lòng dân, đúng pháp luật, tự giải quyêt cho nhanh chóng ổn thỏa. Đó cũng chính là cách phát huy nội lực, là sự “tự thân vận động” tốt nhất, hiệu quả nhanh nhất. Không phải đợi có các vụ việc thì địch mới chống phá ta, mà cả nghìn năm nay nhân dân ta luôn luôn phải đấu tranh chống kẻ thù, chống các thế lực thù địch. Nhưng, trước hết phải tự ta tháo gỡ cho ta, nhận diện cho rõ, “biết địch biết ta trăm trận trăm thắng”, ổn định hay không trước hết phải do ta, đừng vì nóng vội hoặc vì động cơ không trong sáng mà cố tình đổ vấy cho ai khác. Nước ta đã phải trải biến nhiều hy sinh, gian khổ, mất mát đời này sang đời khác vì các loại kẻ địch. Ai chẳng căm thù địch và biết rằng phải luôn luôn cảnh giác với địch. Nhưng một câu hỏi đặt ra là tại sao có những vị trong phát biểu đều phải nói đến địch? Do đã biết dân ta ngán ngại địch, rất ghét địch, cho nên cố tình nói là do địch chống phá để bà con cho rằng do địch thì trấn áp là phải, đúng thế không? Nhưng dân ta nay khác xưa rồi. Các ông làm mạnh tay chẳng phải vì lý do gì, mà thực tế xảy ra nhiều vụ đã đủ cho bà con nhận diện bản chất vấn đề: “Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền”.

Trong báo cáo với Thủ tướng Chính phủ, ông Nguyễn Khắc Hào rất tự hào với thành tích trong vụ Văn Giang, chính quyền tỉnh Hưng Yên đã xác định rõ quan điểm “phát huy dân chủ phải đi liền với kỷ cương pháp luật, trong từng vụ việc cụ thể cần được xem xét thấu đáo, có lý có tình…” (!?). Thế mà tại sao có đến 166 hộ dân sao lại dám “lợi dụng dân chủ “ đến mức cố tình như vậy, trong khi chính quyền đã giải quyết một cách “dân chủ”, “có lý có tình, đúng pháp luật”? Trong vụ này, chính quyền “không đi ngược lại lợi ích của nhân dân, kìm hãm sự phát triển”. Chính quyền địa phương đã “tăng cường công tác tiếp công dân, coi trọng tuyên truyền, vận động nhân dân và không nóng vội…”. Rồi nào là “chính quyền đã quan tâm giải quyết các quyền và lợi ích chính đáng của người dân, theo đúng các quy định của pháp luật”… Và ông Hào đi đến kết luận là có kẻ địch xúi giục, rằng “những người lợi dụng dân chủ, móc nối với những phần tử tiêu cực, bất mãn, phản động trong nước và nước ngoài, cố tình chống phá chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước…”. Trong báo cáo với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, ông Hào đại diện cho quan chức Hưng Yên đã nói là có sự liên hệ giữa người nông dân với lực lượng chống chính quyền. Nhưng điều quan trọng nhất là những dẫn liệu để làm rõ nội dung đó thì ông Hào không hề chứng minh, hoặc không có để chứng minh.

Suy cho cùng, địch không ở đâu xa, cũng không khó tìm. Kẻ nào đã mất phẩm chất đảng viên cộng sản, vì lòng tham mà cơ hội, lợi dụng, cố tình làm sai đường lối, chủ trương của Đảng, làm sai các chính sách, pháp luật Nhà nước, gây mất uy tín cho Đảng, làm mất hiệu lực quản lý, điều hành của Nhà nước, làm mất dân chủ, thì kẻ đó chính là địch. Từ trong nội bộ phá ra còn nguy hiểm hơn địch bên ngoài đánh vào rất nhiều. Nếu do đạo đức, lối sống bị suy thoái mà không tự nhận ra, trái lại tiếp tục suy thoái nặng hơn thì đó là sự “tự diễn biến” vô cùng nguy hiểm ngay trong Đảng. Chủ trương sai, tổ chức thực hiện sai, nhưng không dám nhận sai để sửa, trái lại vẫn tìm cách đánh lạc hướng, bẻ cong sự thật, bóp méo bản chất vụ việc, đổ tại hoàn cảnh khách quan, đổ cho người khác. Như thế là biểu hiện phẩm chất, đạo đức đã suy thoái nặng, năng lực quá kém và lối sống hèn hạ.   
B.V.B

TIN VĂN GIANG NGÀY 3 THÁNG 5 NĂM 2012





Chiều nay, 3 tháng 5, năm người dân Văn Giang đã được trả tự do, trở về từ Công an tỉnh Hưng Yên.

Sáng nay, bà con huyện Văn Giang và Dương Nội tiếp tục kéo về 46 Tràng Thi để kêu kiện. 

Theo tin chúng tôi nhận được thì: Sắp tới các lãnh đạo tỉnh Hưng Yên: ông Cường (Bí thư tỉnh ủy), ông Thông (chủ tịch tỉnh) , ông Hào (Phó Chủ tịch tỉnh) đ
i Mỹ cuối tháng 5 bằng chi phí đài thọ của tập đoàn Quang Minh.

Trong một diễn biến khác, sau khi cùng gia đình đi nghỉ ở Cửa Lò về hôm qua, sáng nay Blogger Người Buôn Gió tiếp tục bị công an Hà Nội triệu tập đến 6 Quang Trung, Hà Đông, HN. Buổi chiều Người Buôn Gió đã được về nhà.

TIN CÒN TIẾP TỤC ĐƯỢC CẬP NHẬT

CHÚC MỪNG CỤ BÀ 82 TUỔI LÊ HIỀN ĐỨC GIA NHẬP LÀNG BLOGGER




Bà Lê Hiền Đức tại Phòng tiếp dân của Thanh tra Chính phủ sáng 18.4.

Nguyễn Xuân Diện blog xin chúc mừng cụ bà Lê Hiền Đức gia nhập làng blogger! Kính chúc Cụ dồi dào sức khỏe, sức chiến đấu! 

 

THÔNG BÁO VỀ BLOG LÊ HIỀN ĐỨC !

Thưa Quý vị, 

Đây là blog mang tên Công dân Lê Hiền Đức. Đây là chuyên trang chống tham nhũng, đặc biệt là các vụ khiếu kiện đất đai kéo dài gây bao oan khuất, tổn thất về cả tinh thần lẫn vật chất đối với hàng vạn người dân trên khắp mọi miền Đất nước. 

Trang blog này sẽ được cập nhật hàng ngày các văn bản khiếu kiện, khiếu nại, tố cáo và các văn bản trả lời của các cơ quan công quyền nhằm đưa thông tin đến với mọi người. Có thể trong thời gian ngắn nhất sẽ có bản song ngữ bằng Tiếng Anh để các tổ chức Quốc tế, các cơ quan thông tấn báo chí ...vv nắm bắt được tình hình thực tế đang xảy ra ở Việt nam mà nhiều báo chí trong nước không đề cập. 

Trên blog này cũng sẽ có các chuyên mục về các bản Video clip các vụ cưỡng chế và đàn áp người dân xảy ra ở mọi miền Đất nước. 

Chúng tôi mong muốn Quý vị phổ biến rộng rãi trang blog này và cộng tác gửi tin bài để được cập nhật hàng ngày. 

Thư từ gửi về cần ghi rõ tên, tuổi, số địa chỉ điện thoại để chúng tôi kiểm chứng ( các thông tin cá nhân sẽ được giữ kín, đúng theo Luật tố cáo).

Email tiếp nhận : lehienduc2005@yahoo.com ; lehhienduc2005.lhd@gmail.com
Điện thoại: 0123 748 5996.

Blog Lê Hiền Đức tại địa chỉ: http://lhdtt.blogspot.com

Khởi tố chủ tịch và cán bộ địa chính xã “ăn đất”



04/05/2012 00:44:21
- Cán bộ địa chính đã tham mưu cho chủ tịch xã “hô biến” đất xã cho dân nhận khoán hàng năm thành đất được đền bù. 

Chiều 3/5, Đại tá Bùi Văn Ngân-Trưởng Công an huyện Quỳnh Lưu (tỉnh Nghệ An) cho biết, cơ quan này vừa khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với chủ tịch UBND và cán bộ địa chính xã Tân Thắng về tội “lợi dụng chức vụ quyền hạn khi thi hành công vụ”.

Thông tin ban đầu từ cơ quan công an thì năm 2010, UBND huyện Quỳnh Lưu tổ chức thực hiện giải phóng mặt bằng xây dựng Nhà máy xi măng Tân Thắng (trên địa bàn xã Tân Thắng).

Và một số hộ dân ở địa phương này đã nhận được chế độ đền bù khi nhường đất cho dự án.

Vậy nhưng liên quan đến dự án này, cán bộ địa chính xã Nguyễn Văn Đức (45 tuổi) đã tham mưu cho chủ tịch UBND xã Tân Thắng Đào Anh Truyền (57 tuổi) ký xác nhận nguồn gốc, thời gian, diện tích sử dụng đất để bồi thường cho một hộ dân không đúng quy định.

Cụ thể, việc đền bù thửa đất số 53 cho hộ ông Ngô Văn Hiền (ở xóm 5 xã Quỳnh Thắng) là sai. Đây là lô đất xã cho dân nhận khoán hàng năm nạp sản lượng nên về nguyên tắc sẽ không có hộ dân được hưởng chế độ trong khi đền bù.

Vậy nhưng với lô đất này, hộ ông Hiền vẫn được đền bù.

“Xét thấy sau khi xảy ra sự việc, các bên đã tự trả lại số tiền đã nhận sai hơn 500 triệu đồng nên sau khi khởi tố, chủ tịch xã và cán bộ địa chính được phép tại ngoại”, Trưởng Công an huyện Quỳnh Lưu cho biết.

Trọng Đức

Bắt giam nguyên Bí thư Thành ủy Vĩnh Yên



04/05/2012 06:27:52
Cơ quan CSĐT, Công an tỉnh Vĩnh Phúc vừa thực hiện lệnh bắt tạm giam đối với ông Lại Hữu Lân (63 tuổi), nguyên Chủ tịch UBND TP.Vĩnh Yên (tỉnh Vĩnh Phúc), nguyên Bí thư Thành ủy Vĩnh Yên để điều tra về hành vi lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ.

Theo thông tin ban đầu, ông Lân bị cáo buộc khi còn đương chức đã chỉ đạo và tác động đến cấp dưới lập dự thảo trình ký quyết định cấp hơn 25 ha đất thuộc dự án trang trại P.Đồng Tâm, TX.Vĩnh Yên, tạo điều kiện cho một số người lừa đảo gây thiệt hại gần 30 tỉ đồng cho nhà nước và người dân có đất bị thu hồi.
Ngoài ra, ông Lân còn bị cáo buộc đã nhận một chiếc ô tô của người được cấp đất.
Liên quan đến vụ án này, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Phúc cũng vừa tống đạt quyết định khởi tố bị can đối với ông Nguyễn Văn Hòa (65 tuổi), nguyên Phó chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Phúc, về hành vi “thiếu trách nhiệm trong khi thi hành công vụ”.
(Theo TNO)

Chủ tịch nước Trương Tấn Sang: Tham nhũng không giảm, nghị quyết không thành công



Quốc Thanh (TuoiTre) - Ngay sau cuộc tiếp xúc cử tri TP.HCM chiều 2-5, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã dành cho Tuổi Trẻ cuộc trao đổi riêng.

Một trong những nội dung nóng bỏng được cử tri nêu nhiều ý kiến là việc thực hiện nghị quyết trung ương 4 (khóa XI, 2010 - 2015) - “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” - có đạt kết quả như mong đợi hay không? Chủ tịch nước Trương Tấn Sang nói:

- Vấn đề nổi lên là tâm trạng chờ đợi xem những hành động cụ thể của các cấp ủy Đảng như thế nào? Công việc xây dựng Đảng có đúng, đạt, giống y hệt như mong muốn của nghị quyết trung ương 4 hay không? Chúng tôi cũng hiểu tại sao như vậy. Vì đã nhiều lần Đảng phát động xây dựng chỉnh đốn Đảng rồi. Mỗi lần như vậy đều có những kết quả nhất định. Nhưng nhìn chung những kết quả đạt được đó trong mỗi kỳ đại hội chưa đáp ứng được nguyện vọng của toàn Đảng, toàn dân, hay nói cách khác là chưa đạt yêu cầu.

* Thưa Chủ tịch nước, nghị quyết trung ương 4 nói rõ phương châm “nhìn thẳng vào sự thật, đánh giá đúng sự thật...”. Vậy đâu là những sự thật hiện nay cần nhìn rõ, nhìn đến tận cùng để có được sự chuyển biến rõ rệt?

- Vấn đề xây dựng Đảng là hết sức rộng lớn. Tuy nhiên, trước tình hình yếu kém về năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng, trung ương đã xác định ba nội dung cấp bách và cho rằng đấy là những vấn đề cốt tử hiện nay. Theo đó, đầu tiên là phải chấn chỉnh cho được tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trước hết là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp. Đây là việc cơ bản, trọng tâm, then chốt nhất, cốt yếu nhất ở nghị quyết trung ương 4. Cái hồn hay xương sống của nghị quyết này là ở chỗ đó.

Đồng thời đi kèm theo đó là hai vấn đề khác, bổ khuyết cho nội dung trên. Đó là vấn đề xây dựng đội ngũ cán bộ quản lý các cấp; xác định trách nhiệm tập thể, cá nhân, trong đó nhấn mạnh trách nhiệm cá nhân.

Nhìn thẳng vào sự thật là phải nói đúng thực trạng hiện nay. Điều quan trọng hơn là phải nhận rõ nguyên nhân vì sao đã kéo dài lâu lắm rồi nhưng giải quyết không được, đặc biệt chú ý nguyên nhân chủ quan, không được đổ lỗi cho khách quan. Không nói tại, bị thế này, thế khác. Tại sao trong quản lý, lãnh đạo mà để như thế này và đã kéo dài trong nhiều năm tháng, nhiều khóa rồi, nên lần này cần được nói thật rõ. Nếu đổ lỗi cho khách quan là không đúng với tinh thần của nghị quyết trung ương 4.

Từng cá nhân phải tự liên hệ xem mình có khuyết điểm hay không. Nếu chỉ nói anh này, anh kia có khuyết điểm mà bản thân mình hay cấp mình chẳng có khuyết điểm gì là không được. Chúng ta đang nói đến “một bộ phận không nhỏ...” thì bộ phận này ở đâu phải được chỉ ra cụ thể. Nhóm lợi ích nằm ở đâu cũng phải được chỉ ra. Đó là nhìn thẳng vào sự thật, không được né tránh. Tư tưởng của nghị quyết trung ương 4 lần này đòi hỏi như vậy.

* Thưa Chủ tịch nước, nhiều ý kiến cho rằng có một sự thật tồn tại lâu nay cần được nhìn rõ, nhìn đến tận cùng, đó là sự thật che giấu những sự thật về tiêu cực, tham nhũng...

- Việc che giấu có nhiều lý do. Có thể do “bệnh thành tích”, tức là thành tích giả nhưng muốn biến thành thành tích thật nên phải báo cáo láo, hoặc thành tích của người khác nhưng nói đó là thành tích của mình... Nhưng điều nghiêm trọng hơn là vấn đề lợi ích cá nhân, lợi ích cục bộ, lợi ích nhóm, có khi làm lệch lạc về chủ trương, chính sách, nên hết sức nguy hiểm. Lần đầu tiên trong văn kiện đã được Tổng bí thư cảnh báo vấn đề lợi ích nhóm, nên rất hệ trọng.

* Như vậy việc tẩy rửa những điều nhức nhối này sẽ được gắn kết như thế nào trong việc thực hiện nghị quyết trung ương 4 “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”?

- Chống tham nhũng, lãng phí... thực chất cũng là xây dựng Đảng. Hai vấn đề này đều có mối quan hệ biện chứng với nhau. Chẳng hạn như nếu cuối nhiệm kỳ này, trung ương công bố rằng việc thực hiện nghị quyết trung ương 4 thật tốt, nhưng tham nhũng, lãng phí không giảm là không thành công. Chắc chắn là như thế. Hay nói rõ hơn, nếu như trung ương lãnh đạo chống tham nhũng, lãng phí trong nhiệm kỳ không làm giảm đi, không đẩy lùi được thì cũng có nghĩa nghị quyết trung ương 4 không thành công. Nếu không muốn nói là thất bại.

Do vậy, trung ương rất quan tâm thực hiện có hiệu quả nghị quyết trung ương 4, đồng thời cũng quan tâm thỏa đáng việc chống tham nhũng, lãng phí. Cử tri liên tục hỏi Ban chỉ đạo về phòng chống tham nhũng tới đây sẽ như thế nào? Đặt định nó ở đâu, mô hình tổ chức ra sao, làm thế nào để nâng cao hiệu quả hoạt động...? Đây là vấn đề sẽ được trung ương nghiêm túc thảo luận, bàn trong tháng 5-2012 và sẽ quyết định một cách rất cẩn thận.

QUỐC THANH thực hiện

Ai là khủng bố ?



Trần Thị Nga (Danlambao) - Các cụ xưa có câu “khi hoạn nạn mới biết ai là bạn ai là thù” quả không sai. Tình cảm khi hoạn nạn là sợi dây gắn kết giữa những người bạn với nhau bởi một tình yêu thương không thể nói bằng lời. Thứ tình cảm đó đi sâu vào tiềm thức của con người. Vậy mà thứ tình cảm thiêng liêng trong sáng đó đang bị Công An Việt Nam dùng quyền uy để xuyên tạc, ngăn cấm.

Chúng tôi những lao động Việt Nam gặp nạn tại Đài Loan từng được Văn Phòng Trợ Giúp Công Nhân, Cô Dâu Việt Nam tại Đài Loan của Linh Mục Nguyễn Văn Hùng giúp đỡ. Hầu hết anh chị em chúng tôi là những người dân quê chất phác. Khi trải qua hoạn nạn nhiều người đã chở thành tàn phế, hoặc mắc bệnh trầm cảm, thần kinh hoảng loạn, mặc dù đã được chữa trị nhưng những hình ảnh kinh hoàng đó vẫn luôn theo bám người bệnh.

Khi về Việt Nam chúng tôi ít nhận được sự cảm thông của gia đình, xã hội vì thế chúng tôi đã tìm đến nhau để chia sẻ tâm sự, động viên tinh thần để cùng nhau vượt qua những gian khó của cuộc sống.

Để tưởng nhớ đến những ngày sống lương nhờ trong nhà Chúa chúng tôi hẹn nhau cứ ngày Noel hàng năm sẽ gặp mặt tại một nhà thờ nào đó để cùng đón Chúa Giáng Sinh và tạ ơn người đã cưu mang chúng tôi khi hoạn nạn.

Vậy mà chúng tôi đã bị Công An Việt Nam dùng những quyền uy của mình để xuyên tạc, ngăn cấm không cho chúng tôi đến với nhau cụ thể như sau:

Trước ngày Noel năm 2009. Công An của các tỉnh các địa phương đã đến từng nhà anh chị em vận động, ngăn cấm. Đặc biệt có một số người bị CA bắt viết giấy cam kết: "không cho tham gia buổi gặp mặt, không được giao lưu liên lạc" với tôi và Cha Hùng với lý do họ nói tôi là “Đầu não của tổ chức khủng bố, phá hoại an ninh quốc gia”. Có người còn bị CA đe doạ nếu vẫn cố tình đi và liên lạc sau này có chuyện gì sẩy ra với bản thân và gia đình thì đừng trách họ. Một số anh, chị em bị gia đình ngăn cấm không cho đi thì giao lưu với nhau qua điện thoại. Còn mấy chục anh chị em chúng tôi hẹn gặp nhau tại nhà Thờ ở Phạm Trấn, Gia Lộc, Hải Dương khi về hầu hết đều bị CA đến thăm hỏi quấy nhiễu nhiều ngày. Bản thân tôi đã bị CA lừa bắt tra tấn tinh thần và đe doạ sẽ hãm hại các con tôi nếu tôi không chấm rứt việc liên hệ và giúp đỡ người lao động.

Anh chụp ngày Noel năm 2009
Trước ngày Noel năm 2010 CA xã, huyện, tỉnh Hải Dương đã nhiều lần đến nhà Thờ ngăn cấm vị Linh Mục không được cho chúng tôi đến đó đón Lễ Giáng Sinh như năm 2009. Không khuất phục trước sự vô lối của nhà cầm quyền chúng tôi đã cùng nhau đến nhà thờ Thái Hà tại Hà Nội để cùng vui đón mừng Chúa Giáng Sinh. Toàn bộ anh chị em chúng tôi đều ở nơi xa đến, khi ăn uống ở nhà hàng Đồng Đội chúng tôi đã bị bao vây bởi rất nhiều kẻ lạ mặt, chúng quay phim chụp ảnh chúng tôi. Đêm 24/12/2010 sau khi tham dự thánh lễ về nhà nghỉ Thu Hà tại đường Trung Liệt, Đống Đa, Hà Nội chúng tôi đã bị một lực lượng CA gần 100 người cả sắc phục lẫn thường phục bao vây săn bắt như săn bắt một bầy thú rữ làm náo loạn cả khu phố. Sau sự phản kháng của chúng tôi lực lượng CA đòi kiểm tra giấy tờ tuỳ thân. Tại phòng 201 là phòng của mấy anh bạn cụt chân khi đi ra ngoài đã bị CA lẻn vào cài đặt máy quay phim và ghi âm, trong khi kiểm tra CA đã thản nhiên đứng lên ghế để tháo gỡ trang thiết bị mà họ đã cài đặt. Sau khi kiểm tra có 03 người trong số chúng tôi không mang theo giấy tờ lên bị CA bắt về đồn. Trong 03 người bị bắt có anh Dũng quê Hà Tĩnh, chị Thanh quê Thái Bình và chị Biếc quê Hải Dương, lúc ở Đài Loan chị Biếc đã bị cưỡng hiếp dẫn đến điên loạn phải điều trị nhiều năm giờ mới tạm ổn. Mấy anh chị em chúng tôi đi cùng 3 người bạn đó đến đồn CA, tôi nói với những người Công An về tình trạng sức khoẻ và bệnh trạng của chị và đề nghị các anh làm việc với chị hãy để chúng tôi ngồi gần đó để chị yên tâm, và các anh không được quát tháo chị trong khi làm việc vì tình trạng tâm lý của chị hiện nay nếu căng thẳng quá chị sẽ bị tái phát bệnh cũ. Nhưng CA không nghe họ vẫn dẫn giải chị vào phòng giêng làm việc và quát mắng như thường. Hai người kia cũng vậy, họ bị CA quát mắng thẩm vấn bắt họ khai ai là người cầm đầu? và quay đi quay lại việc có biết tôi là thành viên của tổ chức khủng bố không? Tại sao lại quen tôi? Quen tôi như thế nào? Biết gì về tôi?. Họ bị CA thẩm vấn từ 12h đêm 24 đến 04h sáng ngày 25/12/2010.

1. Chị Thanh có chồng là anh Định mới bị chết cháy tại ĐL đã khai sự thật là chị chỉ biết tôi qua việc anh Định chồng chị bị chết tôi đã hướng dẫn gia đình chị làm giấy tờ để em chồng chị sang Đl lo thủ tục hậu sự và đòi hỏi những quyền lợi của anh, “số tiền mà gia đình chị nhận được là hơn 700 triệu” đây là lần đầu tiên chị gặp tôi, chị cũng không biết gì về tôi nhưng các anh CA không tin đã đập bàn quát mắng chị. 

2. Anh Dũng quê Hà Tĩnh mới về VN một tuần, khi bị hỏi về tôi anh cũng khai sự thật là chỉ biết tôi qua bạn bè kể là tôi đã từng bị nạn, từng ở Vp của Cha Hùng giờ về VN tôi vẫn tiếp tục giúp người lao động và đây là lần đầu anh gặp Tôi. “Năm 2011 tôi đã giúp anh đòi lại được 1.000USD tiền đặt cọc của anh từ công ty môi giới VN”.

3. Chị Biếc đã khai nhận chị quen tôi khi chị đang chữa bệnh, tôi là một trong số những người đã chăm sóc chị lúc đó, còn việc tôi làm gì thì hãy hỏi tôi chứ chị không biết. (Từ hôm đó đến nay chị bị CA đến nhà thẩm vấn rất nhiều lần gây căng thẳng giờ đây căn bệnh trầm cảm của chị lại tái phát, có lần chị đã nói “Nếu Cha Hùng là khủng bố thì các anh cứ bắt Cha đi, còn tôi chưa thấy Cha đánh mắng ai cả, Cha là người Cha thứ hai của tôi, Cha không sinh ra tôi nhưng Cha đã cưu mang khi tôi hoạn nạn vì thế các anh các chị không có quyền ngăn cấm tôi liên hệ với Cha”) lần gần đây nhất chị đã bảo với CA rằng “tôi không có tội mà các anh các chị còn đến quấy nhiễu tôi thế này nữa tôi sẽ chửi cho mà nghe”.
Cả 3 người họ sau khi bị CA thẩm vấn xong thì CA yêu cầu họ đóng tiền phạt vì không mang tiền lên cả 3 người đều trả lời là họ không có tiền, nếu muốn lấy tiền phạt thì hỏi tôi xem tôi có tiền không? Nếu có thì xin tôi nộp cho họ. CA nghe vậy liền nói thôi lần này chúng tôi tha cho, lần sau đi đâu phải mang theo giấy tờ, mà ở quê yên ổn thế không ở mà lại ra Hà Nội làm gì cho khổ?
Còn chúng tôi những người bị kiểm tra giấy tờ đêm hôm đó đều bị CA ghi lại địa chi, tên tuổi sau khi về địa phương chúng tôi lần lượt bị CA xã, huyện, tỉnh đến nhà làm việc hoặc gọi đến đồn CA để thẩm vấn nội dung cũng chỉ quay qua quay lại việc có biết chị Nga là thành viên của tổ chức Khủng bố không? Từ nay không được liên hệ với chị Nga và Linh mục Nguyễn Văn Hùng nữa, nếu còn liên hệ thì đừng trách chúng tôi…
Chuẩn bị đến ngày Noel năm 2011 lực lượng CA đã bao vây chặt chẽ hơn khi cắm chốt canh gác tôi, còn những người bạn thì triền miên bị CA làm việc, người được CA mời uống Cafe, người có giấy mời lên xã, người lại được CA đến nhà thăm hỏi... với những chủ đề liên quan đến buổi gặp mặt Noel. Vì sự cậy quyền quấy nhiễu ngăn chặn quyền tự do của CA mà chúng tôi đã phải huỷ bỏ buổi gặp mặt vô tư đó.
Những hành vi không thể cấp nhận được của CA hành xử với chúng tôi là họ luôn luôn tìm đến để quấy nhiễu đe doạ những anh chị em là nạn nhân đã từng bị hãm hiếp, đánh đập, giam giữ... Đấy là những người đã và đang mắc các bệnh Thần Kinh, trầm cảm, rối loạn tiền đình v.v... gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm lý của người bệnh.
Trong anh chị em có người ốm, chết, cưới vợ, cưới chồng hay lâu lâu nhớ nhau mời nhau đến nhà chơi cũng bị CA ngăn cấm. Cụ thể:

Anh Cương, quê Thanh Miện, Hải Dương đã từng bị Cty môi giới VN và ĐL lừa gạt. Anh đã được Văn Phòng của Cha Hùng và Bộ Lao Động Đài Loan giúp đổi chủ và đòi Cty môi giới phải bồi thường thiệt hại, hiện anh đang làm việc tại ĐL về VN ăn tết năm 2011, anh mời chúng tôi mồng 06 tết âm lịch đến nhà anh chơi để mồng 08 tết anh sang lại Đài Loan làm việc. Ngày 29 tết CA tỉnh, CA huyện, xã đến nhà yêu cầu anh không được cho chúng tôi đến nhà, nếu cố tình không nghe mà vẫn để chúng tôi đến nhà chơi CA sẽ không cho anh đi sang ĐL nữa. Đêm hôm đó anh đã gọi điện nói với chúng tôi rằng anh rất quý mến và mong muốn được gặp chúng tôi trước khi quay lại ĐL để ôn lại những kỷ niệm vui buồn thời hoạn nạn, nhưng bây giờ CA đe doạ như thế vì miếng cơm manh áo anh xin khất chúng tôi khi nào hết hạn hợp đồng về nước hẳn anh sẽ lại mời chúng tôi về nhà anh chơi.
Chị Liễu, quê Thái Bình bị ung thư đã được Văn Phòng của Cha Hùng và anh chị em chăm sóc giúp đỡ khi chữa bệnh tại Đài Loan. Khi sức khoẻ ổn định chị về VN, đầu năm 2011 bệnh của chị tái phát chuyển sang giai đoạn cuối, chúng tôi đã lần lượt đến thăm và chia sẻ với chị. Trong nhóm có chị Q quê Thái Nguyên có nghề bấm huyệt đã ở lại vài ngày để bấm huyệt cho chị “với bệnh trạng của chị Liễu bấm huyệt chỉ để chị đỡ đi cảm giác đau đớn và lạc quan hơn bởi sự vui vẻ thân tình của chúng tôi”. Vậy mà CA xã, huyện đã đến yêu cầu gia đình chị Liễu không được đón tiếp chúng tôi, bản thân chị Q đã bị CA gọi lên xã thẩm vấn 04 tiếng đồng hồ quay đi quay lại “Tổ chức nào cử chị đến đây bấm huyệt cho chị Liễu, kinh phí ở đâu để chị đến đây làm việc không công như thế? Chị Q đã trả lời “chính tôi đã cử tôi đến vì tình cảm bạn bè, tôi đến thăm bấm huyệt cho nó, thấy nó đỡ cảm giác đau đớn thì tôi ở lại với nó vài ngày, chuyện ăn uống thì tôi ăn ngủ cùng với nhà nó rồi”. Vì sự áp bức của CA mà chồng Liễu đã rưng rưng nước mắt nói với chúng tôi “em cảm ơn các anh các chị đã về chơi với nhà em, lâu rồi vợ em mới được vui khoẻ như mấy ngày hôm nay, vợ em vẫn kể về những ngày chữa bệnh ở bên Đl đã đựơc các anh các chị giúp đỡ chăm sóc tận tình, còn bây giờ... anh không nói thành câu nhưng chúng tôi biết anh không giám đón tiếp chúng tôi nữa. Vài ngày sau chị Liễu qua đời mà gia đình không giám báo tin cho chúng tôi biết .
Đầu năm 2010 anh Quyết quê Hà Tây lấy vợ, sau khi chúng tôi đến tham dự chúc mừng ngày hạnh phúc của anh về thì CA đã quấy nhiễu thẩm vấn gia đình anh gần 1 tháng việc liên quan đến chúng tôi.
Chị Hiền, quê Thanh Hà, Hải Dương có chồng bị chết ở ĐL đã được tôi hướng dẫn làm thủ tục và đòi quyền lợi cho anh, kể từ đó thỉnh thoảng chị em có thăm hỏi nhau qua điện thoại, chị mời chúng tôi 06 tết âm lịch năm 2012 đến nhà chị chơi. 14h ngày 05 tết chị bị triệu tập lên CA huyện, ở đó chị bị 10 người CA thẩm vấn và yêu cầu chị viết bản cam kết không giao lưu và không mời chúng tôi về nhà chị chơi, và phải khai báo toàn bộ những gì chị biết về chúng tôi. 21h đêm CA mới cho chị về. Đêm 05 và ngày 06 tết nhà chị bị CA mặc thường phục canh gác từ trong nhà ra tới đường.

Ngày 25/03/2012 chúng tôi đã được người bạn ở Đông Anh mời tham dự đám cưới, nhưng gia đình anh đã bị CA địa phương đến yêu cầu không được tiếp đón chúng tôi và phải gọi điện yêu cầu chúng tôi không được đến.

Có mội điều mà chúng tôi không hiểu nổi là tại sao trong xã hội VN hiện nay có rất nhiều hội đoàn như hội Cựu chiến binh, Hội phụ nữ, hội đồng ngũ, đồng niên…. Họ được quyền thăm hỏi giúp đỡ nhau. Còn chúng tôi những người bạn trong cơn hoạn nạn lại bị CA ngăn cấm không được giao lưu giúp đỡ nhau trong cuộc sống? 

Phải chăng đây là mệnh lệnh của Bộ Trưởng Bộ Công An hay là chỉ thị của bộ Chính Trị khi xuyên tạc, áp bức, ngăn cấm chúng tôi.