THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

01 January 2011

# Va`o The^' Tra^.n Ta^'n Co^ng - Phamngulao@usa.com

Có nhiều điều Linh thấy không đồng ý với tác gỉa, nhưng xin đăng để mọi người có
thể bàn thảo thêm về những phương cách đấu tranh...
 
PS:
 
Vào Thế Trận Tấn Công

Dù đã quá muộn, nhưng tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta, dân tộc chúng ta cần phải có một hành động thích ứng với tình trạng thống trị độc tài của đảng Cộng Sản Việt Nam (DCSVN) hiện nay.

Nếu chúng ta xem bọn cầm quyền cộng sản Việt Nam hiện nay là một bọn cướp nhà cướp đất, khủng bố tù đày, lưu manh tráo trở, quỷ quyệt thủ đoạn, mưu cầu trục lợi, tham quyền cố vị, vô cảm vô tình, bán nước cầu an v.v... thì chúng ta không thể dùng những phương thức đấu tranh bình thường như ở những nước dân chủ văn minh như thưa kiện, biểu tình, kiến nghị, hay tạo áp lực chính trị quốc tế v.v... Thí dụ, người ta không áp dụng những phương thức như thế đối với một bọn cướp ngân hàng bắt giữ con tin, hay đối với bọn đầu trâu mặt ngựa, kiêu binh ác tướng chỉ biết vào thôn làng ức hiếp trấn lột dân đen. Không ! Những phương thức đấu tranh đàng hoàng như thế không thể đem ra áp dụng với những loại người này. Đối với DCSVN càng không thể được. Đối với bộ máy công an tàn bạo, hệ thống tư pháp lệ thuộc đãng, một ngành lập pháp gian ngụy, chúng ta dứt khoát không thể chỉ làm đơn khiếu kiện, tố cáo tham nhũng, bỡi toàn DCSVN ngày nay đã xuống cấp và thoái hoá trầm trọng, chỉ còn là một bè lũ quan tham, binh vực che chở nhau để cùng hưởng cùng lợi, từ trên xuống dưới, từ trung ương đến địa phương chẳng còn ai trong sạch. Cả nước đều như thế. Kiến nghị ư ? Đã bao nhiêu tiếng nói  và chữ ký của bao tên tuổi trong và ngoài đãng nêu lên những vấn đề bức xúc nhất cho đất nước (bôxít, rừng đầu nguồn, biển đông ...) đã được đáp ứng như thế nào của bạo quyền ? Bao nhiêu luật sư tài giỏi đã trưng ra những sai trái vi phạm luật pháp, hiến pháp nhưng có được cứu xét không hay là,  trái lại còn bị ngược đãi và trù dập, tù đày. Còn tạo áp lực quốc tế có làm được gì không ? Chúng ta có thể tin tưởng vào quốc tế (chịu ảnh hưởng bởi giới tài phiệt) sẽ thương dân tộc chúng ta hơn nhũng suy nghĩ mưu toan lợi lộc của chính họ hay sao ? Bạn nghĩ cộng đồng và các tổ chức thế giới thơ ngây nghĩ rằng Việt Nam sẽ tôn trọng nhân quyền sau khi gia nhập Liên Hiệp Quốc hoặc vào WTO ? Hoặc sử dụng minh bạch và đúng đắn những khoản trợ cấp tài chính ? Đất nước chúng ta có ai được thế giới biết đến nhiều và cũng được yểm trợ, công khai bênh vực, ngay cả từ phía chính phủ như bà Aung San Suu Kyi ? Hay ông Lưu Hiểu Ba? Hay Đức Đạt La Lạt Ma ? (Cả 3 đều là khôi nguyên giải Nobel) Họ là những người không những được các tổ chức nhân đạo phi chính phủ lên tiếng mà còn được chính phủ, quốc hội và tổng thống các nước văn minh tây phương như Mỹ, Canada, Nhật và hầu hết các quốc gia Âu châu tích cực vận động yểm trợ và yêu sách đòi hỏi chính quyền sở tại (Miến Điện, Trung Quốc) phải trả tự do, phải thế này thế khia ... Kết quả thế nào ? Bà Aung San Suu Kyi vẫn phải ở 15 năm tù, ông Lưu Hiểu Ba cùng số phận, và Đức Đạt Lai Lạt Ma vẫn lưu vong và dân tộc đất nước Tây Tạng vẫn còn là một "thuộc quốc" của Trung Quốc. Đã mấy mươi năm rồi, mấy thế hệ rồi.

Một điều cần minh bạch nơi đây: Những phương pháp văn minh đàng hoàng tử tế như kiến nghị, biểu tình, tố cáo, thưa gửi v.v... là cần làm, đáng làm, và nên làm, nhưng, phải nhìn nhận là chưa đủ để lật đổ bạo quyền, chưa đủ để giải thoát dân tộc. Thử hình dung một vị luật sư đứng trước một ngân hàng đang bị một bọn cướp trốn đóng trong đó với nhiều con tin. Vị luật sư này nêu lên những điều khoản sai phạm trích từ bộ luật này bộ luật kia mà bọn cướp đã vi phạm, và yêu cầu bọn cướp hãy ... buông tha con tin và đầu hàng. Khi chọn con đường cướp của giết người, bọn cướp đã coi thường và chà đạp những gì mà xã hội tôn trọng và giữ gìn: luật pháp và đạo đức. DCSVN là thế.

Một điều khác cũng cần làm rõ nơi đây: Chúng ta vẫn còn nhiều lầm tưởng về cuộc cách mạng nhung ở Đông Âu 20 năm về trước. Trước hết, Ba Lan, Tiệp Khắc hay Hungary không phải là Trung Quốc hay Việt Nam. Các thể chế cộng sản ở Châu Á (Trung Quốc, Đại Hàn, Việt Nam, Cam Bốt) mang nhiều màu sắc phong kiến, bảo thủ , và ngu dốt hơn nhiều so với các đồng chí ở Đông Âu hay Nga Sô.  Đại Hàn với triều đại "Kim" cha truyền con nối, Trung Quốc và Việt Nam với những phát động phong trào kinh thiên động địa như "cải cách ruộng đất", "bước nhảy vọt", "cách mạng văn hoá", đốt sách, diệt sĩ (ở Cam Bốt). v.v... Kế đến, Đông Âu sát cận với Tây Âu, là khúc ruột (thật sự) bị chia cắt của Châu Âu. Thống nhất và thanh bình là giấc mơ bao đời của Châu Âu. Người dân và chính phủ các nước Châu Âu đã từng âm thầm và ngay cả công khai ra mặt yêu sách và tạo những áp lực cần thiết lên các chính thể cộng sản bên kia bức màn sắt. Những nổ lực (chính trị, kinh tế, giáo dục, văn hoá, tôn giáo và ngay cả gián điệp, quốc phòng, v.v...) và tiền của xuyên suốt mấy mươi năm trong thời chiến tranh lạnh đã gián tiếp hay trực tiếp làm sụp đỗ Đông Âu và Nga. Công đoàn Đoàn Kết Ba Lan, hay các cuộc xuống đường của sinh viên các trường đại học ở thủ đô Tiệp Praga chỉ là những mỏm băng sơn nổi thấy được trôi trên biển mà thôi. Hàng triệu người biểu tình ở Thiên An Môn hay hàng ngàn người Thiên Chuá Giáo xuống đường ở Thái Hà không gây nên nhiều chấn động như vài trăm người Đông Đức chạy trốn tị nạn vào toà đại sứ Đức ở Hungary năm 1989. Một lời tuyên bố cho một cuộc đình công của Lechs Valesa ở Ba Lan được cả thế giới loan truyền và mạnh mẻ lên tiếng ủng hộ, từ toà thánh La Mã đến Washington, và những cuộc đi đêm, những thương lượng mua chuộc, những trao đổi gián điệp liên quan. Còn cuộc bao vây tấn công thô bạo tu viện Bát Nhã hay triệt hạ thánh giá  ở Đồng Chiêm thì sao ? Ai hay ? Ai biết ? Và nếu có hay biết (chắc chắn là có, qua các cuộc vận động của các tổ chức người Việt tranh đấu tại hải ngoại) thì đã có những phản ứng nào ra sao từ cộng đồng thế giới ? Tôi nghĩ không nhiều lắm, và cũng chẳng ảnh hưởng chi đến "chiếc ngai vàng" mà các vị lãnh đạo DCSVN đang cùng ngồi ngự trị trên đầu trên cổ người dân Việt Nam. Thực tế này cho ta thấy thêm một điểm: Cuộc cách mạng nhung chỉ có thể xảy ra vào thời kỳ cuối của cuộc chiến tranh lạnh giữa Nga và Mỹ, khi mà Nga đã thấy rõ cần phải thay đổi và tái cơ cấu, nếu không sẽ thua Mỹ; khi mà Mỹ và các quốc gia tự do Châu Âu đang phát triển vượt bực trên mọi lãnh vực, sẵn sàng dành lại ảnh hưởng trên khối Đông Âu. Tình hình đó khác hẳn với ngày nay, đặc biệt ở Châu Á.

Từ nhận định trên, nếu chúng ta chỉ chủ trương bất bạo động (dán truyền đơn, thành lập công đoàn độc lập, đình công "?", biểu tình "?"...), chỉ viết kiến nghị (phản đối khai thác bôxít, rừng đầu nguồn...), chỉ lên tiếng tố cáo (tham nhũng, mua dâm...), chỉ đòi hỏi công lý công bằng (kêu oan, mất đất, nhân quyền...), thì cuộc cuộc đấu tranh dành lại tự do và dân chủ cho đất nước của chúng ta sẽ khó đạt đến thành công, nếu không muốn nói là không hiệu quả, thất bại.

Do đó, chúng ta cần phải có cái nhìn mới, hướng đi mới, phương pháp mới cho trận chiến sau cùng và quyết liệt này: lật đỗ bạo quyền và loại chủ nghĩa cộng sản ra khỏi đất nước Việt Nam.

Để làm điều này, trước hết chúng ta cần phải xác định quan điểm và thái độ của chúng ta đối với DCSVN:

a) Với bao tội lỗi, lầm lạc qua mấy chục năm cai trị Việt Nam, DCSVN không còn tư cách để tồn tại.

b) Bạo quyền độc tài toàn trị hiện nay ở Việt Nam chỉ còn là một bè lũ quan quyền tham ô, kiêu binh, vô cảm vô tình, gian trá, ngu dốt, phản dân hại nước, và nhất là chỉ còn biết lo cấu kết trong ngoài để vơ vét của cải lợi ích riêng tư và dùng bộ máy công an khổng lồ cũng như hệ thống tuyên truyền độc quyền để bảo vệ vị thế cai trị của mình. DCSVN cò tệ hơn nhiều lần so với bọn cướp ngày, hay quan tham cường hào ác bá thời phong kiến ngày xưa.

c) Cuộc đấu tranh của chúng ta phải là một cuộc chiến đúng nghĩa; không phải là cuộc tranh cải, yêu sách, đòi hỏi bình thường.

d) Trong cuộc chiến này, mọi phương pháp, mọi thủ đoạn, nếu không trái luân lý, đạo đức, đều có thể dùng được.

Sau khi đồng ý với nhau trên cơ sở này, dưới đây là một số chiến thuật và chiến lược được trình bày một cách khái quát để mọi người cùng suy tưởng và tự tìm ra con đường thích hợp nhất cho mình.

1) Phương tiện Internet :

- Ngày nay, Internet đã trở thành một phương tiện thông tin có thể nói là hiệu quả và phổ quát nhất trên thế giới, ngay cả sau những bức màn chuyên chính độc tài. Tuy nhiên, chính quyền Việt cộng (và Trung quốc) biết thế, và vẫn dùng những phương pháp „xấu" trong môi trường internet như hacker, virus, đọc lén email v.v… để khống chế, đè bẹp, hoặc đánh phá những phong trào dân chủ nhân quyền, đánh sập các tqua các trang mạng theo "lề trái". Câu hỏi được đặt ra ở đây là: tại sao chúng ta không dùng chước „gậy ông đập lưng ông" để dành lấy thế chủ động, thay vì cứ loay hoay tìm cách chống đở, chịu đựng. Người khen hay chê Julian Assange (tin tặc Wikileaks) ở đâu cũng có, nhưng nếu giả như ông ta biết tiếng Việt và đã "nhập" vào những server nhạy cảm của Việt Nam, phanh phui được những mẫu email quan trọng và liên quan đến những trao đổi cao cấp giữa các thành viên bộ chính trị cộng sản Việt Nam (và Trung quốc), những mối làm ăn chia chác của các lãnh tụ, những toan tính chạy tiền chạy chức v.v... thì hay biết mấy ! Phải vậy không ?

- Dùng „biệt kích hacker" như là một lực lượng đặc công để thâm nhập vào hệ thống internet trong nước. Thiết nghĩ chúng ta không thiếu nhân tài trong lãnh vực này. Lực lượng biệt kích này có thể được chiêu dùng từ những nhân viên có sẵn trong các tổ chức đấu tranh (nhưng đến nay chưa được dùng đến vì tự  thấy không „quang minh chính đại") hoặc ngay cả tuyển dụng, thuê mướn, nếu cần thiết. Xin nhớ, ngay cả những quan chức cao cấp hàng tướng lãnh của Mỹ vẫn chủ trương và đang thực hiện mặt trận này để đối phó với Trung quốc, Bác Hàn và Iran.

- Phá tường lửa, giúp đồng bào trong nước vượt tường lửa: tạo luồng thông tin đa chiều trên mạng. Người dân trong nước, đặc biệt là các thế hệ dưới 50 tuổi (chiếm đại đa số), cần được thông tin để biết: sự thật về chủ nghĩa cộng sản, Karl Max, Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh và những tội ác tày trời của những đảng cộng sản; ngoài ra hiểu biết thế nào là tự do, dân chủ, và nhân quyền. Chỉ cần nói chuyện với những du học sinh, những người hợp tác lao động, hay cả với những thân nhân còn ở lại trong nước, chúng ta có thể thấy mức độ cảm nhận của họ về những điều trên như thế nào. "Nhân quyền", "tự do" hay "dân chủ" được hiểu một cách rất mỏng manh, mơ hồ, và nghèo nàn. Dù cán bộ hay đãng cộng sản có thoái hoá như thế nào đi nữa thì "bác Hồ" vẫn cứ là "muôn vàn kính yêu". Phải nhớ, lớp tuổi 45 trở xuống đã sống và lớn lên qua sự giáo dục nhồi sọ và đào tạo rập khuôn của chủ nghĩa cộng sản. Đã từng phấn đấu để trở thành "cháu ngoan bác Hồ", "khăn quàn đỏ" hay "tiên tiến" v.v....Những sự thật về Hồ Chí Minh cần phải được phổ biến hết mức và tối đa vào trong nước. Đây là thành trì niềm tin cuối cùng mà đảng cộng sản còn cố dựa vào để ru ngũ dân chúng và trấn an cán bộ trung kiên.

- Hướng dẫn đồng bào và các phong trào đấu tranh dân chủ trong nước tham gia và yểm trợ vào những vụ việc bức xúc nổ ra ở khắp nơi trong nước. Nếu những vụ  như  Bát Nhã hay Đồng Chiêm được thông tin rộng rãi, khuyến khích và  hướng dẫn đấu tranh, chắc bọn công an và du đãng không dễ gì đè bẹp các cuộc đối kháng này. Xin nhớ, có những vụ việc lúc đầu xảy ra chỉ có tính cách địa phương và tương đối nhỏ, nhưng đã trở thành giọt nước làm tràn ly (như trường hợp những người Đông Đức 20 năm trước chạy vào tỵ nạn ở toà đại sứ ở Hungary, đã tạo ra làn sóng tỵ nạn, và cuối cùng làm sụp đổ cả khối cộng sản Đông Âu. Nếu lúc ấy không có sự yểm trợ hết mình của chính phủ Tây Đức, và nếu lúc đó không có đài phát thanh Âu châu tự do thông tin liên tục tình hình cho người dân Đông Đức biết, có lẽ đã chẳng có gì xảy ra).

- Thâm nhập và dò xét thông tin nội bộ của các cấp chính quyền Việt cộng qua các cửa ngỏ giao dịch thông tin điện tử (server, mail-server): đây cũng chỉ là một hình thức gián điệp mà tất cả các quốc gia đều áp dụng, không chỉ trong thời chiến. Mình phải biết đối phương đang tính toán những gì, mạnh yếu ra sao v.v… Chẳng có gì đáng gọi là xấu cho một kháng chiến quân Do Thái nghe lén điện đài của một đơn vị công an SS (như dưới thời Đức Quốc Xã, chẳng hạn). Hoặc nếu như nhờ qua spy-virus mà Mỹ khám phá ra những toan tính và cơ sở chế tạo bom nguyên tử của Bắc Hàn hay Iran thì có nên làm hay không ?  Xấu chăng, là do một chính quyền đi làm chuyện đó đối với những người dân trong tay không một tấc sắt như trường hợp nhà báo Tạ Phong Tần, như nhà văn Trần Khải Thanh Thủy v.v..

- Cài đặt virus hoặc những thông tin, hình ảnh (cả hư cấu, ngụy tạo lẫn sự thật) kèm vào các email, hệ thống email trong nước: nhằm hỗ trợ và phổ biến nhanh các tin tức liên quan đến các cuộc xuống đường, kêu oan, chống đối, hoặc tham ô, bạo hành của các cán bộ đảng và nhà nước. Bưng bít và xuyên tạc thông tin là ngón nghề của cộng sản. Nhưng trong cái ưu thế đó vẫn có chỗ yếu, như bất cứ một ưu điểm nào cũng có khuyết điểm. Khuyết điểm đó là gì ? Thưa, trong cảnh tranh tối tranh sáng đó, đứng nơi này không thấy rõ, nghe rõ chỗ kia, thì nếu có những tin đồn thất thiệt được cố ý tung ra, khó ai có thể nhận định được đâu đúng đâu sai. Trong trường hợp đó, chính sự bưng bít thông tin sẽ bị những tin đồn thất thiệt này làm cho tình hình rối ren hơn, chao đảo hơn, và khó kiểm soát hơn. Phải chăng chính vì lòng hay nghi kị của Tào Tháo đã tạo cho Khổng Minh có nhiều dịp để đưa Tào Tháo vào tròng ?

Các bạn hãy nhắm mắt lại và hình dung về những mẫu tin sau đây đi nhé: "... Từ nhiều tuần nay, chính quyền các cấp ở VN đã phải điên đầu để đối phó với những cuộc tập kích thế giới ảo trên các trang mạng của nhà nước và các báo mạng trong nước. .... Một nhóm tin tặc chưa rõ nguồn gốc đã đánh sập trang Công An Nhân Dân Online, Kinh tế Online, v.v... Báo động đỏ: một số đơn vị bộ đội sư đoàn XYZ đã báo cáo bị đánh cắp một số lượng lớn súng ống và đạn dược, cũng như tình trạng đào ngũ gia tăng nhanh chóng v.v.... Trung Tướng tư lệnh phó ABC đã có lệnh "ngầm" cho các đơn vị nòng cốt cố bám trụ.v.v... Công an và ngành quản lý internet đã không còn kiểm soát được mạng trong nước: Những thông tin qua email, games về những "diễn biến hoà bình" và "phản động" đã tràn lan trong giới sinh viên học sinh ..... Giờ đây mọi người đều có thể biết được ông Nông Đức Mạnh đã tiêu xài thế nào và tài sản của ông ấy ra sao qua những phanh phui rất chi tiết của VNLeaks..... Đây là hình ảnh của thứ trưởng bộ công an  XYZ đang du hí với mấy em gái. Hy vọng bà thứ trưởng vì bận làm ăn lớn không nhìn thấy những cảnh tượng này.....". Xin nhớ, tất cả đều hư hư thực thực. Và trong bối cảnh tranh tối tranh sáng, xã hội tha hoá hiện nay, tất cả đều có thể tạo nên nghi ngờ, lầm lẫn, lệch lạc. Trên sẽ nghi ngờ dưới, dưới sẽ bất mãn trên. Đồng liêu ganh ghét nhau. Như thế là chúng ta đã làm lũng đoạn được "quân tình" bên giặc.

2) Anh hùng Robin Hood: Dù chỉ là một nhân vật hư cấu (?) trong vai một tên cướp rừng núi nhưng có lẽ trong lòng mọi người đều dành một tấm lòng thán phục, hâm mộ cho nhân vật này. Tại sao thế ? Chỉ vì "hắn" hành sử rất nhân bản (giúp người nghèo) dù đi cướp của người giàu, "hắn" hành động "cướp" nhưng không phải cho riêng tư mà vì muốn giúp đời. "Hắn" vì thế đáng được khâm phục và được xem là anh hùng. Nếu như có cách gì đó để chúng ta có được vài vị anh hùng Robin Hood Việt Nam, có lẽ đời sống người dân đen thấp cổ bé miệng sẽ đở khổ hơn, nạn kiêu binh ác quan sẽ giảm thiểu (vì kiêng kị). Thí dụ: Một công ty nào đó muốn mua chuộc cán bộ để được cấp đất cướp của người dân để xây dựng công trình làm ăn gì đó, sẽ bị vị anh hùng Robin Hood này làm cháy kho hàng, cơ sở quản trị bị đánh cắp tài liệu mật, hay cán bộ trách nhiệm nhà đất bị phanh phui những "móc ngoặc" "chấm mút" liên hệ đến vụ việc cướp đất (chắc chắn là có). Hoặc bắt cóc vợ con ông công an hung ác đang quản nhiệm tra tấn tù nhân lương tâm để buộc phải sửa đổi cách cai tù, hay thả tù v.v... Những hành động cứng rắn này sẽ có thêm tác dụng răn đe, làm chùng tay những âm mưu của bọn cầm quyền từ trung ương đến địa phương, cũng như những ai muốn lợi dụng để làm ăn trục lợi trên nỗi khổ đau của dồng bào. Robin Hood Việt Nam không làm vì tham tiền hay ác độc, mà vì muốn cứu giúp kẻ yếu. Thí dụ, cướp tiền tham nhũng của quan lại và phân phát cho những nạn nhân của những vụ chia chác bất công này. Hình ảnh một Robin Hood hay một Lưu Hương Đạo Soái phải chăng đã nảy mầm từ một ước ao thầm kín của đời sống đầy rẫy bất công ? Những hành động thực tiễn này, nếu chỉ là người ngồi ngoài, ngoại cuộc, có thể sẽ phê phán là "bá đạo", là trái luật, nhưng nếu là người trong cuộc, sẽ thấy là hợp lý, là công bằng. Nếu người thân của bạn, vợ con của bạn, bị một bọn cướp bắt giữ hành hạ, bạn sẽ phản ứng ra sao đối với đề tài này? bạn mong muốn gì ? Hàng xóm của bạn (thế giới bên ngoài) đang mải mê lo toan làm ăn hay đang chật vật đương đầu với cơm áo, nếu có nghe tiếng kêu cứu của bạn, cũng chỉ phụ họa cho qua chuyện, thì bạn có chấp nhận một phương án giải cứu người thân bằng cách dùng ngụy kế dương đông kích tây (không chân chính quân tử) đánh lạc hướng bọn cướp để lẻn đột nhập vào giải cứu con tin ? Hay bạn chỉ muốn ngày này qua tháng nọ, năm này qua năm kia, biểu tình trước nhà, dương cao biểu ngữ "freedom for my wife my children", hoặc làm đơn gửi cho trùm đầu lãnh bọn cướp và yêu cầu xét lại trường hợp của vợ con của bạn đang bị... đói bụng, hoặc cần thuốc men, trông chờ bọn chúng thương xót hoặc thức tỉnh lương tâm rồi thả vợ con bạn ?

3) Địch vận: Vận dụng và mua chuộc giới quân đội, từ bất mãn, bất bình đến đứng lên tạo phản. Lịch sữ luôn xoay vòng. Những gì đã xảy ra trong quá khứ đều có thể tái hiện. Để đối phó với súng đạn, dùi cui và nhà tù của công an, thiết nghĩ lực lượng bộ đội có thể và sẽ đóng một vai trò quan trọng và cần thiết, nhất là trong giai đoạn cuối.

4) Làm lũng đoạn, chao đảo, và nghi ngờ lẫn nhau trong nội bộ đảng: đây là sở trường của Việt cộng từ ngày thành lập đảng cho mãi đến ngày nay. Qua những phanh phui, tố giác những nguồn lợi ăn chận, qua mặt, dấu diếm của các cấp cơ quan hay cán bộ riêng lẻ; hoặc tung ra những tin hư thực sa mù về cán bộ này, quan chức kia, tạo ra đố kị, nghi ngờ, chia rẽ và mất tin tưởng. Thí dụ, như tung tin một đàn em thân cận nào đó của Nguyễn Tấn Dũng, lén ăn chận, hay qua mặt sếp làm ăn riêng lẻ, thủ lợi riêng. Những đàn em khác sẽ bức xúc, đố kỵ, nghi ngờ. Sếp Dũng sẽ đặt lại vấn đề, và cứ như thế nhiều chuyện lôi thôi sẽ xảy ra. Đây (tức là làm lũng đoạn, gây chia rẽ) là đòn độc mà DCSVN đã áp dụng quá nhiều lần (và thành cộng vượt bực) trong suốt quá trình từ ngày thành lập đãng đến nay (vâng, cho đến nay, trong môi trường ngưòi Việt tỵ nạn hải ngoại). Đã đến lúc chúng ta phải cho bọn chúng nếm mùi đòn hiểm này. Có rất nhiều phương cách, thí dụ:
- gán một câu nói "phản động", "mất lập trường" vào miệng một cán bộ cao cấp (và gian ác) nào đó.
- gán một câu nói "vô tình tiết lộ" của một cán bộ cao cấp (và gian ác) nào đó cho một vấn đề "nhạy cảm" nào đó. Thí dụ: "Theo lời ông XYZ, một tùy viên thân cận của bộ trưởng ABC trong chuyến viếng thăm Bắc Kinh đã tiết lộ cho phóng viên đài XXX qua một cuộc phỏng vấn ngắn tại khách sạn như sau: vấn đề tranh chấp biển đông đã được dàn xếp ổn thoả. Kể từ 2012 tàu đánh cá Việt Nam sẽ được các tàu tuần duyên Trung quốc bảo vệ ngoài biển đông .
- gán một lời tuyên bố ngu dốt cho một cán bộ (gian ác), thí dụ: "thay vì để đất hoang uổng phí thì nay chúng ta để các công nhân đồng chí Trung quốc vào khai thác quặng mỏ, vừa tốt cho công nghiệp tân tiến nước nhà, vừa xây dựng được quan hệ Việt Trung thêm tốt đẹp, nhất cử lưỡng tiện"
- gán một lời "gây hoang mang chia rẽ" cho một cán bộ gian ác, thí dụ: "nếu bên chính phủ (ám chỉ phe Nguyễn Tấn Dũng) nhắm không kham nỗi vụ Vinasin thì cũng nên báo cho bên này (phe Nông Đức Mạnh) một tiếng để .....", hàm ý chê phe kia...
- ghép sửa một bức ảnh cho thấy một cán bộ cao cấp (và gian ác) đang làm chuyện đồi bại (mua dâm) hoặc bất chính (hối lộ). (việc làm ghán ghép này tuy thâm độc, không "quân tử", nhưng để triệt hạ một đối thủ, một hung quân ác quan, cứu giúp bao vạn lê dân bị áp bức, nghĩ có đáng làm hay không ? Nên biết: bọn DCSVN vẫn thường ngụy tạo những mẫu hình và tin tức như thế để lũng đoạn Việt Nam Cộng Hoà ngày trước và ngay cả cộng đồng tỵ nạn khắp nơi trên thế giới ngày nay.
- Tung tin thất thiệt nhằm gây hoang mang trong xã hội, hay trong nội tình đãng, thí dụ: công bố di chúc (giả) của đại tướng Võ Nguyên Giáp kêu gọi lực lượng bộ đội hãy sẵn sàng đứng vào phía dân tộc, bỏ đảng, cương quyết đấu tranh cho dân chủ và tự do. Khi tình hình kinh tế trì trệ và lạm phát tăng nhanh, tung tin sẽ có đổi tiền kiểu thời mới giải phóng. Nước chưa đục, hãy khuấy thành đục. Ngày nào chúng ta đứng vào thế tiến công, bức DCSVN phải vào thế phải đối phó, chúng ta đã gần đến thành công rồi đó.

Trên đây chỉ là vài ý tưởng gợi ra cho những chiến dịch có thể sẽ xảy ra trong tương lai, trong tư thế quyết liệt tấn công vào thành trì Việt cộng. Hoàn toàn tích cực và chủ động. Phong phú và đa dạng. Hy vọng bài viết gợi lên được những ưu tư, những trăn trở mới, để mọi người cùng bắt tay vào trận thế mới. Tất cả sáng kiến đều đáng suy ngẩm, tất cả phương tiện đều nên cân nhắc. Mục đích chính và sau cùng là: lật đổ bạo quyền Việt cộng, xoá bỏ chủ nghĩa cộng sản khỏi đất nước Việt Nam, và sau đó, và chỉ có thể như thế, là xây dựng một đất nước Việt Nam tự do dân chủ.

Viết đêm giao thừa 2010/2011

phamngulao@usa.com

# Các To^? Chu+'c Dda^'u Tranh, Ca'c Dda?ng Pha'i, Ca'c To^n Gia'o, Ca'c HD

# Các Tổ Chức Đấu Tranh, Các Đảng Phái, Các Tôn Giáo, Các Hội Đoàn
 
http://mylinhng.multiply.com/journal/item/2037

Các tổ chức đấu tranh, các đảng phái, các tôn giáo, các hội đoàn cùng lên tiếng tham gia và hỗ trợ những cuộc biểu tình này thì việc giải thể chế độ CS này sẽ trở thành hiện thực.
 
Linh mục Lý đã chấp nhận hy sinh rồi, linh mục sẽ tuyệt thực cho đến chết nếu bị bắt.  Lời hiệu triệu của linh mục Lý chính là nơi tập trung sức mạnh như một mũi giáo để đâm thủng bụng kẻ thù, qúy vị còn chờ đợi gì nữa ???
 
Hãy bắt đầu ngay bây giờ đi qúy vị ơi,
 
In a message dated 12/31/2010 7:17:59 P.M. Eastern Standard Time, mylinhng@aol.com writes:
 

# Biểu Tình Tại Các Ủy Ban Nhân Dân Ngày 12 Tháng 1 Năm 2011

http://mylinhng.multiply.com/journal/item/2034/


Ở Việt Nam, khi làm bất cứ một giấy tờ gì, đều phải qua các Ủy Ban Nhân Dân. Theo sự ta thán của người dân, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân chính là những cơ sở hành chánh, nhưng người dân thường nói trại ra là những cơ sở "Hành Dân" là chánh.  Nơi đây người dân bị bắt nạt, bị la lối, bị bắt phải đóng tiền mãi lộ,...  Từ đó, có thể nói, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân, chính là những tụ điểm mà người dân chán ghét nhất.  Vì thế, trong bài viết "Vài Hướng Dẫn Biểu Tình Kiên Định Ôn Hòa", linh mục Nguyễn Văn Lý đã kêu gọi tập trung biểu tình tại:

{{3. Địa điểm: Bất kỳ Trụ sở UBND tỉnh, thành phố, quận, huyện, xã, phường… nào mà các Chiến Sĩ Dân Chủ Hòa Bình (CSDCHB) tập trung thuận tiện nhất.}} rất đúng, rất hay, vì tại nơi đây, các CSDCHB sẽ dễ dàng vận động cho sự tập hợp đông đảo của đồng bào.

Những tin tức trong nước cho chúng ta thấy rõ, rất nhiều lần dân chúng đã bất bình, bất mãn, nên cùng tập hợp lại tấn công vào các cơ sở của Ủy Ban Nhân Dân:

- Tại Hà Tây, dân chúng nổi lửa đốt trụ sở của UBND xã.  (27/1/2005)
- Tại Bắc Giang, dân chúng đã bao vây làm sụp đổ rào chắn xung quanh trụ sở UBND
tỉnh, còn đốt cả một xe Công An vì đã đánh chết 1 người dân. (26/7/2010)
- Tại Nghĩa Hưng, Vĩnh Phúc, Vĩnh Tường, hàng trăm dân kéo tới, hủy hoại tài liệu và cơ sở UBND xã. (7-8/12/2009)
- Tại Long Hưng, Huyện Long Thành, Tỉnh Đồng Nai, khoảng trên 200 dân đã kéo đến trụ sở UBND xã, đốt trụ sở, đốt xe cảnh sát và bẻ gẫy cột cờ. (tháng 2/2009)
- Tại Yên Phụ, hàng trăm dân kéo đến đập phá trụ sở UBND xã vì nghi bị mất chuông thật của chùa, và thay vào đó một cái chuông gỉa. (5/5/2010)
...
Có lẽ còn nhiều trụ sở UBND đã bị người dân phẫn nộ tấn công, nhưng có lẽ thời buổi 700 cơ sở truyền thông bị bắt buộc đi theo lề phải, nên tin tức bị ém nhẹm là việc rất bình thường.  Ở đây chúng ta chỉ đưa ra những sự kiện các UBND bị người dân tấn công, nhưng không có nghĩa là khuyến khích bạo động, tinh thần đấu tranh bất bạo động được đưa ra bởi linh mục Nguyễn Văn Lý vẫn luôn được tôn trọng. 

Ở thế giới cộng sản, hay gọi xã hội chủ nghĩa, đặc biệt ở Việt Nam này, có lẽ hai chữ "nhân dân" bị lạm dụng nhiều nhất.  Cái gì cũng nhân dân: Lực Lượng Võ Trang Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Báo Nhân Dân, Báo Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Đại Biểu Nhân Dân, Nghệ Sĩ Nhân Dân, Hội Đồng Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, Đài Tiếng Nói Nhân Dân, Học Viện Cảnh Sát Nhân Dân, Đội An Ninh Nhân Dân, Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao, Nhà Giáo Nhân Dân... nhưng bảo đảm một điều, là không bao giờ phục vụ cho nhân dân.  Qúy vị chỉ cần thay thế 2 chữ "nhân dân" này thành 1 chữ "Đảng" là sẽ đúng nghĩa của nó.  Tất cả đều mang tiếng "nhân dân", nhưng thực chất là phục vụ cho Đảng Cộng Sản Việt NamĐối với Đảng, "tổ quốc" chỉ là thứ làm kiểng, hay gọi là phản động, là thứ rác rưỡi, bởi thế, những ai yêu tổ quốc như anh Điếu Cày, chị Phạm Thanh Nghiên, chị Trần Khải Thanh Thủy phải vào tù.  Qúy vị để ý cho, trong tất cả các cuộc hội họp, ngày lễ, lá cờ búa liềm, lá cờ Đảng, luôn luôn đặt bên trái, trước hết tất cả, có nghĩa là Đảng đồng hóa mình với tổ quốc.  "Dân biết, dân bàn, dân kiểm tra" chỉ là những từ ngữ mị dân, nói thẳng là lường gạt người dân.  Thực tế, người dân chẳng có một quyền hành nào trong cái xã hội chủ nghĩa này.  Qúy vị nào qua bên Mỹ này sống, sẽ thấy rõ, người dân Mỹ làm chủ đất nước của mình như thế nào.  Người dân Mỹ đi đến bất cứ cơ sở công quyền nào, cũng đều được đón tiếp niềm nỡ.  Qúy vị đi thi bằng lái xe, mở cơ sở thương mại, làm giấy tờ thông hành (passport)..., nhân viên làm việc lúc nào cũng vui vẻ chào đón và giúp đỡ qúy vị.  Đơn giản, là họ đang làm công cho quý vị, qúy vị là người đóng thuế, và tiền thuế đã trả lương cho các nhân viên đó.  Nếu qúy vị bắt gặp một cử chỉ nào khiếm nhã của các nhân viên, qúy vị chỉ cần xin gặp người quản lý (manager), và nếu quản lý không giải quyết, qúy vị nhờ đến báo chí, đài truyền thanh, truyền hình..., nếu vẫn không giải quyết, qúy vị tìm gặp dân biểu tại địa phương của mình, bảo đảm qúy vị sẽ được giúp đỡ tận tình.  Điều đơn giản, những dân biểu được bầu ra bởi lá phiếu của qúy vị, bảo đảm ý kiến của qúy vị sẽ được tôn trọng.  Tại sao bên Mỹ này các nhân viên công quyền là "đày tớ của người dân" đúng nghĩa, còn tại sao ở VN, nhân dân lại làm đày tớ cho bọn nhân viên công quyền ???  Nhân dân VN cũng đã trả biết bao nhiêu thứ thuế cho Nhà nước.  Nguyên mảnh đất hình chử S là tài sản của toàn dân đó, mỏ dầu, mỏ sắt, mỏ than, mỏ bauxite... là của toàn dân, thì người dân phải làm chủ đất nước của mình.  Nghĩ cũng lạ, bên Mỹ này, chẳng bao giờ nghe cái từ "nhân dân" (people), mà đi đâu, nhân dân cũng được phục vụ.  Còn ở nước ta, từ "nhân dân" được nhìn thấy khắp mọi nơi, nhưng người dân đi đến đâu cũng bị chà đạp, nếu không biết chung chi.  Chúng ta cần phải có sự thay đổi tận gốc rễ, dẹp bỏ tất cả những trò hề mị dân gọi là "nhân dân".

Bởi vậy, chúng ta chẳng lạ gì, hiện tại, Đảng CSVN đã mất hẳn vào chỗ dựa của dân.  Mất sức hỗ trợ của dân sẽ dẫn đến việc mất nước rất dễ dàng.  Còn nỗi nhục nào hơn, khi VN ta có bờ biển dài tới 3200km mà dân ta lại đi "xuất khẩu lao động", hành nghề đánh cá cho các ghe cá của Đài Loan, HồngKong, Hàn Quốc (Nam Hàn)... với đồng lương rẻ mạc.  Còn nỗi nhục nào hơn khi trên 7000 ngư dân Việt Nam đã bị bắt giam bởi các nước trong khu vực như: Mã Lai, Indonesia, Tàu Cộng, Phillipine... Nhà nước VC coi như đã làm ngơ, ai muốn làm gì thì làm, không lo gì được cho công dân của mình.  Một vùng biển rộng lớn từ phần cong chữ S cho đến Hoàng Sa, Trường Sa, chẳng lẽ không đủ cá cho ngư dân ta ???  Điều đau đớn nhất, các ngư dân Việt đang bị bí lối, đi đánh cá như thường lệ, sẽ bị tàu Trung Cộng ủi chết, hay đánh đập, bắt cóc đòi tiền chuộc, tịch thu cá, ngư cụ...  Nên bây giờ chỉ còn cách là đánh bắt gần bờ bằng chất nổ.  Kiểu này, cá con cá mẹ, bất cứ vi sinh nào gần bờ sẽ bị tận diệt, và cứ theo cái đà này, bảo đảm bờ biển VN sẽ không còn cá tôm nữa.  Không phải chúng ta bị mất mấy vùng biển, Hoàng Sa, Trường Sa, mà còn trên đất liền như Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Hang Pắc Pó, Núi Đất (Lão Sơn) và 700 km2, coi như chúng ta đã mất phần cái phần chóp nón lá trên bản đồ.  Một ngàn năm Bắc thuộc cho chúng ta kinh nghiệm, Tàu Cộng chắc chắn không bao giờ ngừng lại ở đây.  Chúng giở trò bauxite, để đem 50 ngàn công nhân trấn giữ ở chỗ an toàn nhất của VN, ở vị trí chiến lược tốt nhất của VN.  Vì đó là địa thế cao của dải Trường Sơn, nó xây những công sự trong hốc núi, là muôn đời ở đó, như cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm từng nói với chúa Nguyễn Hoàng: "Hoành Sơn Nhất Đái, Vạn Đại Dung Thân".  Không còn cách nào khác, muốn đuổi Tàu Cộng, phải chấm dứt vai trò thái thú của Nhà Cầm Quyền, tức là chấm dứt vai trò của Đảng Cộng Sản VN.  Và khi đó, mới có thể đuổi Tàu Cộng ra khỏi đất nước được.

Qủa thật, Lời Kêu Gọi Giải Thể chế độ Cộng Sản Việt Nam của linh mục Nguyễn Văn Lý đã đánh động được lòng yêu nước của toàn dân, nên được phát tán rất rộng rãi trên mọi diễn đàn internet. Qúy vị có thể đọc được Lời Kêu Gọi này trong bất cứ trang nhà đấu tranh nào, và đang được chuyển tải về trong nước với tốc độ cấp số nhân.  Tất cả mọi thành phần:  thanh niên, sinh viên, học sinh, kinh, thượng, công nhân, nông dân, Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo, ngay cả công an và bộ đội, hãy cùng với người dân, đứng lên biểu tình vào ngày 12 tháng 1 năm 2011 tại tất cả những Ủy Ban Nha^n Dân để đòi cho được việc giải thể chế độ CS này, bỏ cái Đảng tính vào sọt rác, để UBND phải là cơ sở thật sự phục vụ cho nhân dân.  Đây là một cơ hội chuộc tội cho tất cả những ai đang ở trong hàng ngũ của CS.  Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho qúy vị, để qúy vị có thể cứu lấy gia đình và cá nhân của qúy vị, hãy hợp lực cùng người dân, để biến những trụ sở UBND trở thành những trụ sở của nhân dân thật sự, phục vụ cho nhân dân, không phục vụ cho ĐCSVN.

Tự do Dân Chủ là trào lưu của cả thế giới tiến bộ văn minh, nó mang lại ấm no, thịnh vượng, phát triển, và hạnh phúc cho con người là điều khẳng định.  Những chế độ độc đảng, độc tài bắt buộc sớm muộn phải bị sụp đổ.  Từ những quốc gia như Liên Xô, Ba Lan, Hungary, Đông Đức, Tiệp... đã bị sụp đổ, lẽ dĩ nhiên, chế độ độc tài độc đảng CHXHCNVN không ngoại lệ, chắc chắn cũng phải sụp đổ vào năm 2011 này.

Ngày 31 tháng 12 năm 2010
Mylinhng@aol.com
http://mylinhng.multiply.com
Xin phổ biến tự do

2 trận động đất liên tiếp tại Sơn La


 
01/01/2011 1:44 
 
Ông Lê Huy Minh - Giám đốc Trung tâm Báo tin động đất và cảnh báo sóng thần (Viện Vật lý địa cầu) cho biết, lúc 1 giờ 50 phút sáng 31.12.2010 đã xảy ra động đất mạnh 5,2 độ Richter tại khu vực thuộc H.Sông Mã, tỉnh Sơn La.

Trận động đất đã gây ra rung động cấp 6 (theo thang động đất MSK) ở thị trấn Sông Mã, TP Điện Biên và vùng lân cận. Đây là một trận động đất có cường độ trung bình khá, có thể gây nứt nhà cấp 4. Đến 4 giờ 44 phút cùng ngày, tại khu vực H.Sông Mã lại xảy ra một trận động đất mạnh 4 độ Richter. Theo ông Minh, trận động đất thứ hai có thể là dư chấn của trận động đất trước đó, và nhiều khả năng vẫn còn dư chấn tiếp theo trong thời gian tới. Tỉnh Sơn La thường xảy ra động đất do nằm trên vết đứt gãy sông Mã. Ông Minh cho rằng, hai trận động đất hôm qua nằm trên đới đứt gãy sông Mã, cường độ mạnh nhất của các trận động đất xảy ra tại đây có thể lên tới 6,8 độ Richter.

Q.Duẩn - M.Hà


2010: tỷ lệ thất nghiệp tại Việt Nam là 2,88%


Tỷ lệ thất nghiệp của lao động trong độ tuổi tại Việt Nam trong năm 2010 ở mức 2,88%. Đây là con số do Tổng Cục Thống kê Việt Nam đưa ra trong năm nay.

So với năm 2009 thì tỷ lệ thất nghiệp chung tại Việt Nam được cho biết giảm 0,02%. Tuy nhiên tỷ lệ thất nghiệp tại nông thôn tăng thêm 0,02%.

Hiện nay lực lượng lao động của Việt Nam tuổi từ 15 tuổi trở lên tổng cộng hơn 50 triệu rưỡi người; riêng số trong độ tuổi lao động hơn 46 triệu người.

Thống kê cho thấy tỷ lệ lao động trong các khu vực nông nghiệp, lâm nghiệp và thuỷ sản có giảm trong năm 2010 so với năm trước đó; lao động trong các khu vực công nghiệp, xây dựng và dịch vụ tăng.


Copyright © 1998-2010 Radio Free Asia. All rights reserved.

Việt Nam sẽ tiếp tục phá giá tiền đồng vào năm 2011?


2010-12-31

Báo cáo gần đây của Tổng Cục thống kê cho thấy tốc độ tăng trưởng GDP của Việt Nam đã đạt mức 6,8%, cao nhất trong vòng 3 năm nay.

RFA PHOTO

Tiền đồng Việt Nam.

 

Tuy nhiên, nền kinh tế Việt Nam cũng đang phải đối mặt với các vấn đề về lạm phát, chỉ số giá tiêu dùng tăng cao, thâm hụt cán cân thanh toán, và đặc biệt là đồng Việt Nam mất giá. Có nhiều dự đoán cho rằng Việt Nam sẽ tiếp tục phá giá đồng bạc vào năm 2011. Tuy nhiên các chuyên gia kinh tế có cách nhìn khác nhau về biện pháp này. Việt Hà tổng hợp và tường trình.

Tác động tiêu cực

Việc các công ty lượng giá tín dụng quốc tế gần đây liên tục hạ thấp trị giá trái phiếu chính phủ Việt Nam bằng ngoại tệ và tiền đồng đang được cho là sẽ có tác động tiêu cực tới tâm lý thị trường về sự mất giá của đồng Việt Nam. Báo cáo gần đây của ngân hàng Standard Chartered Bank dự báo Việt Nam sẽ tiếp tục phải phá giá đồng Việt Nam trong vòng 12 tháng tới với tỷ giá chính thức giữa đồng đô la và đồng Việt Nam đạt mức 20.800 vào cuối năm 2011. Hiện tỷ giá chính thức do ngân hàng nhà nước quy định là 19.500 đồng ăn một đô la.

Cân đối của cán cân thương mại và khả năng thanh toán của Việt Nam đòi hỏi phải điều chỉnh và sức ép trên thị trường đòi hỏi Việt Nam phải điều chỉnh tỷ giá này.

Ô. Lê Đăng Doanh

Kể từ tháng 11 năm ngoái, Việt Nam đã hạ giá đồng Việt Nam đến 3 lần. Dự báo lần này của ngân hàng Standard Chartered Bank cũng không phải không có được những ý kiến đồng thuận nhận định từ các chuyên gia kinh tế ở Việt Nam. Hồi giữa tháng này, báo Tiền phong trích lời ông Trần Hoàng Ngân, thành viên Hội đồng tư vấn chính sách tài chính và tiền tệ quốc gia nói rằng Ngân hàng nhà nước và Hội đồng nên xem xét việc tiếp tục hạ giá đồng bạc Việt Nam. Ông Ngân cho rằng đây là thời điểm thích hợp để hạ giá đồng Việt Nam vì nguồn cung đô la đang nhiều và mức kiều hồi lớn có thể bù đắp. 

Việc tiếp tục hạ giá đồng bạc sẽ không gây sốc và sẽ không có ảnh hưởng tiêu cực đến nền kinh tế.

Kinh tế gia Lê Đăng Doanh thì cho rằng việc tiếp tục hạ giá đồng Việt Nam trong năm 2011 là khó có thể tránh khỏi do mất cân đối cán cân thương mại và khả năng thanh toán của Việt Nam. Ông nói:

"Theo tôi cân đối của cán cân thương mại và khả năng thanh toán của Việt Nam đòi hỏi phải điều chỉnh và sức ép trên thị trường đòi hỏi Việt Nam phải điều chỉnh tỷ giá này." 

Mặc dù vậy ông cũng cho rằng đây không phải là giải pháp tối ưu. Theo ông chính phủ nên điều chỉnh tỷ giá nhiều lần từ từ chứ không giật cục như các lần trước để tránh gây sốc tâm lý trong doanh nghiệp và người tiêu dùng. Theo chuyên gia này, tỷ giá chính thức giữa đồng đô la và Việt Nam sẽ đạt mức 22.000 đồng ăn một đô la khá nhanh trong các tháng tới và có thể đạt mức 23.000 đồng ăn một đô la vào cuối năm 2011.

180584863ZwZcta_ph-250.jpg
Trụ sở Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. Photo courtesy of dddn.vn
Trong hội nghị triển khai nhiệm vụ ngân hàng năm 2011 diễn ra vào các ngày 27 và 28 tháng 12 vừa qua ở Hà Nội, Thống đốc Ngân hàng nhà nước Nguyễn Văn Giàu cho biết năm 2011 Việt Nam sẽ tiếp tục chính sách tỷ giá và quản lý ngoại hối linh họat hơn theo tín hiệu thị trường, phù hợp với diễn biến lãi suất, cân đối hài hòa cung cầu ngoại tệ, tăng tính thanh khoản cho thị trường và thúc đảy xuất khẩu, hạn chế nhập siêu. Điều này ám chỉ khả năng việc tăng lãi suất và tiếp tục hạ giá đồng Việt Nam.

Hạ giá đồng bạc có lợi?

Tuy thế, cũng có ý kiến phản đối việc tiếp tục hạ giá đồng bạc. Chuyên gia kinh tế Bùi Kiến Thành giải thích lý luận cho rằng việc hạ giá đồng bạc sẽ thúc đẩy xuất khẩu của Việt Nam là không phù hợp và việc hạ giá đồng bạc gây hại nhiều hơn lợi. Ông giải thích:     

"Nền kinh tế Việt Nam với đặc thù là các mặt hàng xuất khẩu chiến lược như da giày, hay may mặc thì có đến 80- 90% nguyên liệu sản xuất đều là nhập khẩu. Vì vậy hạ giá đồng bạc xuống thì nguyên liệu sẽ tăng giá vì phải nhập khẩu về, giá thành của hàng hóa đó xuất khẩu ra chưa hẳn có lợi thế. Vì thế một nền kinh tế như Việt Nam thì việc hạ giá đồng bạc để xuất khẩu chưa hẳn là một lý do đúng đắn. Đối với các hàng hóa khác như gạo, café có hàm lượng nội địa cao thì có lý do, nhưng với Việt Nam có hạ giá thì cũng không xuất khẩu hơn được gạo hay café, cao su vì sản xuất có hạn. Cho nên dù hàm lượng nội địa cao thì cũng không có lợi gì khi hạ giá đồng bạc."

Hạ giá đồng bạc xuống thì nguyên liệu sẽ tăng giá vì phải nhập khẩu về, giá thành của hàng hóa đó xuất khẩu ra chưa hẳn có lợi thế.

Ô. Bùi Kiến Thành

Chuyên gia kinh tế Bùi Kiến Thành cũng cho rằng nguồn cung đô la nhiều là không có căn cứ bởi vì mặc dù Việt Nam có nhận 8 tỷ đô la kiều hối năm nay thì vẫn phải chịu chênh lệch cán cân thanh toán là 4 tỷ đô la.

Ngoài ra, cũng có những ý kiến chuyên gia khác khá dè dặt với việc tiếp tục hạ giá đồng Việt Nam, mà thay vào đó là tiếp tục thực hiện thắt chặt chính sách tiền tệ, tức là duy trì lãi suất cơ bản đồng Việt Nam ở mức cao để kìm chế lạm phát và không hạ giá đồng bạc. Ông Lê Xuân Nghĩa, Phó Chủ tịch Ủy ban giám sát tài chính quốc gia nói:

"Mục tiêu chủ yếu là ổn định tỷ giá hối đoái vào đầu năm, sau đó kéo lạm phát xuống. Mục tiêu chủ yếu là ổn định thôi còn phá giá thì không làm mà nếu làm thì cũng không lớn lắm. Tôi nghĩ là vấn đề bây giờ không phải là vấn đề hạ giá đồng Việt Nam mà vấn đề là giảm lạm phát, giảm kỳ vọng về phá giá đồng tiền." 

Theo tổng cục thống kê, lạm phát của Việt Nam trong tháng 12 đã đạt mức 11,8%, cao nhất trong vòng 22 tháng qua. Các nhà tài trợ cho Việt Nam hồi tháng này cũng đã cảnh báo chính phủ về việc lạm phát đang tăng và sự suy yếu của đồng Việt Nam.

Để đối phó với vấn đề này, chính phủ Việt Nam đã tăng lãi suất cơ bản đồng Việt Nam hồi tháng 11 lên mức 9% sau khi chính phủ tuyên bố việc kiềm chế lạm phá là ưu tiên quan trọng hơn tăng trưởng. 

Qũy tiền tệ quốc tế cũng nói Việt Nam nên giữ  lạm phát ở mức từ 3 đến 4%, tương ứng với các nước khác trong khu vực ASEAN. IMF nói rằng việc hạ giá đồng bạc đóng vai trò quan trọng trong việc gia tăng lạm phát ở Việt Nam trong thời gian vừa qua.

Theo dòng thời sự:


# Bie^?u Ti`nh Ta.i Ca'c U?y Ban Nha^n Da^n Nga`y 12 Tha'ng 1 Na(m 2011

# Biểu Tình Tại Các Ủy Ban Nhân Dân Ngày 12 Tháng 1 Năm 2011

http://mylinhng.multiply.com/journal/item/2034/


Ở Việt Nam, khi làm bất cứ một giấy tờ gì, đều phải qua các Ủy Ban Nhân Dân. Theo sự ta thán của người dân, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân chính là những cơ sở hành chánh, nhưng người dân thường nói trại ra là những cơ sở "Hành Dân" là chánh.  Nơi đây người dân bị bắt nạt, bị la lối, bị bắt phải đóng tiền mãi lộ,...  Từ đó, có thể nói, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân, chính là những tụ điểm mà người dân chán ghét nhất.  Vì thế, trong bài viết "Vài Hướng Dẫn Biểu Tình Kiên Định Ôn Hòa", linh mục Nguyễn Văn Lý đã kêu gọi tập trung biểu tình tại:

{{3. Địa điểm: Bất kỳ Trụ sở UBND tỉnh, thành phố, quận, huyện, xã, phường… nào mà các Chiến Sĩ Dân Chủ Hòa Bình (CSDCHB) tập trung thuận tiện nhất.}} rất đúng, rất hay, vì tại nơi đây, các CSDCHB sẽ dễ dàng vận động cho sự tập hợp đông đảo của đồng bào.

Những tin tức trong nước cho chúng ta thấy rõ, rất nhiều lần dân chúng đã bất bình, bất mãn, nên cùng tập hợp lại tấn công vào các cơ sở của Ủy Ban Nhân Dân:

- Tại Hà Tây, dân chúng nổi lửa đốt trụ sở của UBND xã.  (27/1/2005)
- Tại Bắc Giang, dân chúng đã bao vây làm sụp đổ rào chắn xung quanh trụ sở UBND
tỉnh, còn đốt cả một xe Công An vì đã đánh chết 1 người dân. (26/7/2010)
- Tại Nghĩa Hưng, Vĩnh Phúc, Vĩnh Tường, hàng trăm dân kéo tới, hủy hoại tài liệu và cơ sở UBND xã. (7-8/12/2009)
- Tại Long Hưng, Huyện Long Thành, Tỉnh Đồng Nai, khoảng trên 200 dân đã kéo đến trụ sở UBND xã, đốt trụ sở, đốt xe cảnh sát và bẻ gẫy cột cờ. (tháng 2/2009)
- Tại Yên Phụ, hàng trăm dân kéo đến đập phá trụ sở UBND xã vì nghi bị mất chuông thật của chùa, và thay vào đó một cái chuông gỉa. (5/5/2010)
...

Có lẽ còn nhiều trụ sở UBND đã bị người dân phẫn nộ tấn công, nhưng có lẽ thời buổi 700 cơ sở truyền thông bị bắt buộc đi theo lề phải, nên tin tức bị ém nhẹm là việc rất bình thường.  Ở đây chúng ta chỉ đưa ra những sự kiện các UBND bị người dân tấn công, nhưng không có nghĩa là khuyến khích bạo động, tinh thần đấu tranh bất bạo động được đưa ra bởi linh mục Nguyễn Văn Lý vẫn luôn được tôn trọng. 

Ở thế giới cộng sản, hay gọi xã hội chủ nghĩa, đặc biệt ở Việt Nam này, có lẽ hai chữ "nhân dân" bị lạm dụng nhiều nhất.  Cái gì cũng nhân dân: Lực Lượng Võ Trang Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Báo Nhân Dân, Báo Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Đại Biểu Nhân Dân, Nghệ Sĩ Nhân Dân, Hội Đồng Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, Đài Tiếng Nói Nhân Dân, Học Viện Cảnh Sát Nhân Dân, Đội An Ninh Nhân Dân, Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao, Nhà Giáo Nhân Dân... nhưng bảo đảm một điều, là không bao giờ phục vụ cho nhân dân.  Qúy vị chỉ cần thay thế 2 chữ "nhân dân" này thành 1 chữ "Đảng" là sẽ đúng nghĩa của nó.  Tất cả đều mang tiếng "nhân dân", nhưng thực chất là phục vụ cho Đảng Cộng Sản Việt NamĐối với Đảng, "tổ quốc" chỉ là thứ làm kiểng, hay gọi là phản động, là thứ rác rưỡi, bởi thế, những ai yêu tổ quốc như anh Điếu Cày, chị Phạm Thanh Nghiên, chị Trần Khải Thanh Thủy phải vào tù.  Qúy vị để ý cho, trong tất cả các cuộc hội họp, ngày lễ, lá cờ búa liềm, lá cờ Đảng, luôn luôn đặt bên trái, trước hết tất cả, có nghĩa là Đảng đồng hóa mình với tổ quốc.  "Dân biết, dân bàn, dân kiểm tra" chỉ là những từ ngữ mị dân, nói thẳng là lường gạt người dân.  Thực tế, người dân chẳng có một quyền hành nào trong cái xã hội chủ nghĩa này.  Qúy vị nào qua bên Mỹ này sống, sẽ thấy rõ, người dân Mỹ làm chủ đất nước của mình như thế nào.  Người dân Mỹ đi đến bất cứ cơ sở công quyền nào, cũng đều được đón tiếp niềm nỡ.  Qúy vị đi thi bằng lái xe, mở cơ sở thương mại, làm giấy tờ thông hành (passport)..., nhân viên làm việc lúc nào cũng vui vẻ chào đón và giúp đỡ qúy vị.  Đơn giản, là họ đang làm công cho quý vị, qúy vị là người đóng thuế, và tiền thuế đã trả lương cho các nhân viên đó.  Nếu qúy vị bắt gặp một cử chỉ nào khiếm nhã của các nhân viên, qúy vị chỉ cần xin gặp người quản lý (manager), và nếu quản lý không giải quyết, qúy vị nhờ đến báo chí, đài truyền thanh, truyền hình..., nếu vẫn không giải quyết, qúy vị tìm gặp dân biểu tại địa phương của mình, bảo đảm qúy vị sẽ được giúp đỡ tận tình.  Điều đơn giản, những dân biểu được bầu ra bởi lá phiếu của qúy vị, bảo đảm ý kiến của qúy vị sẽ được tôn trọng.  Tại sao bên Mỹ này các nhân viên công quyền là "đày tớ của người dân" đúng nghĩa, còn tại sao ở VN, nhân dân lại làm đày tớ cho bọn nhân viên công quyền ???  Nhân dân VN cũng đã trả biết bao nhiêu thứ thuế cho Nhà nước.  Nguyên mảnh đất hình chử S là tài sản của toàn dân đó, mỏ dầu, mỏ sắt, mỏ than, mỏ bauxite... là của toàn dân, thì người dân phải làm chủ đất nước của mình.  Nghĩ cũng lạ, bên Mỹ này, chẳng bao giờ nghe cái từ "nhân dân" (people), mà đi đâu, nhân dân cũng được phục vụ.  Còn ở nước ta, từ "nhân dân" được nhìn thấy khắp mọi nơi, nhưng người dân đi đến đâu cũng bị chà đạp, nếu không biết chung chi.  Chúng ta cần phải có sự thay đổi tận gốc rễ, dẹp bỏ tất cả những trò hề mị dân gọi là "nhân dân".

Bởi vậy, chúng ta chẳng lạ gì, hiện tại, Đảng CSVN đã mất hẳn vào chỗ dựa của dân.  Mất sức hỗ trợ của dân sẽ dẫn đến việc mất nước rất dễ dàng.  Còn nỗi nhục nào hơn, khi VN ta có bờ biển dài tới 3200km mà dân ta lại đi "xuất khẩu lao động", hành nghề đánh cá cho các ghe cá của Đài Loan, HồngKong, Hàn Quốc (Nam Hàn)... với đồng lương rẻ mạc.  Còn nỗi nhục nào hơn khi trên 7000 ngư dân Việt Nam đã bị bắt giam bởi các nước trong khu vực như: Mã Lai, Indonesia, Tàu Cộng, Phillipine... Nhà nước VC coi như đã làm ngơ, ai muốn làm gì thì làm, không lo gì được cho công dân của mình.  Một vùng biển rộng lớn từ phần cong chữ S cho đến Hoàng Sa, Trường Sa, chẳng lẽ không đủ cá cho ngư dân ta ???  Điều đau đớn nhất, các ngư dân Việt đang bị bí lối, đi đánh cá như thường lệ, sẽ bị tàu Trung Cộng ủi chết, hay đánh đập, bắt cóc đòi tiền chuộc, tịch thu cá, ngư cụ...  Nên bây giờ chỉ còn cách là đánh bắt gần bờ bằng chất nổ.  Kiểu này, cá con cá mẹ, bất cứ vi sinh nào gần bờ sẽ bị tận diệt, và cứ theo cái đà này, bảo đảm bờ biển VN sẽ không còn cá tôm nữa.  Không phải chúng ta bị mất mấy vùng biển, Hoàng Sa, Trường Sa, mà còn trên đất liền như Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Hang Pắc Pó, Núi Đất (Lão Sơn) và 700 km2, coi như chúng ta đã mất phần cái phần chóp nón lá trên bản đồ.  Một ngàn năm Bắc thuộc cho chúng ta kinh nghiệm, Tàu Cộng chắc chắn không bao giờ ngừng lại ở đây.  Chúng giở trò bauxite, để đem 50 ngàn công nhân trấn giữ ở chỗ an toàn nhất của VN, ở vị trí chiến lược tốt nhất của VN.  Vì đó là địa thế cao của dải Trường Sơn, nó xây những công sự trong hốc núi, là muôn đời ở đó, như cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm từng nói với chúa Nguyễn Hoàng: "Hoành Sơn Nhất Đái, Vạn Đại Dung Thân".  Không còn cách nào khác, muốn đuổi Tàu Cộng, phải chấm dứt vai trò thái thú của Nhà Cầm Quyền, tức là chấm dứt vai trò của Đảng Cộng Sản VN.  Và khi đó, mới có thể đuổi Tàu Cộng ra khỏi đất nước được.

Qủa thật, Lời Kêu Gọi Giải Thể chế độ Cộng Sản Việt Nam của linh mục Nguyễn Văn Lý đã đánh động được lòng yêu nước của toàn dân, nên được phát tán rất rộng rãi trên mọi diễn đàn internet. Qúy vị có thể đọc được Lời Kêu Gọi này trong bất cứ trang nhà đấu tranh nào, và đang được chuyển tải về trong nước với tốc độ cấp số nhân.  Tất cả mọi thành phần:  thanh niên, sinh viên, học sinh, kinh, thượng, công nhân, nông dân, Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo, ngay cả công an và bộ đội, hãy cùng với người dân, đứng lên biểu tình vào ngày 12 tháng 1 năm 2011 tại tất cả những Ủy Ban Nha^n Dân để đòi cho được việc giải thể chế độ CS này, bỏ cái Đảng tính vào sọt rác, để UBND phải là cơ sở thật sự phục vụ cho nhân dân.  Đây là một cơ hội chuộc tội cho tất cả những ai đang ở trong hàng ngũ của CS.  Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho qúy vị, để qúy vị có thể cứu lấy gia đình và cá nhân của qúy vị, hãy hợp lực cùng người dân, để biến những trụ sở UBND trở thành những trụ sở của nhân dân thật sự, phục vụ cho nhân dân, không phục vụ cho ĐCSVN.

Tự do Dân Chủ là trào lưu của cả thế giới tiến bộ văn minh, nó mang lại ấm no, thịnh vượng, phát triển, và hạnh phúc cho con người là điều khẳng định.  Những chế độ độc đảng, độc tài bắt buộc sớm muộn phải bị sụp đổ.  Từ những quốc gia như Liên Xô, Ba Lan, Hungary, Đông Đức, Tiệp... đã bị sụp đổ, lẽ dĩ nhiên, chế độ độc tài độc đảng CHXHCNVN không ngoại lệ, chắc chắn cũng phải sụp đổ vào năm 2011 này.

Ngày 31 tháng 12 năm 2010
Mylinhng@aol.com
http://mylinhng.multiply.com
Xin phổ biến tự do

# Bi?u Tình T?i Các ?y Ban Nhân Dân Ngày 12 Tháng 1 Nam 2011

# Biểu Tình Tại Các Ủy Ban Nhân Dân Ngày 12 Tháng 1 Năm 2011

http://mylinhng.multiply.com/journal/item/2034/


Ở Việt Nam, khi làm bất cứ một giấy tờ gì, đều phải qua các Ủy Ban Nhân Dân. Theo sự ta thán của người dân, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân chính là những cơ sở hành chánh, nhưng người dân thường nói trại ra là những cơ sở "Hành Dân" là chánh.  Nơi đây người dân bị bắt nạt, bị la lối, bị bắt phải đóng tiền mãi lộ,...  Từ đó, có thể nói, tất cả các Ủy Ban Nhân Dân, chính là những tụ điểm mà người dân chán ghét nhất.  Vì thế, trong bài viết "Vài Hướng Dẫn Biểu Tình Kiên Định Ôn Hòa", linh mục Nguyễn Văn Lý đã kêu gọi tập trung biểu tình tại:

{{3. Địa điểm: Bất kỳ Trụ sở UBND tỉnh, thành phố, quận, huyện, xã, phường… nào mà các Chiến Sĩ Dân Chủ Hòa Bình (CSDCHB) tập trung thuận tiện nhất.}} rất đúng, rất hay, vì tại nơi đây, các CSDCHB sẽ dễ dàng vận động cho sự tập hợp đông đảo của đồng bào.

Những tin tức trong nước cho chúng ta thấy rõ, rất nhiều lần dân chúng đã bất bình, bất mãn, nên cùng tập hợp lại tấn công vào các cơ sở của Ủy Ban Nhân Dân:

- Tại Hà Tây, dân chúng nổi lửa đốt trụ sở của UBND xã.  (27/1/2005)
- Tại Bắc Giang, dân chúng đã bao vây làm sụp đổ rào chắn xung quanh trụ sở UBND
tỉnh, còn đốt cả một xe Công An vì đã đánh chết 1 người dân. (26/7/2010)
- Tại Nghĩa Hưng, Vĩnh Phúc, Vĩnh Tường, hàng trăm dân kéo tới, hủy hoại tài liệu và cơ sở UBND xã. (7-8/12/2009)
- Tại Long Hưng, Huyện Long Thành, Tỉnh Đồng Nai, khoảng trên 200 dân đã kéo đến trụ sở UBND xã, đốt trụ sở, đốt xe cảnh sát và bẻ gẫy cột cờ. (tháng 2/2009)
- Tại Yên Phụ, hàng trăm dân kéo đến đập phá trụ sở UBND xã vì nghi bị mất chuông thật của chùa, và thay vào đó một cái chuông gỉa. (5/5/2010)
...

Có lẽ còn nhiều trụ sở UBND đã bị người dân phẫn nộ tấn công, nhưng có lẽ thời buổi 700 cơ sở truyền thông bị bắt buộc đi theo lề phải, nên tin tức bị ém nhẹm là việc rất bình thường.  Ở đây chúng ta chỉ đưa ra những sự kiện các UBND bị người dân tấn công, nhưng không có nghĩa là khuyến khích bạo động, tinh thần đấu tranh bất bạo động được đưa ra bởi linh mục Nguyễn Văn Lý vẫn luôn được tôn trọng. 

Ở thế giới cộng sản, hay gọi xã hội chủ nghĩa, đặc biệt ở Việt Nam này, có lẽ hai chữ "nhân dân" bị lạm dụng nhiều nhất.  Cái gì cũng nhân dân: Lực Lượng Võ Trang Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Báo Nhân Dân, Báo Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Đại Biểu Nhân Dân, Nghệ Sĩ Nhân Dân, Hội Đồng Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân, Tòa Án Nhân Dân Tối Cao, Đài Tiếng Nói Nhân Dân, Học Viện Cảnh Sát Nhân Dân, Đội An Ninh Nhân Dân, Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao, Nhà Giáo Nhân Dân... nhưng bảo đảm một điều, là không bao giờ phục vụ cho nhân dân.  Qúy vị chỉ cần thay thế 2 chữ "nhân dân" này thành 1 chữ "Đảng" là sẽ đúng nghĩa của nó.  Tất cả đều mang tiếng "nhân dân", nhưng thực chất là phục vụ cho Đảng Cộng Sản Việt NamĐối với Đảng, "tổ quốc" chỉ là thứ làm kiểng, hay gọi là phản động, là thứ rác rưỡi, bởi thế, những ai yêu tổ quốc như anh Điếu Cày, chị Phạm Thanh Nghiên, chị Trần Khải Thanh Thủy phải vào tù.  Qúy vị để ý cho, trong tất cả các cuộc hội họp, ngày lễ, lá cờ búa liềm, lá cờ Đảng, luôn luôn đặt bên trái, trước hết tất cả, có nghĩa là Đảng đồng hóa mình với tổ quốc.  "Dân biết, dân bàn, dân kiểm tra" chỉ là những từ ngữ mị dân, nói thẳng là lường gạt người dân.  Thực tế, người dân chẳng có một quyền hành nào trong cái xã hội chủ nghĩa này.  Qúy vị nào qua bên Mỹ này sống, sẽ thấy rõ, người dân Mỹ làm chủ đất nước của mình như thế nào.  Người dân Mỹ đi đến bất cứ cơ sở công quyền nào, cũng đều được đón tiếp niềm nỡ.  Qúy vị đi thi bằng lái xe, mở cơ sở thương mại, làm giấy tờ thông hành (passport)..., nhân viên làm việc lúc nào cũng vui vẻ chào đón và giúp đỡ qúy vị.  Đơn giản, là họ đang làm công cho quý vị, qúy vị là người đóng thuế, và tiền thuế đã trả lương cho các nhân viên đó.  Nếu qúy vị bắt gặp một cử chỉ nào khiếm nhã của các nhân viên, qúy vị chỉ cần xin gặp người quản lý (manager), và nếu quản lý không giải quyết, qúy vị nhờ đến báo chí, đài truyền thanh, truyền hình..., nếu vẫn không giải quyết, qúy vị tìm gặp dân biểu tại địa phương của mình, bảo đảm qúy vị sẽ được giúp đỡ tận tình.  Điều đơn giản, những dân biểu được bầu ra bởi lá phiếu của qúy vị, bảo đảm ý kiến của qúy vị sẽ được tôn trọng.  Tại sao bên Mỹ này các nhân viên công quyền là "đày tớ của người dân" đúng nghĩa, còn tại sao ở VN, nhân dân lại làm đày tớ cho bọn nhân viên công quyền ???  Nhân dân VN cũng đã trả biết bao nhiêu thứ thuế cho Nhà nước.  Nguyên mảnh đất hình chử S là tài sản của toàn dân đó, mỏ dầu, mỏ sắt, mỏ than, mỏ bauxite... là của toàn dân, thì người dân phải làm chủ đất nước của mình.  Nghĩ cũng lạ, bên Mỹ này, chẳng bao giờ nghe cái từ "nhân dân" (people), mà đi đâu, nhân dân cũng được phục vụ.  Còn ở nước ta, từ "nhân dân" được nhìn thấy khắp mọi nơi, nhưng người dân đi đến đâu cũng bị chà đạp, nếu không biết chung chi.  Chúng ta cần phải có sự thay đổi tận gốc rễ, dẹp bỏ tất cả những trò hề mị dân gọi là "nhân dân".

Bởi vậy, chúng ta chẳng lạ gì, hiện tại, Đảng CSVN đã mất hẳn vào chỗ dựa của dân.  Mất sức hỗ trợ của dân sẽ dẫn đến việc mất nước rất dễ dàng.  Còn nỗi nhục nào hơn, khi VN ta có bờ biển dài tới 3200km mà dân ta lại đi "xuất khẩu lao động", hành nghề đánh cá cho các ghe cá của Đài Loan, HồngKong, Hàn Quốc (Nam Hàn)... với đồng lương rẻ mạc.  Còn nỗi nhục nào hơn khi trên 7000 ngư dân Việt Nam đã bị bắt giam bởi các nước trong khu vực như: Mã Lai, Indonesia, Tàu Cộng, Phillipine... Nhà nước VC coi như đã làm ngơ, ai muốn làm gì thì làm, không lo gì được cho công dân của mình.  Một vùng biển rộng lớn từ phần cong chữ S cho đến Hoàng Sa, Trường Sa, chẳng lẽ không đủ cá cho ngư dân ta ???  Điều đau đớn nhất, các ngư dân Việt đang bị bí lối, đi đánh cá như thường lệ, sẽ bị tàu Trung Cộng ủi chết, hay đánh đập, bắt cóc đòi tiền chuộc, tịch thu cá, ngư cụ...  Nên bây giờ chỉ còn cách là đánh bắt gần bờ bằng chất nổ.  Kiểu này, cá con cá mẹ, bất cứ vi sinh nào gần bờ sẽ bị tận diệt, và cứ theo cái đà này, bảo đảm bờ biển VN sẽ không còn cá tôm nữa.  Không phải chúng ta bị mất mấy vùng biển, Hoàng Sa, Trường Sa, mà còn trên đất liền như Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Bãi Tục Lãm, Hang Pắc Pó, Núi Đất (Lão Sơn) và 700 km2, coi như chúng ta đã mất phần cái phần chóp nón lá trên bản đồ.  Một ngàn năm Bắc thuộc cho chúng ta kinh nghiệm, Tàu Cộng chắc chắn không bao giờ ngừng lại ở đây.  Chúng giở trò bauxite, để đem 50 ngàn công nhân trấn giữ ở chỗ an toàn nhất của VN, ở vị trí chiến lược tốt nhất của VN.  Vì đó là địa thế cao của dải Trường Sơn, nó xây những công sự trong hốc núi, là muôn đời ở đó, như cụ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm từng nói với chúa Nguyễn Hoàng: "Hoành Sơn Nhất Đái, Vạn Đại Dung Thân".  Không còn cách nào khác, muốn đuổi Tàu Cộng, phải chấm dứt vai trò thái thú của Nhà Cầm Quyền, tức là chấm dứt vai trò của Đảng Cộng Sản VN.  Và khi đó, mới có thể đuổi Tàu Cộng ra khỏi đất nước được.

Qủa thật, Lời Kêu Gọi Giải Thể chế độ Cộng Sản Việt Nam của linh mục Nguyễn Văn Lý đã đánh động được lòng yêu nước của toàn dân, nên được phát tán rất rộng rãi trên mọi diễn đàn internet. Qúy vị có thể đọc được Lời Kêu Gọi này trong bất cứ trang nhà đấu tranh nào, và đang được chuyển tải về trong nước với tốc độ cấp số nhân.  Tất cả mọi thành phần:  thanh niên, sinh viên, học sinh, kinh, thượng, công nhân, nông dân, Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo, ngay cả công an và bộ đội, hãy cùng với người dân, đứng lên biểu tình vào ngày 12 tháng 1 năm 2011 tại tất cả những Ủy Ban Nha^n Dân để đòi cho được việc giải thể chế độ CS này, bỏ cái Đảng tính vào sọt rác, để UBND phải là cơ sở thật sự phục vụ cho nhân dân.  Đây là một cơ hội chuộc tội cho tất cả những ai đang ở trong hàng ngũ của CS.  Đây có thể là cơ hội cuối cùng cho qúy vị, để qúy vị có thể cứu lấy gia đình và cá nhân của qúy vị, hãy hợp lực cùng người dân, để biến những trụ sở UBND trở thành những trụ sở của nhân dân thật sự, phục vụ cho nhân dân, không phục vụ cho ĐCSVN.

Tự do Dân Chủ là trào lưu của cả thế giới tiến bộ văn minh, nó mang lại ấm no, thịnh vượng, phát triển, và hạnh phúc cho con người là điều khẳng định.  Những chế độ độc đảng, độc tài bắt buộc sớm muộn phải bị sụp đổ.  Từ những quốc gia như Liên Xô, Ba Lan, Hungary, Đông Đức, Tiệp... đã bị sụp đổ, lẽ dĩ nhiên, chế độ độc tài độc đảng CHXHCNVN không ngoại lệ, chắc chắn cũng phải sụp đổ vào năm 2011 này.

Ngày 31 tháng 12 năm 2010
Mylinhng@aol.com
http://mylinhng.multiply.com
Xin phổ biến tự do

Khi cộng đồng Facebook nổi giận

2010-12-30

Suốt ngày hôm qua (30/12), cộng đồng mạng Facebook Việt Nam xôn xao vì căn nhà của họ bỗng nhiên không vào được, mặc dù đã sử dụng các biện pháp đổi DNS, vượt tường lửa.

Photo courtesy Me Nam's Blog

Khẩu hiệu phản đối ngăn chặn truy cập trang Facebook tại Việt Nam được đăng trên trang Blog Mẹ Nấm.

 

Sự việc Facebook bị chặn lần này đã thực sự khiến cho các cư dân của cộng đồng mạng lớn nhất Việt Nam nổi giận. Họ quyết tâm hành động để giành lại Facebook. Khánh An tìm hiểu và tường trình.

Không chịu mất Facebook

Không hẹn mà gặp, chỉ trong ngày 30/12, hàng loạt cư dân của cộng đồng mạng cùng nêu lên ý tưởng là phải hành động để đòi lại quyền vào căn nhà chung của họ là trang mạng xã hội Facebook. 

Chúng ta muốn hòa bình, chúng ta đã nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, Nhà Mạng càng lấn tới, vì chúng quyết tâm chặn Facebook của ta lần nữa.

Bạn Lee Minh

Trên trang Facebook có tên "Uất ức vì Facebook bị chặn và điện bị cắt", các cư dân mạng không tiếc lời chỉ trích hành động chặn Facebook, rất nhiều người trên nhiều diễn đàn của Facebook kêu gọi biểu tình để đòi lại Facebook.  

Bạn Lee Minh viết: "Chúng ta muốn hòa bình, chúng ta đã nhân nhượng. Nhưng chúng ta càng nhân nhượng, Nhà Mạng càng lấn tới, vì chúng quyết tâm chặn Facebook của ta lần nữa. Không! Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất Facebook, nhất định không chịu làm nô lệ cho Mạng Xã Hội khác. Giờ cứu Facebook đã đến. Ta phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng, để giữ gìn Facebook".

Cũng cùng ý tưởng trên, nhóm Facebook's Power kêu gọi cộng đồng mạng Việt Nam cùng lên Facebook biểu tình vào cuối tuần này. Trong khi đó, blogger Mẹ Nấm treo lời kêu gọi ngay trên trang Facebook của mình với nội dung: "Bạn trả tiền để sử dụng dịch vụ Internet, bạn có quyền đòi hỏi mình phải được phục vụ đúng đắn. PHẢI ĐỂ CHÚNG TÔI LOG IN FACEBOOK BÌNH THƯỜNG!"

Có thể thấy cơn giận dữ của các cư dân mạng đã lên đến tột đỉnh khi quyền lợi hợp pháp của họ bị xâm phạm một cách thô bạo và đây không phải là lần đầu tiên trang mạng xã hội Facebook bị chặn. 

Trước đây, các cư dân mạng chỉ cần đổi DNS hay sử dụng một số công cụ vượt tường lửa là có thể dễ dàng sử dụng Facebook. Thế nhưng lần này thì khác, bạn Dũng ở Việt Trì cho biết:

"Theo mình, Facebook trước đó đã bị chặn rồi nhưng chặn chưa triệt để. Đợt này Đại hội Đảng nên người ta mới chặn tương đối triệt để Facebook và mọi người rất kêu ca."

Mức độ "triệt để" trong việc chặn Facebook, theo lời kể của các cư dân mạng, đã được các nhà cung cấp dịch tuân thủ một cách nghiêm chỉnh, chứ không nửa vời như những lần trước. Một bạn trẻ sử dụng 

Facebook ở nhiều địa điểm khác nhau cho biết:

"Mấy ngày nay không vào Facebook được, sử dụng cả hai mạng luôn là VNPT ở dưới quê không vào được, bữa nay lên lại Sài Gòn sử dụng mạng của FPT cũng không vào được luôn. Phải xài chương trình vượt tường lửa này nọ nhưng có lúc được có lúc không, hầu như những phương pháp áp dụng từ trước tới giờ đều không hiệu quả nữa."

fb123-305.jpg
Trang Facebook có tên "Uất ức vì Facebook bị chặn và điện bị cắt". Screen capture.
Ngay cả các tiệm net vốn rất linh hoạt trong vấn đề giúp truy cập mạng để chiều lòng khách hàng thì lần này cũng không có giải pháp cho các thượng đế của mình. Dũng cho biết:

"Các tiệm net kia thì đợt trước mình đổi DNS thì vào vô tư nhưng trong 2 ngày hôm nay thì tất cả quán net trong thành phố mà mình đến thì đều không vào được, chỉ có 1, 2 quán vào được thôi. Mình đã chạy khắp thành phố rồi."

Nguyên nhân của đợt ra tay chặn Facebook lần này là gì? Hầu hết các cư dân mạng Facebook đều hồ nghi đây là một trong những chiến dịch dẹp loạn trước kỳ Đại hội Đảng sắp tới. Một cư dân của Facebook phân tích:

"Hai tuần trở lại đây là những tờ Dân Luận, Dân Làm Báo… đã bị chặn từ trước rồi, bây giờ tới Facebook, thành ra hình như có một chiến dịch gì đó, hình như là vậy."

Ngăn cản sự đồng cảm

Tuy nhiên, không phải ai cũng cho đây là nguyên nhân chính, mặc dù không thể chối cãi rằng việc chặn Facebook sẽ giúp ngăn cản sự liên kết, đồng cảm giữa những thành viên có cùng quan điểm theo kiểu "lề trái" trên mạng xã hội lớn nhất Việt Nam này. 

Mọi người nghĩ như vậy nhưng Quỳnh thì Quỳnh nghĩ là đã đến lúc họ bắt đầu xiết chặt tự do thông tin, không có đại hội thì cũng vậy thôi.

Blogger Mẹ Nấm

Theo blogger Mẹ Nấm, ngay cả khi không có đại hội Đảng, Facebook vẫn có thể bị chặn như thường.

"Mọi người nghĩ như vậy nhưng Quỳnh thì Quỳnh nghĩ là đã đến lúc họ bắt đầu xiết chặt tự do thông tin, không có đại hội thì cũng vậy thôi."

Trong khi đó, trả lời về câu hỏi Việt Nam có chặn trang Facebook và một số trang mạng xã hội khác, phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga hôm 3/12 nói rằng"Internet tại Việt Nam được Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi và đang phát triển mạnh mẽ".

Không quan tâm đến câu trả lời chính thức thế nào, khi đứng trước một thực tế là hầu hết người sử dụng mạng Facebook tại Việt Nam đồng loạt bị chặn thì cộng đồng mạng thực sự giận dữ. Họ tỏ ra đầy quyết tâm trong việc giúp nhau vào "căn nhà" của mình. Trên trang chính của hầu hết các nhóm đều chỉ dẫn cặn kẽ cách vào Facebook bằng các công cụ mới như Lisp4, hotspot Shield… và những người học cũng tỏ ra quyết tâm tìm hiểu các phương pháp vượt tường lửa. Dũng cho biết:

"Mình thì thật ra là Facbook rất quan trọng đối với mình, tại mình làm kinh doanh nhỏ, giao tiếp của mình hạn chế lắm. Facebook có tính tương tác rất cao, liên hệ bạn bè trên mạng rất dễ cho nên nhất quyết kiểu gì mình cũng phải vào cho bằng được Facebook. Mình thì về công nghệ mình rất là dốt nhưng vì Facebook rất quan trọng đối với mình nên kiểu gì mình cũng phải học được cách vượt tường lửa, cái đó thì mình nghĩ là không quá khó."

fbviet250.jpg
Trang Facebook tiếng Việt, ảnh chụp trước đây.
Không chỉ dừng lại ở việc tìm kiếm, khám phá phương pháp mới để vào Facebook, nhiều nhóm còn kêu gọi biểu tình trên mạng và đi biểu tình ở trụ sở của các nhà cung cấp dịch vụ mạng internet. Một thành viên lấy tên "Mỹ Phẩm Đẹp" viết:"Chúng tôi lên án kịch liệt các nhà mạng tham gia vào các chiến dịch làm căng thẳng tình hình trên Internet! Kêu gọi các bên FPT,EVN, VNPT, Viettel ngồi vào bàn đàm phán và trả lại chủ quyền cho facebook!"

Trong khi đó, blogger Mẹ Nấm cùng một số bạn bè dự kiến sẽ gửi đơn khiếu kiện nhà mạng để bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình. 

"Đây không phải là lần đầu tiên Facebook bị chặn. Lần này hơi mạnh tay và nó ảnh hưởng đến rất nhiều người bình thường nên Quỳnh muốn chỉ ra cho người ta thấy là mình sẽ đòi được. Quỳnh sẽ căn cứ vô hợp đồng sử dụng internet, nó có một số điều khỏan, thì với cá nhân của Quỳnh và một số người Quỳnh quen sẽ gửi đơn khiếu kiện để buộc người ta phải trả lời bằng văn bản là Facebook là gì mà bị chặn? Tại vì mình không đảm bảo được quyền của mình thì trước tiên là mình phải đợi trả lời bằng văn bản cái đã, sau đó Quỳnh mới tính được cái hướng. Quỳnh nghĩ là Quỳnh sẽ khiếu kiện về mặt luật pháp thực sự tại vì "quyền được đảm bảo thông tin của người sử dụng internet" không được đảm bảo."  

Hầu hết những người sử dụng Facebook đều cho rằng việc chặn Facebook hoàn toàn không mang lại hiệu quả, nếu có, cho mục tiêu chính trị. Thậm chí, nó có thể gây ra tác dụng ngược trong việc biến những cư dân vốn dĩ chỉ quen lên Facebook để chơi game, giao lưu bè bạn thì nay lại có dịp để tìm hiểu thêm về những nguyên nhân cũng như những quan điểm trái ngược về việc chặn Facebook và những vấn đề chính trị có liên quan khác. Thêm vào đó, khả năng "tức nước vỡ bờ" là hoàn toàn có thể xảy ra.

Theo dòng thời sự: