Cách không xa cánh đồng đang vào vụ, sòng bạc Arun
Bopea (Campuchia) hiện lên hoành tráng. Qua lớp cửa, hơn 200 người đang
vây kín một trường gà hò hét, đa số họ là người Việt Nam.
> Bi kịch 'thế mạng' ở casino
Tại địa phận biên giới, những chiếc xe máy mang biển
số nước bạn chở heo từ tỉnh Prey veng (Campuchia) chốc chốc lại chạy về
hướng Hồng Ngự, Đồng Tháp. Trên đường vào vùng biên, nhiều loại xe không
gắn biển số, tài xế không đội mũ bảo hiểm vẫn phóng bạt mạng.
Thấy khách bày tỏ muốn qua biên giới thử vận, một tài
xe ôm gần khu vực cửa khẩu Dinh Bà hất hàm: "Có phải người địa phương
không? Nếu là dân Đồng Tháp thì chỉ cần đưa giấy chứng minh cho mấy sếp
là qua ngay thôi. Còn dân tỉnh khác thì ít nhất cũng phải có hộ chiếu".
Qua khỏi cửa khẩu Dinh Bà hơn 1km có một sòng bạc bên tỉnh Prâyveng, Campuchia thu hút rất đông con bạc Việt. Ảnh: Thiên Phước. |
Tỏ vẻ ngơ ngác vì không biết "luật" này, người khách cười: "Em chỉ mang... mỗi tiền để thử vận thôi anh hai".
Một người rẽ đám đông đang uống nước trước một quán cà
phê tiến lại gần, giọng tỉnh bơ: "Tôi là thổ địa tại đây. Tôi sẽ dẫn
ông đi nhưng phải chi 100 đồng (100.000 đồng) trà nước".
Tại cửa khẩu Dinh Bà, gã đàn ông này chỉ nói vài câu
với những người gác cửa khẩu là được qua ngay. Tương tự tại cửa khẩu
Bontia Chaccrây của tỉnh Prâyveng (Campuchia), "thổ địa" cũng chỉ đưa
tay chào là đi qua.
Khác hẳn với cảnh nông dân Prey veng tất bật cày xới,
thu rơm rạ chuẩn bị vụ lúa mới, cách đó không xa là sự nhộn nhịp của
sòng bạc Arun Bopea mọc lên giữa đồng. Sự hoành tráng của một casino
tương lai đã hiện diện rõ trong công trình đang ở giai đoạn cuối.
Kế bên, một sòng bạc cũ loang lổ màu thời gian tất bật
đón khách ghé đến. Qua lớp cửa, cả 200 con người đang vây kín một
trường gà dù không phải ngày cuối tuần. Ai cũng căng mắt vào 2 chú gà
màu đỏ tía đang quần nhau phía dưới, hò reo ầm ĩ. Đa số họ là người Việt
Nam.
Tương tự, ở bàn tài xỉu cạnh bên cũng có cả trăm người
đang chen lấn, mặt đỏ phừng phừng, mồ hôi nhễ nhại. Ngồi giữa bàn tài
xỉu là một người Campuchia cao lớn, bàn tay to bè ghì cứng hộp xí ngầu
lắc liên tục. Anh ta là "nhà cái" của môn cờ bạc này.
Ngoài việc qua lại cửa khẩu, các con bạc cũng thường băng xuyên các cánh đồng giáp ranh vùng biên giới qua Campuchia. Ảnh: Thiên Phước. |
Ba thanh niên và một cô gái đứng cạnh không ngừng la
lớn: "Đặt đi, đặt đi" trong khi cầm những thanh tre được quấn dây thun
liên tay khều tiền của các con bạc vừa thua cuộc. Sau khi hộp xí ngầu
được mở ra, thắng thua được họ chung chi nhanh chóng để sang một ván
khác. Dù giữa đồng trống gió thổi lồng lộng nhưng lượng người tham gia
đỏ đen quá đông nên không gian trở nên ngột ngạt, đặc quánh hơi người.
Sau lưng bàn tài xỉu này là một bàn thờ thần tài khói
hương nghi ngút. Vài ba nông dân Campuchia ăn mặc lếch thếch, tay loang
lổ bùn cũng tham gia sát phạt nhưng chung chi chỉ bằng những đồng Ria
lẻ. Xung quanh cũng có nhiều "tụ" đang mải miết ăn thua bằng các "môn"
bài bửu, ngầu hầm... của các con bạc người Việt ít tiền.
Ngoài trường gà toàn đàn ông tham gia, ở các bàn tài
xỉu có đến hơn nửa là "quý bà" U40, thậm chí có người tóc đã pha sương,
đa số là người Việt. Bãi giữ xe cho sòng bạc này có đến 80% mang biển số
Việt Nam. Thậm chí một lũ trẻ đen đủi chen nhau mời vé số các tỉnh Bến
Tre, Bình Dương... cho các con bạc cũng đều là dân vùng biên Việt Nam.
Bà Lý (57 tuổi, ngụ xã Tân Hộ Cơ) lách người ra khỏi
đám đông tiến đến phía ban thờ thần tài cúi vái xì xụp. Quẹt ngang dòng
mồ hôi trên gương mặt nhăn nheo, bà buồn bã cho biết vừa... cháy túi.
Mỗi sáng thường ngày bà theo chồng đánh bắt cá tôm ở những cánh đồng mùa
lũ, chiều về lại tranh thủ cùng vài người trong xóm sang sòng bạc đặt
vài ván kiếm tiền. "Hầu như ngày nào bọn tôi cũng thua, cay lắm. Nhưng
chẳng lẽ bỏ luôn nên phải tìm cách gỡ vốn chứ", bà Lý tuềnh toạc nói.
Bên trong một sòng bạc Campuchia. Ảnh: Thiên Phước. |
Còn ông Bảy (57 tuổi) nước da đen sạm, cổ quấn khăn
rằn kể nhà ở gần Dinh Bà, sống bằng nghề làm mướn nhưng cũng là khách
quen tại đây. “Làm mướn có bao nhiêu tiền đâu, thắng bạc mới có thể làm
giàu”, ông này nói. Tuy nhiên, khi được hỏi có bao giờ ông thắng được
vài triệu đồng? Ông Bảy quày quả bỏ đi không quên gắt gỏng: “Thua không
hà”.
Anh Hây (35 tuổi) chạy xe ôm gần cửa khẩu Dinh Bà cho
biết, từ khi bên Bontia Chaccrây mở sòng bạc, các đồng nghiệp của mình
tuy không kiếm được bao nhiêu tiền nhưng cũng rất nghiện đỏ đen. Anh này
từng chứng kiến gia đình người hàng xóm cũng chạy xe ôm như mình đã tan
nát vì thua bạc. Sau khi mấy đứa nhỏ phải bỏ học, cha mẹ nó cũng bán
đất trả bớt nợ rồi kéo nhau bỏ xứ đi làm thuê.
Theo Cục Cảnh sát hình sự, mỗi ngày có khoảng 3.000
người Việt Nam sang Campuchia đánh bạc. Cuối tuần con số này tăng thêm
700-900 người. Không riêng gì vùng biên giới giáp ranh Đồng Tháp mà ở
Kiên Giang, Long An, Tây Ninh… đều có sòng bạc “bao vây” các cửa khẩu
bên phía Campuchia. Hiện dọc theo biên giới có trên 30 casino, 14 trường
gà. Những sòng bạc này chủ yếu thu hút các tay chơi ở các tỉnh miền
Tây, TP HCM, Bình Dương, Đồng Nai…
Một cán bộ điều tra Cục cảnh sát hình sự cho rằng, tâm
lý con bạc khi thua thường rất hay cay cú, liều lĩnh mượn tiền của
những đường dây "vay nóng" để gỡ gạc. Nhưng kết cục lại thua sạch và
không có cách nào trả nổi.
"Đã xảy ra trường hợp con bạc bị chặt ngón tay, cắt
tai gửi về Việt Nam kêu người nhà mang tiền qua chuộc. Trong những ngày
bị băng nhóm cho vay nặng lãi giam lỏng, nhiều con bạc bị đánh đập tàn
nhẫn. Có người vì không chịu nổi đã nhảy lầu trốn, thiệt mạng", vị cán
bộ nói.
Thiên Phước