Dưới đây là bản tường thuật về một cảnh tượng bất an của cuộc sống ở Thủ đô Hà Nội mà vợ chồng chúng tôi vừa bất ngờ trải qua cách đây ít phút, tại 65 Ngô Thì Nhậm, HN.
Bữa cơm chiều nay chỉ có hai vợ chồng. Hai con đã được gửi sang bà ngoại, vì tối nay chúng tôi có hai cuộc hẹn. Một cuộc hẹn bất thành vì người bạn ở SG ra chưa đi ăn cơm với người ở Quốc hội về. 21h chúng tôi đến quán bia Tiệp ở 65 Ngô Thì Nhậm, HN, khi đó mọi người đã có mặt khá đông đủ. Hôm nay sinh nhật một người trong những bạn biểu tình.
Ngồi chưa được bao lâu; tôi chưa cạn ly bia cốc cao, thì bất đồ, hai người mặc thường phục xông đến chỗ chúng tôi. Thì ra, hôm nay Lê Dũng đi lấy về một tấm băng - rôn gửi ở quán cafe Zic Zac (Nguyễn Xí) lần biểu tình trước, trên đó có ghi một câu nói của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang. Mặc dù băng rôn được cuộn lại và để trên bàn bên cạnh, chưa từng được mở ra.
Họ xông vào, mở tấm băng rôn và đòi tịch thu. Lã V.Dũng nói: Đây là tài sản của tôi. Nếu các anh muốn tịch thu, các anh lập biên bản đi.
Nhưng họ không dám! Vì đây là lời ông Trương Tấn Sang. Tôi gọi điện cho một người bạn khác để nhờ họ thông báo cho Văn phòng Chủ tịch nước ngay.
Liền ngay sau đí, gần một chục cảnh sát mặc cảnh phục quây lấy chúng tôi, đằng đằng sát khí với cả dùi cui trên tay, và yêu cầu mọi người xuất trình tờ tùy thân. Tôi biết đó là điều họ đã làm trái luật. Vợ tôi nói với tôi không cần phải đưa. Nhưng tôi và Lê Dũng đưa cho họ. Và tôi nói cho người chỉ huy biết tôi là ai. Người đó đã nhanh chóng nhận ra tôi.
Chí Đức vỗ tay vào vai một người cảnh sát. Lập tức anh này ăn vạ. Người này vu cho anh Chí Đức chống người thi hành công vụ và định bắt anh đưa về đồn. Lúc đó, không khí trong quán đã hết sức căng thẳng. Họ còn đòi đưa một số người khác về đồn. Tất cả mọi người hét lớn, phản đối.
Tôi nói với người chỉ huy: Các anh chẳng có lý do gì đề bắt bớ ở đây. Anh hãy lệnh cho lính của anh lui hết đi. Không nên tạo một không khí náo loạn tại phường sở tại của mình.
Lê Dũng cũng dùng hết mọi lý lẽ và nói nếu họ muốn bắt hết chúng tôi, xin báo để anh Nhanh đưa lệnh đến đây.
Sau một hồi đấu lý, cuối cùng, người chỉ huy thoắt đổi giọng và cười rồi vỗ vai tôi, nói rằng anh biết tôi rồi, và chúng ta đều là những người lớn, cần nhẹ nhàng với nhau để hiểu nhau. Và rằng, đề nghị mọi người cứ vui vẻ, không có vấn đề gì đâu. Họ lặng lẽ rút êm sau lời nói cười của viên chỉ huy.
Gần 22h, vợ chồng tôi ra về. Khi lấy xe, tôi trông thấy hàng chục cảnh sát thường phục và quân phục đứng khắp cả ngã tư quanh quán bia, với cả xe ô tô chực sẵn. Người chỉ huy lại gần tôi và bắt tay, nói rằng mong anh thông cảm. Tôi nói: Giờ đang là tháng trọng điểm đấu tranh với tội phạm. Nhưng các anh phải có cách nhìn nhận và hành xử sao cho không kinh động đến cuộc sống của người dân, đừng để người dân nghĩ rằng HN này, quận này, phường này bây giờ đã quá bất ổn rồi.
Mười phút sau đó các bạn của tôi đã xuống lấy xe và mỗi người đi mỗi ngả, trước sự chứng kiến của hàng chục cảnh sát quây xung quanh quán bia 65 Ngô Thời Nhậm. Không một ai bị bắt giữ, và tấm băng rôn không bị thu giữ.
Ngay khi sự kiện đang xảy ra, thì tin và ảnh đã được tung lên mạng internet (FB) và các trang điện tử khác. Lập tức các cuộc điện thoại, tin nhắn từ trong và ngoài nước gọi và gửi đến, thậm chí những người ở HN cũng đã kéo đến bên ngoài quán bia 65...
Hà Nội bây giờ không còn là một thành phố yên lành nữa! Thành phố có quá nhiều bất an, đến với bất cứ ai, lúc nào và ở bất cứ chỗ nào.
Đây thực sự là thành phố của công an.
22h55, ngày 06.09.2011.
Chùm ảnh của Binh Nhì:
Blog Nguyễn Xuân Diện
Free counters