THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

23 June 2011

Đàn ông Hàn chọn vợ ở Việt Nam


Những cái chết thương tâm của các cô dâu Việt tại Hàn Quốc gần đây vẫn không cảnh tỉnh được các cô gái VN. Họ vẫn đến để chú rể Hàn Quốc coi mắt, chọn vợ như chọn một món hàng. Một cô gái tên Phương đã kể cho chúng tôi nghe về một lần đi ra mắt của mình.

Chọn vợ trong quán... cà phê

Một buổi sáng đầu tháng 6, Phương được thông báo, 10 giờ cùng ngày sẽ có 2 chú rể Hàn Quốc đến coi mắt. Phương được hướng dẫn đến một quán cà phê ở Q.Tân Phú, TP.HCM để tập trung. 10 giờ 20 phút, Phương đến quán và đã thấy có 6 người đàn ông, một phụ nữ Hàn Quốc, một cô gái VN có tên là K.N và nữ thông dịch viên tại đây. Theo kế hoạch, hôm nay 2 chú rể Hàn Quốc sẽ coi mắt 5 cô gái VN đang được nuôi tại nhà một người đàn ông tên T. ở Q.Tân Phú, TP.HCM. Vì thế, khi thấy Phương vào, mọi người đều ngạc nhiên. Phương giới thiệu mình là em gái chị Thủy, lấy chồng Hàn Quốc được 2 năm, cũng qua coi mắt như thế này. Chị muốn Phương tham gia và rất mong được chọn để chị em ở gần nhau.

 
Chú rể đang coi hình của các cô dâu - Ảnh: Y.T

Cô gái tên K.N quyết liệt từ chối, nói chú rể chỉ chọn những người mà cô ta dẫn đến và muốn Phương ra ngoài. Một người đàn ông Hàn Quốc đến quan sát kỹ Phương rồi bảo cô ở lại. Tuy người đàn ông Hàn Quốc tên Hwang đã đồng ý cho Phương ở lại, nhưng K.N vẫn tỏ vẻ gắt gỏng, trong lúc đưa một xấp hình 5 cô gái của mình cho những người đàn ông coi. Họ chuyền tay nhau soi rất kỹ từng tấm rồi bình luận điều gì và cùng cười phá lên. Trong lúc đó ông Hwang nói tiếng Việt bập bẹ tranh thủ phỏng vấn Phương. Khoảng 10 phút sau, ông ta có vẻ hài lòng và chúc Phương may mắn, "nhưng đừng quên ơn Mr. Hwang".

Khi mọi người đang xem hình của 5 cô gái thì họ xuất hiện. Mỗi người mang theo một túi nylon nhỏ, trong đó đựng một vài tấm chân dung, hình đi chơi... và CMND, hộ khẩu. Phương được gọi lại nhập hội và chụp ảnh với các cô.

Sau đó 6 cô gái được chia thành 2 nhóm, mỗi nhóm 3 người. Nhóm Phương được chú rể tên Kim coi mắt, có 2 người đàn ông Hàn Quốc vừa thông dịch, vừa ghi chép. Theo giới thiệu thì Kim sinh năm 1971, làm công trong một doanh nghiệp nhỏ ở Hàn Quốc.

Trông Kim khá hiền lành và ít nói nhưng trên mặt Kim thì đầy vết rỗ, còn một chân thì bị teo, đi cà nhắc. Phương ngồi ở giữa 2 cô gái tên Nguyễn Thị T., người Kiên Giang, Lê Thị S., người Tiền Giang. S. giới thiệu mình 20 tuổi, con út trong gia đình, chưa có người yêu, rành về nữ công gia chánh.

Còn Phương cũng giới thiệu mình 29 tuổi, người gốc miền Trung nhưng giờ chuyển vào Tiền Giang. Phương là con thứ trong gia đình, trước có đi học đại học nhưng vì ham chơi nên mãi không ra trường được nên bỏ rồi, chỉ muốn lấy chồng Hàn Quốc thôi.

Sau khi nghe dịch lại, mấy người trong nhóm cười ồ lên. Còn chú rể Kim thì dành cho Phương một ánh nhìn rất... trìu mến. Đến lượt T., do mắc cỡ nên chỉ cười, mặt đỏ ngây không dám nói gì. Lúc này K.N mới nhảy vào nói thay là T. 19 tuổi, người Kiên Giang. Chú rể Kim phân vân, hết nhìn T. rồi lại nhìn Phương. K.N thấy vậy liền bảo chọn T., Kim gật đầu. T. sung sướng đến rưng rưng nước mắt. Ngay lập tức, Hwang bảo T. đưa tay ra và anh ta bắt đầu sờ, nắn từ lòng bàn tay lên đến tận vai. Sau khi kiểm tra xong, Hwang vẫy tay kêu người phụ nữ Hàn Quốc đến và bảo dẫn T. ra ngoài để khám "tổng thể".

Sáng coi mắt, trưa "động phòng"

S. không được chọn nên đứng phắt dậy, giật phăng tấm hình trong tay Hwang rồi hậm hực bước ra.

Lúc này, bên nhóm kia hai cô gái không được chọn cùng vùng vằng bỏ về. Người được chọn là cô gái cao ráo, trắng trẻo tên Nguyễn Thị O. quê ở Long Xuyên, An Giang. O. sinh năm 1981 đã... kinh qua một đời chồng và hiện có con trai 7 tuổi. Chú rể của O. sinh năm 1958, và theo lời người phụ nữ Hàn Quốc - xưng là em gái của chú rể, thì vị này bị đủ thứ bệnh và đã trải qua nhiều cuộc phẫu thuật nên lục phủ ngũ tạng... nham nhở hết rồi. Ngoài ra, bàn tay phải của chú rể bị cụt mất ngón tay cái. Chú rể hỏi O. có muốn đưa con sang Hàn Quốc sống cùng không? O. bảo là không, "Giờ con đang ở với... thằng chồng. Cưới nhau 5 tháng là bỏ à, đẻ xong đem con trả nó rồi". Người phụ nữ Hàn Quốc dẫn O. đi khám, khoảng 5 phút sau thì quay lại. Mọi người nhập lại thành một nhóm, nói chuyện rôm rả. Riêng O. và chú rể thì tay trong tay, mặt rạng ngời hạnh phúc. Còn T. thì có vẻ ngượng ngùng.

Lúc này Phương mới hỏi K.N là làm thế nào để được chú rể chọn? K.N bảo chờ làm đám cưới cho hai cặp này xong sẽ giúp Phương. Hwang mời Phương cùng ăn tối với mọi người.

Trưa hôm đó, chú rể đưa cô dâu về khách sạn H.L (Q.Tân Bình, TP.HCM) để... động phòng còn buổi chiều thì đi mua sắm để chuẩn bị cho ngày mai làm đám cưới.

Trong buổi ăn tối, O. vẫn giữ nét mặt rạng ngời, còn T. thì buồn rười rượi. Phương hỏi O. có hồi hộp không, O. oang oang rằng hồi hộp cái gì, chị có chồng, có con rồi mà. Quay qua nhìn T., Phương thấy cô bé này mắt rưng rưng. Khi vừa hỏi T. cảm thấy thế nào về việc lấy chồng nhanh như thế thì cô bé òa khóc...

Yên Thanh