THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

08 December 2013

141 bắt vụ mang thuốc kích dục về quê...cho cháu chơi ? !



 07/12/2013 19:49

(Soha.vn) - Khi bị 141 dừng xe kiểm tra hành chính, Chiến cho biết chiếc hộp mình cầm là...đồ chơi mua mang về cho cháu ở quê nhưng thực ra bên trong là thuốc kích dục.

Thuốc “kích dục ngoại” gửi về quê làm đồ chơi
Khoảng 15 giờ 30 phút ngày 6/12/2013, tổ công tác Y15/141 CAHN làm nhiệm vụ tại đường Yên Phụ, Tây Hồ, Hà Nội. Thấy 2 nam thanh niên điều khiển chiếc xe máy mang BKS: 36B1- 915.72 thấy người ngồi sau cầm trên tay một chiếc hộp có biểu hiện nghi vấn, tổ công tác ra hiệu lệnh dừng xe để kiểm tra hành chính.
Hai đối tượng được làm rõ tên là Vũ Xuân Hòa (SN 1995) quê Văn Yên,Yên Bái và Nguyễn Mạnh Chiến (SN 1995), quê Nghi Lộc, Nghệ An.
Chiến tại chốt 141 và 2 hộp thuốc
Chiến tại chốt 141 và 2 hộp thuốc "kích dục"
Vừa được mời vào chốt, đối tượng ngồi sau tên là Chiến cho biết trong chiếc hộp là đồ chơi mang về quê cho cháu.
Khi tổ công tác yêu cầu mở ra để kiểm tra, trong đó có 2 chiếc dùi cui điện, đặc biệt cảnh sát phát hiện có thêm 2 hộp thuốc “lạ” bên ngoài là chữ nước ngoài, Chiến khai nhận luôn đó là 2 hộp thuốc kích dục.
Cô gái đi cùng ngã ngửa vì bạn trai có thuốc lắc
Trước đó, đêm 20/11/2013, tại ngã tư Nguyễn Thái Học – Lê Duẩn, phát hiện đôi nam nữ đi chiếc xe Honda Spacy màu trắng mang BKS 29K6 - 5793 có biểu hiện nghi vấn nên tổ công tác Y12/141CAHN đã ra hiệu lệnh dừng xe kiểm tra hành chính.
Người phụ nữ này ngỡ ngàng vì bạn trai mang theo
Người phụ nữ này ngỡ ngàng vì bạn trai mang theo "hàng cấm".
Tại chốt 141, người điều khiển xe được làm rõ là Tưởng Văn Minh (SN 1970, trú tại 28 Vạn Ứng, Trung Phụng, Hà Nội) còn cô gái ngồi sau xe là bạn gái của Minh.
giả

Trong quá trình kiểm tra hành chính, tổ công tác phát hiện trong cốp xe của Minh có một hộp kim loại, bên trong có rất nhiều dụng cụ sử dụng ma túy đá như coóng, bật lửa, ống hút nhựa... Trong đó, một số chiếc coóng vẫn còn đọng hơi nước bên trong. Lúc này cô gái đi cùng Minh mới “ngã ngửa” vì đang đi với bạn trai mang theo hàng cấm.
Một cán bộ điều tra cho biết: “Đây không phải là ít trường hợp mà lực lượng 141 phát hiện, có rất nhiều đôi trai gái khi bị kiểm tra hành chính, người bạn của mình có ma túy đá hoặc những loại viên thuốc lắc, thì một trong hai người mới ngỡ ngàng vì bạn mình tang trữ ma túy, thuốc lắc...”
Ngoài ra lực lượng 141/CAHN cũng đã từng gặp trường hợp gã thanh niên đi với bạn gái, khi bị kiểm tra hành chính đã lấy lý do “lẩn” mất tăm rồi "bỏ của chạy lấy người", khiến cho không ít cô gái ở lại "méo mặt" vì phải giải quyết tình huống khó xử.

Cán bộ đánh “hội đồng” dân qua lời kể của nạn nhân

- Nhiều người dân có đơn làm chứng, việc ông Tình bị tổ công tác UBND P.25, Q.Bình Thạnh đánh đập dã man, trong khi đó chủ tịch phường này cho rằng “không có gì”.
Chủ tịch phường: “không có gì”
đánh đập, thương tích
Những hình ảnh người dân ghi nhận được tại hiện trường (ảnh cắt từ clip do người dân cung cấp)
Liên quan đến vụ “một người bán dạo bị đánh đập hơn nửa giờ” như VietNamNet đã thông tin, ngày 7/12 chủ tịch UBNDP.25, Q.Bình Thạnh, ông Nguyễn Văn Quý nói rằng, sự việc “không có gì”.
Theo ông Quý, chiều 6/12 tổ công tác của phường có xử lý ông Trịnh Xuân Tình (SN 1979, quê Thanh Hóa, tạm trú tỉnh Bình Dương), là người buôn bán trái cây dạo, lấn chiếm lòng về đường. Nhưng ông Tình phản kháng, hành hung lại tổ công tác, buộc tổ công tác phải còng tay, áp giải về phường xử lý?
Theo ông Quý, lúc này ông Tình say xỉn nên có vùng vẫy, rồi quay ra ngủ tại chỗ…? Tổ công tác có đưa ông Tình đi bệnh viện cấp cứu nhưng ngay trong đêm ông này đã bỏ trốn ?
 “Nếu anh em có đánh ông Tình thì bệnh viện phải cung cấp được giấy chứng thương, đằng này chỉ có vết bầm ở tay do bị còng”, ông Quý phân trần.
Trưa 7/12, khi P.V VietNamNet trở lại hiện trường, rất nhiều người dân buôn bán tại đây đã hỏi thăm về tình trạng của ông Tình “còn sống hay đã chết?”.
đánh đập, thương tích
Lá đơn có gần chục chữ ký của người dân xác nhận là nhân chứng vụ việc
Nhiều người dân xác nhận, lúc đó những người tham gia hành hung ông Tình gồm: dân phòng, trật tự đô thị, bảo vệ dân phố…đa phần đều nồng nặc mùi rượu, bia?
Nhiều người dân có đơn kèm chữ ký khẳng định thấy rõ việc lực lượng của UBND P.25, Q.Bình Thạnh hành hung ông Tình. Các lá đơn đều tường thuật nội dung giống nhau, mô tả chi tiết việc ông Tình bị đánh.
Nạn nhân kể chuyện bị đánh đập dã man
Chiều 7/12, chúng tôi đã tìm gặp ông Tình tại phòng trọ ở Bình Dương. Ông kể, 17h chiều 6/12 khi đứng bán trái cây ở chợ tự phát đường D1, ông thấy có khoảng chục người của UBND P.25 xông đến. Nhiều người buôn bán nháo nhào gom hàng tháo chạy. Ông Tình chưa kịp rời đi thì có 5 người đến vây kín…
“Họ cưỡng chế, đòi kéo xe trái cây của tôi về UBND phường xử lý. Mặc tôi năn nỉ, van xin nhưng họ vẫn cương quyết tháo giỏ trái cây, đưa lên ô tô chở về phường. Tôi dùng tay kéo lại, liền bị mấy thanh niên lao vào giật tay ra; tôi cố níu kéo xe và hàng lại, họ lao tới dùng tay đánh, đấm vào người, lên gối, bóp cổ khiến tôi nghẹt thở” - ông Tình kể.
đánh đập, thương tích
Ông Tình bị đánh thâm tím khắp người
Sau đó, lực lượng này dùng còng số 8 khóa  hai tay ông Tình ra sau.
“Họ tiếp tục đánh, dùng roi điện dí vào người tôi 4 lần” - ông Tình khẳng định
Lúc này, hai người bán dạo là ông Vũ Văn Dũng (SN 1980) và Trịnh Văn Đông (SN 1985, cùng quê Hải Dương) xông vào can ngăn nhưng không được vì thái độ của lực lượng UBND P.25 quá hung hãn. Chính hai ông này đã làm đơn xác nhận là nhân chứng của vụ việc.
Khi ông Tình bị đánh ngất xỉu, những người tại hiện trường bỏ mặc ông nằm trên lề đường. Nhiều người dân thấy vậy rất bức xúc, la ó nhưng không thể can thiệp.
Hơn 30 phút ông Tình nằm bất tỉnh, công an địa phương mới xuất hiện, đưa ông này đi cấp cứu…
Hỏi về việc có say xỉn hay không ? ông Tình nói: “trưa 6/12, tôi có uống chút rượu trong lúc ăn cơm nhưng đến chiều mà say xỉn là hoàn toàn không có. Tôi say xỉn làm sao buôn bán kiếm sống được”.
Anh Phương – Đàm Đệ
Debug: ADS tracking link http://vietnamnet.vn/xa-hoi

PHỎNG VẤN: ÔNG HUỲNH VÀ BÀ KIM LIÊN: "SẲN SÀNG ĐI BẤT CỨ ĐÂU ĐỂ CÚU CON"

NGƯỜI VIỆT- 07/12/2013  -Báo Người Việt Phỏng Vấn Bà Nguyễn Thị Kim Liên và Ông Trần Văn Huỳnh.

LTS: Buổi sáng ngày Thứ Sáu, 6 tháng 12, ông Trần Văn Huỳnh (thân phụ tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức), và bà Nguyễn Thị Kim Liên (thân mẫu hai tù nhân lương tâm Đinh Nguyên Kha và Đinh Nhật Uy) có một cuộc tiếp xúc với các ký giả của nhật báo Người Việt, đài phát thanh VNCR và một số đài truyền hình. 
Họ cho biết mục đích của chuyến đi là vận động trả tự do cho con của họ cũng như nhiều tù nhân lương tâm khác. Dưới đây là nét chính yếu của các câu trả lời phỏng vấn. Độc giả cũng có thể theo dõi toàn bộ cuộc phỏng vấn trên chương trình Người Việt TV mà chúng tôi sẽ loan tải trong ngày 6 và 7 tháng 12.

Ông Trần Văn Huỳnh (bên trái) và bà Nguyễn Thị Kim Liên trong cuộc tiếp xúc ở báo Người Việt sáng Thứ Sáu 6/12/2013. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

Người Việt (NV): Xin quý vị cho biết lý do và mục đích của chuyến đi sang Hoa Kỳ lần này.

Ông Trần Văn Huỳnh: Đây là cơ hội tốt cho chúng tôi trình bày với các tổ chức, cơ quan về sự oan sai liên quan đến con chúng tôi. 

Như hồi trước, con tôi đã khẳng định rằng án đó là cái án oan sai vì không có bằng chứng hợp pháp đúng theo quy định của pháp luật, rằng con tôi đã phạm tội như bị tuyên án theo điều 79. Thật sự việc con tôi làm cũng như các bạn của con, là Lê Công Định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung là muốn góp ý về những nguy cơ của đất nước, về khủng hoảng kinh tế, xã hội, chính trị có thể xảy ra đối với tình hình của đất nước có thể trở thành nạn nhân của một chủ trương thôn tính trong bối cảnh toàn cầu hóa này.

Nhưng tiếc thay, việc làm đó lại bị xem như một kế hoạch lật đổ cho nên đó là điều mà tôi và gia đình tôi lấy làm đau đớn và làm mọi cách để giải oan cho con tôi.

Bà Nguyễn Thị Kim Liên: Chuyến đi của tôi gồm có ba mục đích. Đầu tiên là gặp bà con, cộng đồng ngoài này để cảm ơn chân tình. 

Nói cảm ơn thì rất nhẹ, thật ra tôi phải nói là rất mang ơn cộng đồng hải ngoại đã cưu mang gia đình của tôi, nhất là hai đứa nhỏ trong tù. Mọi người đã ủng hộ, giúp đỡ rất nhiều.
Điểm hai, qua đây nếu có điều kiện, thời gian thì tôi sẽ đi trị bệnh vì tôi bệnh hai ba năm nay nhưng hai con lần lượt ở tù nên mình không trị bệnh được mà cơn đau mỗi ngày càng nặng.

Thứ ba, tôi mong muốn được đi  gặp các tổ chức trên thế giới, các tổ chức thuộc chính phủ Mỹ để đưa ra yêu cầu nhờ họ lên tiếng mạnh mẽ về bản án mà nhà nước Việt Nam áp đặt lên cháu Kha nhà tôi 4 năm tù, cùng vụ án với cháu Nguyễn Phương Uyên mà tôi thấy rất bất công. Tại sao họ lại thả cháu Uyên tại chỗ, chỉ cho tù treo mà cháu Kha con tôi lại 4 năm tù giam. Câu hỏi này theo đuổi tôi từ mười mấy tháng nay nên tôi muốn đi tới tận cùng chỗ nào có thể giúp tôi trả lời câu hỏi đó.

Tôi bị 'thoát vị đĩa đệm cột sống' hai đốt sống cuối. Bác sĩ bảo phải mổ. Nếu tôi đi mổ thì ai lo cho chúng nó, ai lên tiếng cho chúng nó nên để tôi đi tìm công lý cho con tôi xong rồi tôi mới mổ.

NV: Xin quý vị cho biết cảm tưởng khi hay tin con mình bị bắt vào tù.

Bà Nguyễn Thị Kim Liên: Tình thiệt mà nói khi cháu Kha bị bắt thì tôi không có ngờ chuyện như vậy. Hai anh em nó, Uy và Kha mở công ty. Mình có căn nhà dưới chợ, hai anh em nó làm nuôi cha mẹ dưới ruộng. Ngày Kha bị bắt, nó chỉ kịp chụp cái điện thoại kêu “Mẹ ơi, mẹ về đi, con có chuyện rồi.” Nói chưa hết chữ "chuyện" là người ta cúp điện thoại.

Tôi chạy về thì thấy cháu bị bắt. Tôi rất sững sờ. Nó rất là hiền, ít nói. Nó đang học đại học, phụ với anh sửa chữa máy vi tính nên tôi không tin. Tôi nói với cái ông cán bộ Công an từ Sài Gòn xuống: “Mấy anh có bắt lầm không. Tôi thấy nó có nói chuyện với ai đâu mà mấy anh nói nó vi phạm Điều 88." Ổng mới dắt tôi tôi coi cái máy vi tính thấy nó liên hệ với ai vậy vậy đó.

Cháu Kha nói “Mẹ ở nhà ráng đi, chuyện con làm con chịu, không ảnh hưởng gì tới mẹ đâu. Mẹ ráng giữ gìn sức khỏe.”

Nhưng càng ngày càng nhiều chuyện thêm khi cháu Uy bị bắt, thành ra tôi tự nhủ nếu mình không cứu con mình thì ai cứu con mình, nên từ một người đàn bà quanh năm chỉ biết vườn ruộng, gà vịt, nhờ các mạng xã hội, tôi đã quen biết giao tiếp với nhiều người, luật sư, bác sĩ, các cựu tù nhân, họ chỉ bảo mình đủ thứ. Thành ra, tôi nghe nói tổ chức thiện nguyện mời tôi là mình có ánh sáng phía trước, phải đi đặng cứu hai đứa con mình.
NV: Việt Nam có một tổ chức nào liên kết các gia đình có người là tù nhân lương tâm để hoạt động với nhau hay là tự cá nhân mỗi người tự lo?

Bà Nguyễn Thị Kim Liên: Tháng 11 vừa rồi, tôi có đi ra Hà Nội. Tôi thấy có Hội Phụ nữ Nhân Quyền thành lập mà một trong những mục đích là kết hợp các phụ nữ có thân nhân bị đàn áp, đứng ra giúp đỡ lẫn nhau. Hội chỉ mới thành lập ngày 16/11.

NV: Thưa ông Huỳnh, lần ông thăm con gần đây nhất là ngày nào và tình trạng của anh Trần Huỳnh Duy Thức hiện ra sao?

Ông Trần Văn Huỳnh: Gia đình được thăm thân nhân 1 tháng một lần nên tháng nào tôi cũng đi. Kỳ thăm gần đây nhất là ngày 8/11 vừa qua. Thức bị chuyển từ trại giam Xuân Lộc (Z A 30) thuộc tỉnh Đồng Nai sang trại giam ở Xuyên Mộc thuộc tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu dù trại giam này nằm trong địa phận huyện Cẩm Mỹ của tỉnh Đồng Nai.

Cháu bị chuyển ra đó cùng với 4 tù nhân chính trị khác là Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Huỳnh Anh Trí, Nguyễn Ngọc Cường và Phan Ngọc Tuấn ngày 30/6/2013 (sau khi xảy ra vụ nổi loạn ở phân trại 1 của trại Z A 30).
Sau mỗi chuyến thăm, tôi đều viết một bài đưa lên mạng nói về chuyến thăm và tình hình sức khỏe.

Bên Xuân Lộc thì họ cư xử thoáng hơn. Tiếp phẩm mình mang lên là họ cho nhận đủ hết dù vượt qua số ký 7 kí quy định thì họ vẫn cho nhận hết. Sinh hoạt ở Xuân Lộc thì được ra ngoài nhiều hơn. Xuân Lộc giam một phòng hai người, Thức cùng phòng với Việt Khang. Anh em có thể giúp nhau nấu nướng cho nên sức khỏe Thức tương đối tốt, bình ổn dù có lúc họ làm khó dễ này khác.

Sang Xuyên Mộc thì rõ ràng khắt khe hơn. Năm tù chính trị bị giam riêng mỗi người một phòng, tức là biệt giam. Việc ra ngoài thì bị giới hạn hơn chứ không như ở Xuân Lộc. Chỉ được mở cửa cho ra ngoài tập thể dục, chỉ được tiếp xúc với bên ngoài khi họ mở cửa đưa thức ăn vào. Do vậy, so với bên Xuân Lộc thì sức khỏe của Thức không bằng.

NV: Gia đình tù nhân lương tâm có bị làm khó dễ gì không? Gặp gì rắc rối không khi con của quý vị đang trong tù?

Ông Trần Văn Huỳnh: Mỗi khi di chuyển đi thăm thì không bị cản trở gì cả nhưng trong sinh hoạt hàng ngày thì có khi họ theo rất sát. Chẳng hạn gia đình tôi lần đó tính gửi một thỉnh nguyện lên ông chủ tịch nước thì hôm đó, không biết làm sao sáng hôm đó họ cho người tới nhà tôi. Họ cũng không làm điều gì mạnh bạo lắm nhưng rất chặt chẽ là không thể đi ra ngoài nhà được. Khi đi đâu thì họ đi theo, phải cắt đuôi. Điều đó chứng tỏ họ theo dõi, rồi có khi hỏi gia đình có ai đến nhà hỏi thăm, sợ gia đình có quan hệ gì đó. Tức là sự theo dõi là có. Có khi họ mời ra ngoài, mời đi uống nước, uống cà phê để hỏi thông tin.

Bà Nguyễn Thị Kim Liên: Họ không làm khó dễ, mà là rất khó dễ. Tôi đi được qua đây ngày hôm trước là hôm sau họ canh gác nhà rồi, ngày nào cũng vậy.

NV: Mỗi lần đi thăm con, điều gì quý vị chia xẻ với thân nhân?

Ông Trần Văn Huỳnh: Thăm thì có quản giáo của họ ngồi giám sát. Cái gì nói không được là họ ngắt lại ngay. Thật ra tôi có tìm cách nói nhỏ để thông tin những điều cần thiết liên quan tới Thức cho đến những chuyện ở bên ngoài như giải thưởng nhân quyền cho ai cho ai đó, thì một cách nào đó cũng tìm cách biết được chuyện nhạy cảm. Giải thưởng nhân quyền trao cho ba người gồm Lê Quốc Quân, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và con tôi thì có thông báo cho nó biết. 

Bà Nguyễn Thị Kim Liên: Lần nào cháu cũng xin lỗi mẹ là tại con mà ba mẹ khổ. Mình nghe rất đau lòng. Trại tạm giam không phải trại đã có án rồi nên còn dễ hay là tại mình không sợ mà mình nói đại nên nó không cản được. Tuy ở trong phòng thăm gặp nhỏ mà có sáu, bảy Công an canh chừng nhưng cái gì tôi muốn nói là tôi nói, không cản tôi được.

Tôi nói con đừng nói vậy. Ba mẹ ngoài này có cô bác lo hết. Con đừng tự vấn lương tâm là con làm khổ ba mẹ. Không có. Con đã chọn thì mẹ đi theo con. Khi cháu Uy bị bắt, hai anh em ở chung trại luôn. Cháu Uy bị bắt thì một tiếng đồng hồ sau cháu hay liền. Thăm nó (Kha) là nó khóc. Nó nói anh ba bị bắt thì ai lo cho ba mẹ. Nó nói mẹ à, sao mẹ không cản anh ba. Tôi khóc nói anh ba bị bắt là chỉ vì binh con mà anh ba bị bắt. Mẹ cũng đang binh con và anh ba và mẹ cũng chấp nhận luôn. Phải làm con à. Chỉ có con lên tiếng thì mẹ mới cứu được con thôi. Những gì xảy ra cho con trong trại giam, con phải nói cho mẹ tất cả, mẹ sẽ lên tiếng. Ở bên ngoài người ta rất giúp đỡ những gia đình như vầy, con hãy nhớ vậy. Chỉ có con và mẹ mới cứu được con với anh ba. Lúc cháu Uy được thả ra, bữa sau tới ngày thăm liền. Cháu Uy nói là đó mày thấy không, mẹ nói đúng. Mày phải lên tiếng. Nhớ rõ ràng là không nghe lời ai nói, chỉ nghe lời gia đình thôi. Gia đình mới nói đúng sự thật.

Tôi nói với nó là quá giới hạn của mẹ thì mẹ cũng đi nữa. Mẹ sẵn sàng đánh đổi nếu họ bắt mẹ 3 năm tù tội theo điều 258 để đánh đổi cho cái án 4 năm cho con, mẹ sẽ tìm mọi cách, nói để cháu vững lòng. Bằng mọi cách tôi phải vận động để họ đem cái án 4 năm ra xử lại.

NV: Chúng tôi xin cảm ơn ông Trần Văn Huỳnh và bà Nguyễn Thị Kim Liên đã dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn này.

Đình chỉ vụ án phó giám đốc lái xe tông chết người

07/12/2013 20:43 (GMT + 7)
TTO - Ngày 7-12, theo thông tin từ VKSND TP Đà Lạt, cơ quan này đã ra quyết định “đình chỉ điều tra vụ án” vi phạm các quy định về điều khiển phương tiện giao thông đối với ông Mai Nam Dương, Nguyên phó Giám đốc Sở NN&PTNT tỉnh Lâm Đồng.

Hiện trường vụ tai nạn do ông Dương gây ra. Ảnh: MAI VINH
Ngoài ra, ông Dương cũng được miễn truy cứu trách nhiệm hình sự. Theo nguồn tin từ Công an TP. Đà Lạt, ông Dương đã đền bù cho các nạn nhân và gia đình nạn nhân đã tử vong trong tai nạn do ông Dương gây ra đã có đơn bãi nại cho ông.
Như Tuổi Trẻ đã thông tin, chiều 22-5, tại giao lộ Lê Hồng Phong - Trần Phú (trước khách sạn Sammy, Đà Lạt) ông Mai Nam Dương đã lái xe trong trình trạng say rượu và gây tai nạn làm một người chết và 3 người bị thương.
Nạn nhân thiệt mạng là ông Trương Văn Hiến (sinh năm 1965, ngụ tại Đà Lạt), ba người bị thương nặng gồm: Nguyễn Thị Hạnh Nguyên (sinh năm 1974), Phạm Thị Đan Thanh (sinh năm 1979), Nguyễn Văn Vinh (sinh năm 1984).
Ông Dương chỉ bị thương nhẹ và xuất viện sau đó.
Đến ngày 4-7, Công an TP Đà Lạt đã họp báo công bố quyết định khởi tố ông Mai Nam Dương về tội vi phạm quy định an toàn giao thông đường bộ.
Tại buổi làm việc, cơ quan điều tra thông báo kết quả điều tra, theo đó ông Dương đã không làm chủ tốc độ, không chú ý quan sát và có uống rượu, bia trước khi điều khiển ôtô, nồng độ cồn đo được của ông Dương là 0,644 miligam/lít khí thở, gấp 2,5 lần mức qui định (0,25 miligam/1 lít khí thở).
MAI VINH
17

NHẬT - PHILIPPINES CẢNH BÁO "VÙNG PHÒNG KHÔNG" LÀM TĂNG CĂNG THẲNG

RFA- 07/12/2013

001_GR351487-622.jpg
Bản đồ vùng xác định phòng không tức không phận mà chính phủ Bắc Kinh mới đơn phương thành lập ở vùng biển Hoa Đông.
AFP PHOTO



















Bộ trưởng quốc phòng Nhật Bản hôm qua lên tiếng cho rằng tuyên bố về vùng phòng không trên Biển Hoa Đông gần đây của Trung Quốc làm tăng căng thẳng khu vực và cộng đồng quốc tế phải phản đối bất cứ động thái nào tương tự tại khu vực Biển Đông, mà Trung Quốc gọi là Nam Hải.
Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản, Onodera Itsunori, lên tiếng với báo giới ở Manila sau cuộc gặp người tương nhiệm Philippines Voltaire Gazmin rằng cả hai ông bàn thảo về tin tức nói Bắc Kinh đang xem xét thiết lập vùng phòng không nhận dạng ở Biển Đông, mà Manila gọi là biển Tây Philippines.
Theo ông Onodera thì việc Trung Quốc đơn phương thiết lập không phận và đòi hỏi tất cả những chuyến bay thương mại đều phải khai báo chi tiết trước là vi phạm tinh thần thỏa ước Tổ chức Hàng không Dân dụng Quốc tế.
Bộ trưởng quốc phòng Nhật Bản cho rằng ông nghĩ toàn thế giới đều chia sẻ quan điểm của ông nếu như lập vùng phòng không như thế là tạo thêm căng thẳng khu vực.

THÁI LAN: TT YINGLUCK TUYÊN BỐ SẼ KHÔNG BÁM GIỮ QUYỀN LỰC

000_Hkg9235808-305.jpg
Người biểu tình chống chính phủ vẫn tiếp tục đóng chốt ở một số cơ quan của chính quyền tại Bangkok ngày 28/11/2013.
AFP
RFA- 07/12/2013
Thủ tướng Thái Lan, Yingluck Shinawatra, hôm qua lại lên tiếng nói rằng bà sẽ không bám giữ quyền lực và sẵn sàng từ chức, giải tán quốc hội nếu như tất cả các đảng phái đều đồng ý tiến hành cuộc tuyển cử mới.
Theo bà thì thủ lĩnh của phong trào biểu tình chống chính phủ lớn nhất tại Thái Lan trong suốt nhiều năm nay đều bác bỏ điều đó. Như thế theo bà Yingluck thì bản thân bà không thấy có thể sớm chấm dứt tình hình bế tắc chính trị tại Thái Lan hiện nay.
Trả lời của một nhóm phóng viên nước ngoài ngay tại văn phòng phủ thủ tướng, bà Yingluck nói rằng vẫn mở rộng cửa cho đối thoại.
Hồi thứ sáu vừa qua, thủ lĩnh đối lập là ông Suthep kêu gọi khối người ủng hộ ông vào ngày thứ hai tới đây tiếp tục xuống đường. Điều đó gây quan ngại sẽ lại có bạo lực sau mấy ngày yên tĩnh để mừng sinh nhật quốc vương Thái Lan.

VN - TQ KẾT THÚC ĐÀM PHÁN CẤP CHÍNH PHỦ VỀ BIÊN GIỚI

RFA- 07/12/2013

Phiên họp toàn thể Đoàn đàm phán cấp chính phủ về biên giới lãnh thổ Việt Nam - Trung Quốc bắt đầu từ ngày 5 vừa kết thúc hôm nay.
Thông tấn xã Việt Nam cho biết trong những ngày làm việc vừa qua hai phía chính thức thành lập nhóm công tác bàn bạc về hợp tác cùng phát triển trên biển trong khuôn khổ đàm phán cấp chính phủ về biên giới giữa hai nước; thống nhất cơ chế hoạt động của nhóm này; thỏa thuận tiến hành phiên họp đầu tiên của nhóm vào đầu năm tới để xác định nội dung, nguyên tắc chỉ đạo cụ thể cho việc bàn bạc hợp tác phát triển trên biển.
Trong cuộc họp hai phía cũng đồng ý đẩy nhanh tiến độ đàm phán về hiệp định tàu thuyền đi lại tại khu vực tự do ở cửa sông Bắc Luân và Hiệp định hợp tác khai thác, bảo vệ tài nguyên du lịch thác Bản Giốc để có thể ký kết vào năm tới.
Trưởng đoàn Việt Nam tham dự phiên họp là ông thứ trưởng ngoại giao Hồ Xuân Sơn, phía Trung Quốc là ông thứ trưởng ngoại giao Lưu Chấn Dân.

MẠNG LƯỚI BLOGGER VIỆT NAM CHÀO MỪNG NGÀY QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN

mlb5-305.jpg
Một số bloggers tiến hành hoạt động kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân Quyền hôm 7/12 tại thành phố Nha Trang.
Courtesy HuynhNgocChenhBlog
 RFA - 07/12/2013
Mạng lưới Bloggers Việt Nam ngày 8/12 dự kiến sẽ tiến hành các hoạt động chào mừng ngày Quốc tế Nhân quyền 10 tháng 12 tại Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh, sau khi tại Nha Trang sinh hoạt này được tổ chức vào ngày hôm 7 tháng 12.
Blogger  Paolo Thành Nguyễn cho biết về kế hoạch đó tại Sài Gòn như sau:
“Thông tin trên mạng đăng là mọi người sẽ tập trung để nói về nhân quyền. Tại Sài Gòn tiến hành ở Công viên 23 tháng 9 để trao đổi về vấn đề nhân quyền, mọi người tìm hiểu về những điều trong Bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền ký vào ngày 10 tháng 12 năm 1948. Cũng có trao đổi về tình hình nhân quyền Việt Nam so với tình hình nhân quyền quốc tế như thế nào, và củng cố thêm cách hiểu về nhân quyền của những người tham dự.
Mọi người đều chuẩn bị tâm lý sẽ có sự ngăn cản, bắt bớ nhưng mọi người đều ý thức nhân quyền là quyền không thể ngồi mà có được. Theo nhiều người thì việc bắt bớ là thường xuyên khi có sự kiện, họ thấy đó là sự trả giá để có quyền tự do của họ.
Phía cơ quan chức năng có thay đổi chút ít sau khi Việt Nam được bầu vào Hội đồng Nhân quyền Liên hiệp quốc. Phía an ninh có thể lý luận muốn tìm hiểu nhân quyền thì ở nhà chứ ra đường làm gì.
Đây ra đường thảo luận là cách thử và mọi người đều đã sẵn sàng.”
Tại Hà Nội, các sinh hoạt được dự kiến tổ chức tại Công viên Thống Nhất cổng đường Trần Nhân Tông.
Trong thư mời công khai trên mạng Internet, Mạng lưới Bloggers Việt Nam cho biết vào tối thứ ba ngày 10 tháng 12, nhóm này cũng chính thức ra mắt.
Xin được nhắc lại Mạng Lưới Bloggers Việt Nam vừa qua ra tuyên bố phản đối điều 258 trong Bộ Luật Hình sự của Việt Nam vì theo nhóm này thì điều luật này có thể được tùy tiện sử dụng để bắt giữ người dân khi họ sử dụng các quyền tự do ngôn luận, biểu tỏ ý kiến…

QL1A tắc nghẽn vì người dân dựng rạp phản đối tai nạn chết người

(TNO) Dù đã rất nỗ lực nhưng đến 16 giờ chiều nay 7.12, lực lượng CSGT Công an huyện Kỳ Anh (Hà Tĩnh) vẫn chưa thể phân luồng giao thông vì người dân dựng rạp trên QL1A.


 
 
Sau vụ tai nạn chết người, người dân địa phương dựng rạp trên QL1A gây ách tắc giao thông nghiêm trọng - Ảnh: Công an huyện Kỳ Anh cung cấp
Thông tin trên được ông Lê Doãn Thái, Đội phó Đội CSGT Công an H.Kỳ Anh, cho biết.
Theo ông Thái, khoảng 11 giờ 45 trưa 7.12, một tài xế (chưa rõ danh tính) điều khiển xe tải biển số 73C-02180 lưu thông trên QL1A, hướng từ Hà Tĩnh vào Quảng Bình.
Khi xe chạy đến địa phận Đèo Con (điểm giáp ranh giữa hai xã Kỳ Phương - Kỳ Nam của huyện Kỳ Anh) thì tông thẳng vào xe máy (không có biển số) do anh Phạm Quang Trung (29 tuổi, trú xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh) cầm lái.
Vụ va chạm khiến anh Trung tử vong tại chỗ, xe máy hư hỏng nặng.
Sau khi tai nạn xảy ra, tài xế xe tải điều khiển xe chạy tiếp. Xe chạy được một đoạn thì bị người dân chặn lại. 

 
Hàng trăm xe ô tô nối đuôi nhau không thể lưu thông - Ảnh: Công an huyện Kỳ An cung cấp
Nhận được tin, lực lượng CSGT Công an huyện Kỳ Anh đã có mặt tại hiện trường để điều tra, giải quyết vụ việc.
Tuy nhiên, nhiều người dân địa phương cho rằng cơ quan chức năng giải quyết vụ việc không thấu đáo, có ý bao che cho tài xế gây tai nạn, nên dựng rạp ngay trên QL1A (tại địa điểm gây tai nạn) để phản đối.
Vụ việc khiến QL1A bị ách tắc nghiêm trọng trong nhiều giờ liền, hàng trăm xe ô tô nối đuôi nằm kẹt cứng, không thể lưu thông.
Gần 30 chiến sĩ Công an tỉnh Hà Tĩnh đã có mặt tại hiện trường, vận động người dân tháo dỡ rạp để tạo điều kiện cho các phương tiện lưu thông trở lại.

Chiều 7.12, trao đổi với Thanh Niên Online, thiếu tướng Nguyễn Thanh Tân, Giám đốc Công an tỉnh Hà Tĩnh, cho biết sau khi xảy ra vụ tai nạn trên QL1A, lãnh đạo Công an tỉnh này đã trực tiếp xuống hiện trường để chỉ đạo giải quyết vụ việc.
Sau nhiều giờ làm công tác tuyên truyền, vận động, đến khoảng 15 giờ cùng ngày, gia đình nạn nhân Phạm Quang Trung đồng ý để cơ quan chức năng tiến hành khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi và triển khai các biện pháp nghiệp vụ liên quan.
Đến khoảng 16 giờ 30 cùng ngày, sau khi hoàn tất công tác khám nghiệm, gia đình cùng hàng trăm người dân đã đồng ý cùng cơ quan chức năng tháo dỡ lán trại, đảm bảo giao thông lưu thông bình thường trở lại.
Cũng theo thiếu tướng Nguyễn Thanh Tân, bước đầu cơ quan chức năng đã hỗ trợ 50 triệu đồng tiền mai táng cho gia đình nạn nhân Phạm Quang Trung.

Nguyên Dũng

PHẢN ỨNG CỦA DƯ LUẬN VỀ VIỆC ĐẢNG VIÊN BỎ ĐẢNG

lhd-250
Luật gia Lê Hiếu Đằng, ảnh chụp trước đây.
File photo
RFA - 07/12/2013  
Việc các cựu đảng viên Lê Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Đắc Diên công khai từ bỏ Đảng Cộng sản Việt nam trong vài ngày qua khiến dư luận xôn xao.

Cảm thông và ủng hộ

Gia Minh ghi nhận phản ứng của một blogger quan tâm sát thời cuộc là ông Nguyễn Ngọc Già về vấn đề đó. Trước hết ông này cho biết:
Nguyễn Ngọc Già: Tôi rất cảm thông và ủng hộ khi anh Đằng rời bỏ Đảng cộng sản Việt Nam, và tôi có thể hiểu, hiểu rất kỹ một sự khó khăn, nỗi đau khổ và ray rứt (có thể nói như vậy). Thú thật tôi rất xúc động khi thấy anh trả lời phóng viên Huyền Trang, Đài TV Đức Mẹ.
Khi hỏi tôi có đồng ý với chuyện quá khứ hay không, thì chuyện quá khứ tôi không nhắc lại ở đây. Một chế độ độc đảng như hiện nay, tôi rất buồn cười về chế độ độc đảng: nó giống như một vương quốc nữ giới trong chuyện Tây Du Ký - một vương quốc không có đàn ông, và khi Thầy trò Đường Tam Tạng đến thỉnh kinh thì bao nhiêu người phụ nữ, kể cả Nữ vương cũng nhào ra để kiếm chồng. Một chế độ độc đảng cũng không khác gì một vương quốc dành cho nữ giới thôi mà không có đàn ông. Đó là một điều trái với qui luật tự nhiên. Nhưng rất tiếc người Cộng sản họ lại không nhận ra.
Tôi rất cảm thông và ủng hộ khi anh Đằng rời bỏ Đảng cộng sản Việt Nam, và tôi có thể hiểu, hiểu rất kỹ một sự khó khăn, nỗi đau khổ và ray rứt (có thể nói như vậy).
-Nguyễn Ngọc Già
Gia Minh: Ông có thấy rằng ông Lê Hiếu Đằng, ông Phạm Chí Dũng, bác sĩ Nguyễn Đắc Diên và cách đây một vài năm có vài người nữa, đến nay mới nhận ra có quá chậm không?
Nguyễn Ngọc Già: Theo tôi nghĩ, bây giờ chúng ta nói đến chuyện chậm hay nhanh rất là khó vì nó thuộc về tính chủ quan. Chúng ta cần nói về sự vận động. Cuộc sống là vận động, ai cũng biết điều đó. Điều tôi muốn chia xẻ với quí thính giả của RFA đó là tại sao anh Đằng, anh Dũng, anh Diên bỏ đảng vừa rồi, mới nhất lại gây ra một làn song - có thể nói - lớn; mặc dù không phải là những người đầu tiên; mặc dù họ cũng không thuộc loại cao cấp hay tiếng tăm lừng lẫy. Chỉ riêng anh Đằng, theo quan điểm của tôi, có một sự ảnh hưởng lớn, vì sao? Vì anh Đằng từng bị chế độ Việt Nam Cộng Hòa kết án vắng mặt, và những cái mà anh đi theo con đường của Cộng sản trước năm 75 đã tạo nên một chỗ đứng trong lòng của người dân, và đó là một sự vị nể đối với tổ chức Đảng cộng sản Việt Nam. Còn những người khác như anh Dũng, anh Diên (có thể nói như anh Dũng trả lời nhiều trang báo) chỉ là hậu bối; tôi thấy đúng. Điều chúng ta đặt ra là tại sao lúc này, nên tôi không muốn nói chuyện nhanh - chậm mà tôi cho là đúng thời điểm. Trước đó hai ba năm gì đó, nhà văn Phạm Đình Trọng cũng đã làm điều này, rồi anh Nguyễn Chí Đức cũng làm điều này nhưng không gây được tiếng vang, mà bây giờ anh Đằng làm điều này lại gây được tiếng vang. Đó là điều chúng ta nên suy nghĩ.
Gia Minh: Theo ông đánh giá vào thời điểm hiện nay, tiếng vang đó và theo như những người trong cuộc nói họ chỉ đóng góp những dợn sóng để tạo nên cơn sóng lớn, ông có tin tưởng qua sự việc này có dẫn đến một làn sóng nào đó ở Việt Nam không?

phamchidung
TS Phạm Chí Dũng (thứ 2 bên phải) cùng bạn hữu trong một chuyến đi Long An thăm hai sinh viên Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha trước đây.
Nguyễn Ngọc Già: Tôi tin rằng sẽ có sự thay đổi lớn. Ít nhất trong những ngày qua, khi tôi lên một số diễn đàn về chính trị nói chung, tôi thấy một điều rất tốt ở người Việt Nam: đó là tính bao dung. Mặc dù đạo đức suy đồi, nhưng tôi thấy một đặc tính, một phẩm chất của người Việt Nam chúng ta vẫn còn giữ được. Tôi tin rằng đó là hồng phúc của tổ tiên. Đó là tính bao dung. Thành phần gọi là ném đá anh Đằng ít hơn rất nhiều so với thành phần ủng hộ và khích lệ. Điều đáng buồn là những người ném đá nếu không có ưa thích chế độ cộng sản hoặc có những ân oán với chế độ cộng sản, tôi hoàn toàn có thể thông cảm với họ; nhưng điều đáng trách nhất là những người ném đá là những người trước đây lại gọi anh Đằng là đồng chí. Họ rất dở và rất kém, họ không có đủ khả năng nhận thức, họ càng ném đá anh Đằng, họ càng chết, càng phơi lột bộ mặt đạo đức giả, thực dụng và thất nhân tâm ít nhất đối với một người từng gọi là đồng chí, ít nhất đối với một ông già đã ngoài 70 đang mang trọng bệnh. Đó là một sự bất nhân và họ tự tố cáo họ thôi, và người dân càng xa lánh thôi.
Gia Minh: Theo ông, mặc dù có những phản ứng bất lợi như thế, nhưng theo ông số người vượt qua sự sợ hãi đó để truyền cảm hứng đến cho người khác cùng vượt qua nỗi sợ hãi mà ai cũng nói đang bao trùm ở Việt Nam khiến cho nhiều người không thể hành động trước những bất công, những cái gây cản trở cho xã hội phát triển?
Nguyễn Ngọc Già: Về ý kiến này tôi cũng muốn chia xẻ thế này: tức là tôi đồng ý đây chính là thời điểm phù hợp nhất theo sự quan sát của tôi, để cho anh Đằng, anh Dũng, anh Diên làm ngọn gió. Như tôi có viết một bài gửi cho anh Đằng, nhưng viết theo văn phong của những người quen, tôi có nói với ảnh “sống trên đời sống, cần có một tấm lòng để làm gì anh biết không? Để gió cuốn đi, tôi tin anh, anh Đằng.” Và tôi tin rằng anh sẽ trở thành ngọn gió lớn để cuốn hút những ngọn gió khác tạo thành một cơn bão để quét sạch hết những đau khổ cho dân mình. Sau khi tôi viết bài đó, tôi biết anh Phạm Chí Dũng cũng từ bỏ đảng, và sau anh Dũng đến anh Diên. Tôi tin tưởng tiến trình đó đang đến, và tôi cũng tin những người còn lương tri, còn lương tâm, còn biết đau khổ với đất nước, với dân tộc mình hiện nay, thì chắc chắn họ phải bước ra thôi, họ không có con đường nào khác bởi vì như bác sĩ Nguyễn Đắc Diên đã viết và đã nói là ‘nếu như Đảng hoàn lương’; mà tôi nghe chữ hoàn lương, tôi đã thấy kinh khủng lắm rồi. Một đảng cướp, ăn cướp, người ta mới dùng chữ hoàn lương; và không thể thay đổi được Đảng cộng sản. Điều này ai cũng biết hết, hằng trăm nhân vật nổi tiếng trên thế giới người ta cũng đã khẳng định điều đó rồi. Không còn gì để băn khoăn hay nghị ngợi. Tôi tin rằng quá trình đó đang tiến tới, và tôi tin rằng trong năm 2014 sẽ có một sự thay đổi lớn. Thú thật đó là một sự cảm nhận thôi!
Gia Minh: Cám ơn Ông về những ý kiến, về những chia xẻ của ông về vụ việc vừa xảy ra là tuyên bố ra khỏi đảng của ông Lê Hiếu Đằng và sau đó là của những người như ông Phạm Chí Dũng, bác sĩ Nguyễn Đắc Diên.

Xe gắn máy và tình trạng vô pháp

Bước ra đường là chúng ta nhìn thấy những hình ảnh chướng tai gai mắt: chạy xe không mũ bảo hiểm, rú ga, đánh võng, lạng lách, giành đường, lấn tuyến, chạy lên vỉa hè, vượt quá tốc độ, bấm còi inh ỏi…, chen chúc cạnh nhau khi chờ tín hiệu giao thông và không tắt máy để cùng hít khói độc.


20 năm trở lại đây, lượng xe máy lưu hành ở các thành phố lớn tăng vọt - Ảnh: Đào Ngọc Thạch
Tròm trèm đời người, kể từ khi những chiếc xe hai bánh gắn thêm máy rất cơ động và dễ sử dụng được nhập vào Việt Nam. Chắc chắn đã có không dưới một cá nhân rời bảo sanh viện trên xe máy, và nhiều năm sau đó đáp chuyến đi cuối đời cũng bằng xe máy, trước khi nhắm mắt tại một phòng cấp cứu vì tai nạn giao thông.
Trên một tờ báo phía trời Tây, The Guardian, ký giả Abigail Haworth nhìn qua cửa kính xe hơi hạng sang và mô tả về dòng xe máy tại Sài Gòn như sau: “ … motorcycles buzz past like flies outside the tinted windows.” (Tạm dịch: “ … hàng đoàn xe máy phía ngoài vù vù lướt qua như bầy ruồi nhặng…”).
So sánh thật đau lòng và chắc chắn đã khiến không ít người Việt suy tư. Xe máy ở Sài Gòn và Hà Nội đã phát triển thiếu tổ chức như lũ côn trùng vô tri vô giác và bẩn thỉu, không còn hy vọng cải thiện ư?
Hai mươi năm trở lại đây, lượng xe máy lưu hành ở các thành phố lớn tăng vọt, cái hay cái dở của “văn minh xe máy” đã được đề cặp nhiều, xin phép không dẫn lại. Bài viết này chỉ đóng khung vài nét nhỏ trong muôn hình vạn trạng các hành vi vi phạm luật giao thông và bế tắc trong chế tài của pháp luật giữa rừng xe máy ở một số đô thị lớn Việt Nam.
Thật vậy, luật pháp bị vô hiệu hóa vì quy mô xe máy đã vượt tầm kiểm soát của các công chức hành pháp. Cứ bước ra đường là chúng ta nhìn thấy hằng hà sa số những hình ảnh chướng tai gai mắt: Chạy xe không mũ bảo hiểm, rú ga, đánh võng, lạng lách, giành đường, lấn tuyến, chạy lên vỉa hè, vượt quá tốc độ cho phép, bấm còi inh ỏi loạn xạ, vừa chạy xe vừa dùng điện thoại cầm tay, bán rong trên xe máy, chở quá tải, cồng kềnh, quá người, chạy xe khi cộ cồn trong máu cao, dừng đậu quá vạch giới hạn nơi giao lộ, vượt đèn đỏ, chen chúc cạnh nhau khi chờ tín hiệu giao thông và không tắt máy để cùng hít khói độc (!?)…
Cảnh sát giao thông không đủ người, không đủ phương tiện và cả không gian để chế tài những vi phạm này. Nó khiến những người sử dụng xe máy càng ngày càng không tuân thủ pháp luật nặng hơn, đại trà hơn, thường xuyên hơn. Nó đặt những người luôn có ý thức pháp luật vào cảnh “không giống ai”, thậm chí bị nguyền rủa giữa đường, giữa chợ. 

Luật pháp bị vô hiệu hóa vì quy mô xe máy đã vượt tầm kiểm soát của các công chức hành pháp - Ảnh: Đào Ngọc Thạch
Từ dạo “xe máy nghĩa địa, xe máy bãi rác Nhật” lên ngôi, thấm thoát hai mươi năm xe máy phát triển vô tội vạ. Hai mươi năm cũng là khoảng thời gian để Singapore bước từ thế giới thứ ba lên thế giới thứ nhất với tiêu chuẩn “xanh, sạch, đẹp” nổi tiếng.
Một thế hệ chớm trưởng thành ở Việt Nam gắn liền với văn minh xe máy, cuối cùng chỉ sinh ra đám đông cư dân khinh nhờn pháp luật từ thơ bé, từ khi được cha mẹ long nhong chở đi khắp phố phường không nón bảo hiểm, từ khi được cô chú dạy bấm còi inh ỏi như một cách giải khuây, từ khi ông bà khuyên bảo chạy nhanh an toàn hơn chạy chậm và đừng làm gì khác người để bị gây chuyện đôi co…
Nếu tình cờ ai đó bị dừng xe, bị phạt do vi phạm luật giao thông thì đó chỉ là rủi ro, vận xui, nó có tỷ lệ cực nhỏ, xác xuất cực nhỏ. Và thế là người ta cứ ngang nhiên vi phạm luật giao thông không chút đắn đo, bất kể xuất thân, giới tính, tuổi tác và trình độ văn hóa.
Luật Giao thông gắn bó với con người từ phút đầu đến phút chót cuộc đời, một khi con người đã xem thường nó từ nhỏ, thì thử hỏi còn luật gì nữa trong một xã hội pháp quyền mà chúng ta đang hướng tới, không bị xem thường như vậy trong đời sống? Điều này sẽ dẫn đến đâu, nếu không phải là tình trạng vô pháp toàn diện, một khi xe gắn máy được để tự do tăng số lượng từng ngày.
Các bạn có nản lòng khi xem clip cướp giật hôi của trên đường mới đây không? Sự khinh nhờn pháp luật và cả nhân quả, có giống sự coi thường Luật Giao thông nhan nhản ngoài đường không? Và nó có bắt nguồn từ đó không? Tôi tin những mối liên hệ này ít nhiều tồn tại. Nó là một ví dụ cụ thể, giản dị và dễ hiểu của “hiệu ứng cánh bướm”.

Một anh bạn đồng nghiệp người Nam Á, trong tập đoàn đa quốc gia nơi tôi đang làm việc, từng mô tả về thành phố quê hương anh như sau: “Đường phố như xác thối, người nhung nhúc như chuột, xe máy như ruồi, xe hơi như nhặng. Tất cả bâu vào rỉa rói, giành giật nhau từng gang tay không gian và khí trời”



Dự đoán cảm tính thì tình trạng “giỡn mặt” với Luật Giao thông sẽ được cải thiện tích cực nếu tỉ lệ xe máy giảm xuống khoảng 50% so với hiện tại.
Chúng tôi đã thấy phản ứng trái chiều của nhiều người khi báo chí gần đây đề cặp đến việc “cấm xe máy”. Thật ra nhà nước không cần cấm. Tư duy cấm cản e không còn hợp lý trong xã hội văn minh. Chỉ cần áp dụng một số chính sách điều chỉnh thích hợp để tỉ lệ xe máy dần trở về ngưỡng “an toàn” với giao thông và hạ tầng cũng như tương thích với mật độ dân cư hiện tại, giống Bangkok hay Kuala Lumpur, đã là một thành tựu đáng tự hào.
Xe máy chưa bao giờ là lựa chọn duy nhất của hệ thống giao thông, tại bất cứ quốc gia nào. Trong tương lai gần, chúng tôi hy vọng nhà chức trách sẽ sớm có những giải pháp hợp lý nhằm hạn chế xe máy. Đề mục này hoàn toàn có thể nằm trong định hướng xây dựng và hoàn thiện nhà nước pháp quyền.
Có ai đã tìm hiểu xem bao nhiêu người Việt Nam đang ước mơ được đi làm bằng xe đạp, xe đạp điện? Tất nhiên là trên những cung đường ngắn khoảng chín mười cây số một ngày. Đó sẽ là thể dục, là vận động có ích, nếu môi trường xung quanh quay trở về trong sạch bằng nhiều năm về trước. Đỉnh cao nhân loại hiện nay chính là “văn minh xe đạp”. Loại trừ xe máy, phát triển xe đạp trên nền tảng giao thông công cộng được đầu tư hợp lý, chính là lộ trình đồng hành cùng loài người tiến bộ.
Một anh bạn đồng nghiệp người Nam Á, trong tập đoàn đa quốc gia nơi tôi đang làm việc, từng mô tả về thành phố quê hương anh như sau: “Đường phố như xác thối, người nhung nhúc như chuột, xe máy như ruồi, xe hơi như nhặng. Tất cả bâu vào rỉa rói, giành giật nhau từng gang tay không gian và khí trời”.
Càng thông cảm với anh, tôi - và biết đâu cả bạn nữa - càng tin tưởng rằng hình ảnh đó nhất định không phải là tương lai của Sài Gòn, Hà Nội hay bất cứ thành phố lớn nào của Việt Nam.
Nếu không tuyệt diệt được xe máy như Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu thì cũng phải giới hạn ở mức độ có thể chấp nhận kiểu Bangkok hoặc Kuala Lumpur.
Trương Thái Du
* Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm của tác giả, một nhà văn tự do sống và làm việc trái nghề tại TP.HCM
>> Kẹt xe kéo dài trên quốc lộ 1
>> Kẹt xe ở nhiều trường do... áp thấp
>> Tai nạn trên cầu Phú Mỹ, kẹt xe hơn 3 giờ
>> Khu vực phà Cát Lái kẹt xe nghiêm trọng
>> Cấm xe máy ở các đô thị lớn sẽ giảm tai nạn giao thông

THAM NHŨNG NGÀNH KHOÁNG SẢN VƯỢT THAM NHŨNG ĐẤT ĐAI

SốngMới- 07/12/2013  -Các công ty khoáng sản thường mập mờ về các khoản thu, không ai biết tiền đi đâu, nộp ở đâu. chính phủ người dân không ai biết hết được. Do đó mới dẫn đến sự thất thoát khoáng sản, gây ô nhiễm môi trường và ảnh hưởng đến người dân địa phương…


Khai thác vàng trái phép tại Gia Lai. Ảnh:baogialai.com.vn
Sáng kiến minh bạch công nghiệp khai khoáng (EITI) là một tiêu chuẩn toàn cầu nhằm thúc đẩy tính rõ ràng nguồn thu và trách nhiệm trong ngành khai thác khoáng sản. Quá trình thực hiện EITI được giám sát bởi các thành viên từ chính phủ, các công ty và xã hội dân sự trong nước. Ủy ban EITI và Ban Thư ký quốc tế giám sát phương pháp EITI quốc tế. 
 
Ngày 6/12 cuộc đối thoại về Sáng kiến minh bạch công nghiệp khai khoáng do Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam phối hợp với Liên minh khoáng sản đã được tổ chức tại Hà Nội. Tại đây, ông Phạm Quang Tú, Phó Viện trưởng Viện Tư vấn và Phát triển cũng cho biết, theo đánh giá của Viện Giám sát nguồn thu Mỹ, chỉ số quản trị tài nguyên tại Việt Nam hiện chỉ đứng thứ 43 trong tổng số 58 quốc gia được khảo sát. Việt Nam bị đánh giá loại yếu và chỉ trên Campuchia và Myanmar trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Chính việc quản lý khai thác khoáng sản yếu kém đã dẫn đến rất nhiều hệ lụy: nạn khai thác trái phép hoành hành tại nhiều địa phương, thất thoát khoáng sản lớn, gây ô nhiễm môi trường…
 
Theo ông Tú, kết quả kiểm tra của Cục Kiểm soát hoạt động khoáng sản với 957 giấy phép (cấp từ tháng 10/2011 đến tháng 6/2012) đã có đến trên 50% giấy phép do địa phương cấp sai hoặc không đúng quy định. Hiện việc, quản lượng khai khoáng vẫn chưa thể quản lý chặt chẽ và chỉ dựa vào báo cáo sản lượng. Trong đó, ngoài khoáng sản doanh nghiệp còn thu lợi được từ nhiều nguồn tài nguyên khác cũng chưa được nhắc tới.
 
Thêm nữa, các hoạt động khai khoáng vẫn còn thiếu minh bạch, theo kết quả nghiên cứu của Cục Chống tham nhũng (Thanh tra Chính phủ) thì chỉ riêng ở khâu tiếp cận thông tin với chính quyền, DN phải chi trung bình 178 triệu đồng và cao nhất tới 5 tỷ đồng.
 
Trước bức tranh xấu xí của ngành khai khoáng Việt, Bà Clare Short, Chủ tịch Ủy ban Sáng kiến minh bạch công nghiệp khai khoáng (EITI)  quốc tế, cho rằng ngành công nghiệp khai khoáng được xem là cơ hội cho sự phát triển kinh tế xã hội của nhiều quốc gia. Tuy nhiên, hoạt động khai khoáng vốn gắn với nhiều hoạt động tham nhũng nên thường khiến người ta băn khoăn về sản lượng và giá trị thực.
Hiện có 41 quốc gia đã tham gia và 10 quốc gia khác đăng ký thành viên EITI. Indonesia, Myanmar, Philippines cũng chuẩn bị gia nhập.
Việt Nam bắt đầu tiếp cận với EITI vào năm 2007. Đến năm 2010, Thủ tướng đã giao Bộ Công Thương tiếp cận nghiên cứu và đánh giá khả năng tham gia EITI của nước ta. Tuy nhiên, sau gần bốn năm, Việt Nam vẫn chưa thực hiện được bước đầu tiên là có văn bản bày tỏ sự quan tâm đến EITI quốc tế.
 
Ông Tú đã bày tỏ băn khoăn “Có hay không lợi ích nhóm đang chi phối tiến trình gia nhập EITI của Việt Nam ?”. Trong khi đó, GS Đặng Hùng Võ, nguyên Thứ trưởng Bộ TN&MT lại cho rằng, ngành khai khoáng nước ta không chỉ chưa minh bạch ở nguồn thu, việc đánh giá trữ lượng cũng chưa hợp lý, việc cấp phép cho DN khai khoáng không theo thực tế khai thác. Và với những người trong nghề và am hiểu lĩnh vực này theo GS Võ đều biết rõ tham nhũng về khoáng sản còn vượt trên tham nhũng trong lĩnh vực đất đai.
 
Có lẽ đó cũng là lý do mà nhiều đại gia trong lĩnh vực khai khoáng không muốn công bằng, minh bạch nên cũng không mặn mà với EITI.