Vừa kết thúc HNTW7, ngày 13.5.2013, khi chưa kịp dọn rửa vụ đem Nguyễn Bá Thanh và Vương Đình Huệ nhét vào Ban Nội chính và Ban Kinh tế và bị BCH TW thổi còi “việt vị” dẫn đến kết cục phải bỏ rơi hai ông này bơ vơ giữa chốn quan trường thì ông Trọng lại bày tiếp một mâm khác, lần này có phần hoành tráng hơn: “Cuối năm nay, Đảng cũng sẽ lấy phiếu tín nhiệm trong Đảng để kịp thời cảnh tỉnh, răn đe”.
Thế là, mặc cho cử tri Lâm Thắng (Phường Thành Công) nhắc khéo vụ “vỡ trận” khi bầu bổ sung Bộ Chính trị và dẫn chiếu sự sai lầm, ấu trĩ chính trị dẫn đến sự thất bại hoàn toàn của NQTW4, ông Trọng vẫn biện chứng lý luận giáo điều: “Việc lấy phiếu tín nhiệm là một hình thức răn đe, cảnh tỉnh đối với những cán bộ sai phạm. Nếu không biết sửa sai, để đến lúc bỏ phiếu tín nhiệm thì sẽ là bãi nhiệm hoặc miễn nhiệm”.
Khi bị ông Thắng truy tiếp về phương cách đảm bảo chặt chẽ trong việc lấy và bỏ phiếu tín nhiệm thì ông Trọng vốn thiếu thực tiễn đã “bí lù” và quay ra chơi trò “nuôi con gì, trồng cây gì” trả lời nước đôi: “Lo vì có khi người tốt nhưng phiếu lại thấp, cho nên phải làm sao đảm bảo kết quả bỏ phiếu chính xác”. Nhưng “phải làm sao”, “cụ thể thế nào” thì Tổng bí thư cũng chịu. Chắc đành kêu gọi sự tự giác từ các đồng chí của ông thôi. Sao ông không chịu hiểu, cuối năm nay dù trong Đảng có lấy tín nhiệm hay không thì ngay sau HNTW7, bản thân ông đã mất tín nhiệm hoàn toàn rồi!
Thật lạ lùng, ngoài biển Trung Quốc ngang nhiên xua tàu cá, điều tàu chiến xâm lấn tận sân nhà, kinh tế thì khó khăn ngổn ngang đáng lẽ là lúc phải đoàn kết, tập trung giải quyết thì ngài Tổng lú lại khởi động “phê và tự phê”, “lấy tín nhiệm”, tái lập các ban để “tăng cường kiểm soát”. Các hoạt động kiểm soát này của Đảng do Trọng lú khởi động cùng với việc lấy tín nhiệm của Quốc hội và các báo cáo giả cầy đâm sau lưng chiến sĩ của Chủ tịch MTTQ Huỳnh Đảm đã khiến cho Chính phủ như một con trâu đang gắng sức vượt lầy phải nhận thêm vài nhát dao khiến càng bội phần khốn đốn và kiệt sức. Chính phủ nào, Thủ tướng nào trên thế giới có thể làm việc, phát huy hiệu quả trong hoàn cảnh trùng trùng gươm đao, “thập diện mai phục” từ ngay chính các đồng chí của mình như thế? Trung Quốc xâm lấn chỉ thấy có Chính phủ là hành động; không thấy TBT lên tiếng; Ban đối ngoại TW thì “mất tiếng”; BCH TW thì bị lôi vào các trò kiểm điểm, bầu bán, lấy tín nhiệm… Quân uỷ TW chưa thấy làm gì! Chủ tịch nước thì từ hồi bị phát hiện là Chủ tịch tập đoàn sâu bỗng im bặt, hành xử ngoan ngoãn lạ lùng, tự diễn biến và chấm dứt các trò thọc gậy bánh xe.
Tình trạng này là do cơ chế ông Trọng bày ra, từ thời của ông lên làm TBT, toàn bộ hệ thống tê liệt, không ai dám làm gì, ngày đêm lo tự phê bình, kiểm điểm, lấy phiếu tín nhiệm, bè phái, băng nhóm đánh đấm không ngừng. Không biết chừng nào mới chịu ngừng để còn bảo vệ và phát triển đất nước đây?
Xin gửi đến các ông bài thơ sau của cử tri Quang Định (Cầu Giấy) gửi gắm tâm tư trước hiện tình của Đảng, của đất nước:
BÃO BIỂN ĐẤT LIỀN
*Chủ chăn đang chỉ đạo
Cuộc đấu khó hạ màn
Trọng lú dụ Tư Sang
Ráng cải biên hồ cáo
Hội nghị bảy ba xạo
“Thành công đại thành công”
Đưa dân đến đại đồng
Giống dòng thầy gian giảo
*
Tư tưởng từ bố láo
Giáo liềm búa mác lê
Biển đông lỡ lộn lề
Phu thê thề ra đảo
Mặc loài chim báo bão
Bọn cách mạng lão thành
Tàu chậm thua tàu nhanh
Một anh canh nhà chứa
*
Kế hoạch sinh đôi lứa
Khủng sản chửa năm lần
Tướng tá thôi cầm quân
Về giữ quần phụ nữ
Thanh trừng nhau không cữ
Ma quỷ kiến cũng sầu
Giang sơn sẽ đi đâu
Bầy sâu trung ương đảng
*
Ban chấp hành tùy táng
Bộ chính trị chấp tang
Cha già dưới suối vàng
Toan chui lên ống cống
Không khôn liền lúc sống
Chết mộng được cận ngu
Mười bốn tên lù đù
Đu thêm hai đứa nữa
*
“Thà vuốt bàn chân giữa
Hơn nghe đảng sửa sai
Còn thái thú đầu cai
Còn dài dài hiếp pháp”
Mặc dù rất ít hy vọng nhưng mong ông Trọng và các đồng chí hãy thức tỉnh, muộn còn hơn không? Và trong khi chờ đợi, BCH TW nên suy nghĩ về một khả năng khác: “Có nên cho bỏ phiếu tín nhiệm sớm hơn để để kịp thời cảnh tỉnh, răn đe ông Trọng và các đồng chí?”
Theo Tư Sang Nham Hiểm