http://nhantuantruong.blogspot.fr/2013/09/nui-khau-mai-khau-mai-son-khau-mai-inh.html
Theo dõi quá trình cắm mốc biên giới, người viết ghi nhận rằng cột mốc
có tầm quan trọng hàng đầu đối với quân đội Pháp (sau năm 1892, vấn đề
cắm mốc do quân đội phụ trách), là cột mốc cắm tại núi Khấu Mai (Pháp
viết là Cao-May hay Khao-moué). Núi này ở phía nam Thủy Khẩu, biên giới
giữa Long Châu thuộc TQ và Cao Bằng thuộc VN. Đây là ngọn núi có tầm
chiến lược quan trọng (vào thời đó), vì nó kiểm soát con đường dọc biên
giới, có nguồn nước, có thể đặt công sự để kiểm soát toàn vùng Long
Châu.
Đỉnh ngọn núi này thuộc về VN do việc người Pháp trao đổi toàn bộ tổng
Đèo Lương (Đèo Luông) cho Trung Quốc, cộng thêm điều kiện không được đặt
công sự quá 25 người trên núi.
Khu vực này được giải quyết năm 1893. Có đến 3 cột mốc được cắm chung
quanh núi Khấu Mai : Cột số 14 cắm dưới chân núi, phía đông. Cột 15 cắm
trên sườn núi, phía đông. Cột 16 cắm dưới chân núi, phía tây-bắc. Như
thế phía Trung Quốc được hưởng một góc nhỏ của trái núi này, theo như
bản đồ dưới đây.
Tuy vậy, phía TQ không hài lòng vì tất cả các cuộc chuyển quân của họ
đóng tại Long Châu và vùng chung quanh đều lọt vào mắt của công sự Pháp
đặt trên núi. Vì vậy họ tìm cách dời cột mốc lên cao hơn.
Do việc lấn đất này, năm 1936, nhà cầm quyền Pháp đã phải làm áp lực với phía TQ để cắm mốc lại.
Ngoài việc đem các cột mốc về vị trí cũ, cột mốc số 14 bis được cắm
thêm, theo biên bản ngày 2-3-1936. Theo đó cột 14 bis cách cột 14 là
580m về phía tây-nam, theo hướng đông đông-nam so với cột 15.
Nhưng vấn đề cột mốc số 14 cắm ở sườn núi Khấu Mai vẫn chưa chấm dứt.
Theo tin từ các tài liệu của nhóm Lê Đức Anh tố cáo Lê Khả Phiêu bán
đất nhượng biển cho TQ. Ta thấy Giang Trạch Dân yêu cầu đưa mốc số 14
lên đỉnh núi, với lý do ngày trước công nhân không đưa cột mốc lên đến
đỉnh mà bỏ lại ở sườn núi.
Trong hồ sơ cắm mốc 1887-1897, cột mốc cắm trên sườn núi tại Khấu Mai là
trường hợp duy nhất. Tất cả các cột mốc khác đều được cắm trên đỉnh
núi.
Điều cũng cần ghi nhận, nếu Pháp nhượng núi này cho TQ, VN không bị mất
tổng Đèo Lương (diện tích khoảng 300km²) mà sẽ không có vụ tranh chấp
thác Bản Giốc. Vị trí tổng Đèo Lương, trên bản đồ, là phần lõm về phía
đông-bắc Cao Bằng, bao gồm thác Bản Giốc với một đoạn dài sông Qui Xuân
(Qui Thuận.)
So sánh hai mảnh bản đồ, một mảnh từ tấm 27 của bộ bản đồ theo HUBG
1999, một mảnh từ bản đồ biên giới do Sở Địa dư Đông dương ấn hành. Ta
thấy cột mốc biên giới mới được cắm trên núi Khấu Mai. Tương tự với các
cột mốc chung quanh.
Hình trên : góc bản đồ SGI. Biên giới 1887 là đường đỏ, biên giới 1999 đường màu hồng.
Hình trên : góc tấm bản đồ số 27. Biên giới 1887 đường đỏ ; biên giới 1999 đường hồng.
Mất đất vùng này ước lượng vài cây số vuông. Con số thì nhỏ nhưng tầm
quan trọng chiến lược cực kỳ lớn. Giang Trạch Dân, chủ tịch nước kiêm
TBT đảng CSTQ, đích thân can thiệp cho mọi người thấy tầm quan trọng của
ngọn núi này.