THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

05 November 2013

3.686 ngày tù oan và công lý đã được bảo vệ! (Kỳ 1)


(Pháp luật) - Ban biên tập xin cung cấp cho bạn đọc số phận oan khuất đến “kêu giời” của một con người phải chịu 3.686 ngày tù oan và hành trình đi kêu oan của người thân cũng như số phận của những con người trong gia đình nạn nhân.

Kỳ 1: Một vụ án xử lấy được
Vào một ngày tháng 10 năm 2013, tôi nhận được điện thoại và ở đầu dây đằng kia có tiếng một người phụ nữ nói với giọng ngập ngừng: “Xin lỗi, ông có phải nhà báo Như Phong không ạ?”.
Sau khi được tôi trả lời, người phụ nữ nói: “Tôi muốn đến gặp ông để kể cho ông nghe về một người đã bị bắt giam oan hơn 10 năm nay…”.
Rồi qua điện thoại, chị nói vắn tắt với tôi về vụ án mà thú thực tôi nghe cũng không nhớ nổi. Loáng thoáng câu chuyện chị nói thì được biết rằng, có một người tên là Nguyễn Thanh Chấn, quê ở Việt Yên (Bắc Giang) đã bị phiên tòa sơ thẩm của Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang kết án chung thân về tội hiếp dâm và giết người, rồi tòa phúc thẩm của Tòa án Nhân dân Tối cao cũng xử y án… Nhưng nay, Cơ quan Điều tra hình sự (Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao) đang điều tra lại và nghe nói hiện đã bắt được thủ phạm của vụ này. Trong khi đó, một vài tờ báo không hề gặp gia đình người bị tù và cũng chẳng hiểu họ lấy tài liệu ở đâu mà vẽ lên hình ảnh người đang bị tù đó là vô nhân tính… và việc kêu oan là vớ vẩn. Sự việc lại có vẻ nghiêm trọng hơn đó là, vợ người bị tù (mà theo chị nói là đang bị oan) khi nghe con gái đọc bài báo đó đã uất lên và phát điên, nay đang nằm viện.
Giây phút anh Nguyễn Thanh Chấn được gặp gia đình sau 3.686 ngày bị tù oan
Giây phút anh Nguyễn Thanh Chấn được gặp gia đình sau 3.686 ngày bị tù oan
Nghe lời chị kể, tôi lờ mờ cảm thấy có điều gì đó uẩn khúc trong vụ này. Đặc biệt từ đầu đến cuối, chị hay nói rằng, người tên là Chấn đó bị tù oan.
Thú thực là tôi nghe và cũng không tin được, bởi lẽ một vụ án mà cả tòa sơ thẩm lẫn phúc thẩm đã xử thì khó có thể oan được, hơn nữa đối tượng đã bị giam tới 10 năm thì oan cái nỗi gì?
Nhưng sự việc lại đang được Cơ quan Điều tra của Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao điều tra lại thì cũng không thể xem là bình thường được, đặc biệt là tình tiết vợ của anh Chấn đã phát điên khi đọc bài báo thì rõ ràng càng không thể bình thường được. Và tôi đã mời chị đến gặp vào một ngày Chủ nhật với điều kiện chị phải mang cho tôi những hồ sơ, tài liệu có liên quan, đồng thời buổi làm việc đó sẽ được ghi hình, ghi âm. Chị đồng ý!
9 giờ sáng Chủ nhật, người phụ nữ được một thanh niên chở đến nhà tôi. Từ Bắc Giang về Hà Nội chị phải đi taxi, khi tới Hà Nội chị nhờ người cháu chở đến nhà tôi.
Chị mang theo một túi giấy tờ, trong đó, tôi nhìn thấy ngay một tấm bằng Tổ quốc ghi công liệt sĩ Nguyễn Hữu Phấn đã hy sinh cho Tổ quốc trong khi làm nhiệm vụ, ngày 23/12/1964. Tấm bằng Tổ quốc ghi công này do Thủ tướng Chính phủ Phạm Văn Đồng ký.
Rồi chị đưa cho tôi xem bản cáo trạng của Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Bắc Giang ngày 10/2/2004, bản cáo trạng số 51; kết luận điều tra số 172/PC16 ngày 3/12/2003 của Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an tỉnh Bắc Giang; rồi bản tuyên án của Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang ngày 26/3/2004 và Bản án số 1241/PTHS ngày 27/7/2004 của Tòa án Nhân dân Tối cao. Rồi bản bào chữa của Luật sư Văn phòng Luật sư Thủy Nguyên… Ngoài ra là hàng loạt các đơn kêu oan của người đang thụ lý tại Trại giam Vĩnh Quang (Vĩnh Phúc) cùng đơn của vợ, con, đơn của bà mẹ là vợ liệt sĩ Nguyễn Hữu Phấn và một số các công văn của các cơ quan như Cục Hình sự – Bộ Công an, Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao… và một số tờ báo.
Nội dung của những công văn này cũng rất “giản dị” là đã nhận được đơn và đã chuyển tới các cơ quan chức năng để xử lý.
Chị nói với tôi rằng, gần 10 năm nay, số đơn mà gia đình đã gửi đi khắp các cơ quan bảo vệ pháp luật, gửi đến lãnh đạo Đảng, Nhà nước, gửi đến các cơ quan của Quốc hội… nếu tính ra có lẽ phải đến hàng ngàn trang giấy.
Lúc này tôi cũng không dám nói với chị rằng, từ hôm trước, tôi đã hỏi một đồng chí lãnh đạo của Cơ quan Điều tra rằng, anh có biết gì về vụ án này không thì anh nói, vụ án này đang điều tra. Nhưng anh cho hay là, có thể khẳng định, đây là vụ án oan 100% và là vụ án oan chưa từng có. Rồi anh cũng nói cho tôi vắn tắt một thông tin rằng, Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao, ông Nguyễn Hòa Bình đã phải rơi nước mắt khi gặp người đã bị tù oan… nhưng vụ án vẫn còn đang tiếp tục làm nên không thể nói gì được.
Với một giọng kể mạch lạc, điềm tĩnh và nhớ đến từng chi tiết nhỏ nhất, người phụ nữ đã kể cho tôi về vụ án này.
Điều đáng ngạc nhiên nhất là, chị không phải ruột rà, thân thích gì với nạn nhân mà suốt nhiều năm nay, chị giúp gia đình người bị tù oan đi khiếu kiện khắp nơi chỉ với một tâm nguyện là hoàn thành mong ước của người chồng đã quá cố của mình, trước khi mất vì bạo bệnh rằng, “cố cứu lấy thằng Chấn, nó không giết người đâu, nó bị oan đấy!”.
Chị tên là Thân Thị Hải, sinh năm 1958 ở làng Sắn, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang. Chồng chị là anh Nguyễn Văn Ngọc – cán bộ Phòng Quản lý hồ sơ của Công an Bắc Giang. Bản thân chị ngày xưa cũng có một thời gian phục vụ trong Cơ quan Công an, dù chỉ là làm hậu cần, cụ thể là nấu cơm. Mẹ của chị Hải là người cùng làng với Nguyễn Thanh Chấn và chị quen biết với nhà Nguyễn Thanh Chấn qua người mẹ và hai bên rất quý mến nhau.
Ông Vũ Đăng Khoa, Thủ trưởng cơ quan điều tra Viện KSNDTC động viên anh Chấn trước lúc được trả tự do
Ông Vũ Đăng Khoa, Thủ trưởng cơ quan điều tra Viện KSNDTC động viên anh Chấn trước lúc được trả tự do
Và câu chuyện về vụ án như sau:
Hơn 10 năm trước, vào lúc gần nửa đêm, ngày 15/8/2003, cháu Hoàng Văn Mạnh và Nguyễn Hữu Thanh ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên (Bắc Giang), khi đi qua nhà Nguyễn Thị Hoan, thấy cửa nhà chị mở hé, trong nhà có tiếng trẻ con khóc ngằn ngặt.
Cháu Thanh gọi, “chị Hoan ơi, sao đi ngủ mà không khóa cửa” nhưng không thấy chị Hoan trả lời. Thế là Thanh chạy về nhà bà Hoàng Thị Hội là mẹ đẻ chị Hoan ở gần đó, kể lại nghi vấn của mình.
Bà Hội vội chạy đến và khi vào nhà thì thấy một cảnh tượng hãi hùng. Chị Hoan nằm gục dưới đất, máu me bê bết, còn bên cạnh là đứa con của chị mới 16 tháng tuổi, đang ôm mẹ khóc khản giọng. Máu từ người chị Hoan cũng nhuộm đỏ người cháu bé.
Ngày hôm sau, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an tỉnh Bắc Giang tổ chức khám nghiệm hiện trường và xác định chị bị chết là do ngoại lực tác động, vật tác động ở đây là vật tày, có lưỡi nhọn, sắc. Nạn nhân chết là do chấn thương đầu, mặt, vết thương ở bụng làm đứt động mạch mạc treo, chảy máu và mất máu cấp, dẫn đến sốc, trụy tim mạch cấp. Kết quả khám nghiệm kết luận, chị Hoan chết do bị giết.
Sau một thời gian truy tìm thủ phạm thì đối tượng được Cơ quan Điều tra Công an Bắc Giang (PC16 ngày ấy) đưa vào tầm ngắm là Nguyễn Thanh Chấn. Trong ngày Cơ quan Điều tra về tổ chức khám nghiệm hiện trường và lấy lời khai của hàng xóm thì Nguyễn Thanh Chấn là người đã lo dựng lều bạt cho công an, bắt gà nhà mình đi nấu cháo để anh em công an ăn đêm, rồi ròng dây điện từ nhà mình sang nhà nạn nhân…
Trong quá trình điều tra thì Cơ quan Điều tra đã lấy được lời khai Nguyễn Văn An và Lê Văn Giới, quê ở Kim Bảng, Hà Nam đang làm thuê gần đó và lời khai của Nguyễn Đức Đệ, Trưởng thôn xóm Me, xác định vụ án xảy ra trong khoảng thời gian từ 19 giờ 10 đến 19 giờ 45 ngày 15/8. Rồi một số người nữa khai là họ có thấy Nguyễn Thanh Chấn sang nhà bà Viển, hàng xóm chị Hoan để múc nước.
Rồi tiếp theo, Cảnh sát Điều tra của Công an Bắc Giang đã bắt câu lưu Nguyễn Thanh Chấn.
Những ngày đầu Chấn khai, không có hành động giết chị Hoan nhưng rồi đến ngày 28/9/2003, Chấn đã viết bản tự thú rằng, đã có hành vi giết chị Hoan vì đòi chị Hoan cho quan hệ tình dục nhưng chị không đồng ý. Căn cứ bản tự thú này, ngày 29/9, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an Bắc Giang đã khởi tố vụ án, ra quyết định khởi tố bị can, ra lệnh tạm giam đối với Nguyễn Thanh Chấn về tội giết người theo Điều 93, Bộ luật Hình sự.
Sau một quá trình điều tra, ngày 3/12/2003, Cơ quan Cảnh sát Điều tra đã ra Kết luận điều tra số 172 và chuyển hồ sơ đề nghị truy tố đối với Nguyễn Thanh Chấn về tội giết người.
Chị Thân Thị Hải kể lại vụ án với tác giả (ảnh: Hiền Anh)
Chị Thân Thị Hải kể lại vụ án với tác giả (ảnh: Hiền Anh)
Kết luận điều tra này nêu tình tiết vụ án như sau:
“Nguyễn Thanh Chấn – sinh năm 1961 đã học hết lớp 10/10 phổ thông, rồi ở nhà làm ruộng và xây dựng gia đình với chị Nguyễn Thị Chiến – sinh năm 1965, đến nay đã có 4 con. Quá trình ở địa phương, Chấn đã có tính trêu ghẹo và ôm phụ nữ nhiều lần, có lần vào buổi tối năm 2000 Chấn đã vào nhà chị Ninh ở xóm (quan hệ là thím với Chấn) tắt điện định ôm và giao cấu với chị Ninh nhưng bị phát hiện Chấn đã bỏ chạy, vợ Chấn đã phải đến xin lỗi.
Chiều ngày 15 tháng 8 năm 2003, Chấn từ nhà ở trong làng đi ra quán hàng ở đầu sân bóng thôn Me bán hàng cùng với vợ. Hôm đó, sân bóng có tổ chức đá bóng, Chấn vừa bán hàng vừa xem bóng đá. Do đá hai trận nên khi giải tán trời đã tối (khoảng gần 19 giờ), mọi người về hết chỉ còn ban tổ chức đá bóng ngồi lại ở sườn sân bóng sau nhà anh Cốc (đối diện quán chị Hoan) gồm: Anh Chu Bá Cốc; Nguyễn Văn Hoan; Hoàng Văn Công bàn để san lấp lại sân bóng.
Khoảng gần 19 giờ vợ Chấn bảo Chấn đi xin nước về phụ bán hàng. Chấn lấy hai vỏ thùng nhựa màu trắng đựng sơn móc vào đèo hàng xe đạp ý định đi sang phía đầu sân bóng đối diện nhà Chấn vào nhà chị Viển xin nước. Khi đi Chấn nhìn thấy nhóm anh Cốc, anh Công, anh Hoan vẫn ngồi đó. Trên đường đi đến cửa quán nhà anh Toan ở góc sân bóng gần nhà Chấn, Chấn thấy xe máy của Hoan còn dựng ở dưới gốc cây bàng, qua quán anh Toan, Chấn nhìn thấy chị Hoan và con đang làm ở sân giếng, cửa nhà chị Hoan vẫn mở to, trong bật điện tuýp sáng. Chấn đạp tiếp đến quán nhà anh Minh thấy điện tắt cửa khóa không có ai, Chấn rẽ vào giếng nhà anh Minh (vì thỉnh thoảng Chấn đã xin nước ở nhà anh Minh).
Lúc này Chấn nảy ra ý định sang nhà chị Hoan gạ gẫm giao cấu với chị Hoan, Chấn dựa xe vào thành giếng và bỏ đôi dép lê ở sân giếng nhà anh Minh rồi đi bộ tắt qua vườn khoai lang và mấy luống ớt nhà anh Minh, vòng qua sau công trình phụ nhà chị Hoan rồi bước vào sân giếng. Thấy cửa hậu nhà chị Hoan vẫn mở, trong nhà bật điện sáng, con chị Hoan đang ngủ trên giường, màn đã buông, chị Hoan thì đang lúi húi ở tủ vải quần áo sát ngay cửa hậu, Chấn bước vào nhà, chị Hoan nhận ra Chấn hỏi “anh đi đâu đấy”. Chấn bảo với chị Hoan ngay “Hoan cho anh cái”, ý nói Chấn xin chị Hoan cho giao cấu, chị Hoan không đồng ý và nói “anh đừng lằng nhằng vớ vẩn”, Chấn cho rằng, muốn chị Hoan đồng ý cần phải ôm và sờ nghịch để kích thích tình dục chị Hoan.
Chấn đã lao vào ôm chị Hoan từ phía sau lưng, hai tay Chấn vòng lên ngực sờ vú chị Hoan, chị Hoan không đồng ý và cựa hai người giằng co nhau một lúc thì Chấn buông tay ra. Ngay tức khắc chị Hoan với luôn vỏ chai bia Habada ở dưới chân giường lên đập thẳng vào Chấn. Chấn nhanh tay đỡ và giằng được vỏ chai, tay phải Chấn cầm cổ chai bia và quật mạnh đít chai vào gáy chị Hoan, chai bia trơn tuột khỏi tay Chấn, rơi xuống nền nhà vỡ vụn, lúc này Chấn vừa bực tức vừa sợ chị Hoan sẽ tố cáo mang tiếng với vợ con và dân làng, Chấn đã nảy ra ý đồ phải giết chết chị Hoan; lập tức Chấn lao vào ôm ngang người chị Hoan vật chị Hoan ngã ngửa xuống nền nhà.
Tay trái Chấn đè giữ tay phải chị Hoan, đùi gối tỳ đè sườn phải chị Hoan, tay phải Chấn rút con dao bấm trong túi quần soóc ra rồi bấm lưỡi dao thò ra, Chấn đâm nhiều nhát về phía bụng, mặt trái, sườn trái, cằm trái chị Hoan. Trong khi đâm chị Hoan giơ tay trái lên đỡ, Chấn vẫn đâm không rõ trúng những đâu. Đến khi Chấn thấy lưỡi dao bị gãy rơi ra, Chấn không đâm nữa, còn chiếc chuôi dao Chấn đút vào túi quần.
Tiếp đó, Chấn đã cúi xuống dùng hai tay bê bả vai chị Hoan nâng đầu lên khỏi nền nhà rồi đập mạnh 2 hoặc 3 cái xuống đất cho chị Hoan chết hẳn. Thấy má trái chị Hoan chảy máu nhiều, Chấn vội lấy chiếc gối nhà chị Hoan đang để trên giường đậy vào mặt chị Hoan. Chấn đứng dậy ra đóng cửa lách lại, tay trái cầm mép cửa khép lại, tay phải cài chốt rồi quay ra đi thẳng hướng cửa chính. Đến bảng điện ở sườn tường góc cửa sắt bên trái theo hướng Chấn ra, Chấn tắt hai công tắc nhà chị Hoan, điện tắt hết. Duy nhất Chấn khai chỉ còn nhìn thấy bóng đèn báo nồi cơm điện sáng màu vàng để trên bàn gỗ kê đối diện với giường chị Hoan.
Tắt xong điện Chấn ra cửa gỗ ngoài cùng khép các cánh lại rồi đi sang giếng nhà anh Minh để lấy dép và xe đạp, Chấn đạp xe xuống giếng nhà chị Viển. Thấy chị Viển và anh Bảo có nhà, Chấn hỏi xin nước, xong thấy chân tay bị dính máu, Chấn múc nước rửa sách rồi mới múc nước vào hai thùng song đạp xe đem về quán cho vợ (tài liệu chứng minh lúc này là 19 giờ 30’). Chấn bảo vợ để Chấn về nhà ăn cơm tắm rửa trước xong ra trông hàng cho vợ về sau.
Chấn đạp xe thẳng vào nhà trong làng tắm rửa và giặt quần áo, theo Chấn khai hôm đó, Chấn mặc quần soóc, áo phông cộc tay khi giết chị Hoan có bị dính một ít máu ở áo và quần, Chấn dùng xà phòng giặt sạch máu, còn chiếc chuôi dao Chấn dùng bàn chải và xà phòng rửa sạch máu sau đó đem giấu vào cốp tủ và chèn 03 quả sứ lên cho kín. Tắm rửa và giấu chuôi dao xong, Chấn ra ăn cơm, ăn xong tầm 21 giờ, Chấn ra trông hàng cho vợ về. Đến 22 giờ, Chấn nghe tiếng bà Hội kêu gào dân làng ra cứu chị Hoan, xung quanh mọi người ra rất đông, riêng bản thân Chấn không ra và đến tận ngày hôm sau mai táng chị Hoan xong, cũng không lúc nào Chấn đến nhà chị Hoan cả.
Về con dao dùng để đâm chị Hoan, Chấn khai cách đó vài tháng vào buổi tối Chấn dọn dẹp quán phát hiện con dao bấm của ai rơi, Chấn đã nhặt và đút túi sử dụng công việc cá nhân. Theo Chấn thì chưa ai biết Chấn có con dao đó. Tại Cơ quan Cảnh sát Điều tra đã tổ chức cho Chấn nhận diện lưỡi dao thu giữ ở hiện trường, kết quả Chấn nhận chính xác đó là lưỡi dao Chấn dùng để đâm chị Hoan, đó là loại lưỡi dao bấm.
Còn về chiếc chuôi dao, Chấn khai vào phiên chợ cầu treo Mỏ Thổ hôm đó là ngày 4 tháng 8 năm 2003 (âm lịch) tức ngày 31 tháng 8 năm 2003 (dương lịch), do hôm trước (30/8/2003) Chấn bị gọi đến làm việc với công an, tối về Chấn sợ phát hiện, đến sáng hôm sau Chấn đem chuôi dao lên nhà anh Thân Văn Phượng có vợ là Thúy, bạn học với Chấn, hiện đang làm nghề buôn bán sắt vụn ở cầu treo Mỏ Thổ, xã Minh Đức, huyện Việt Yên. Chấn vứt chiếc chuôi dao vào trong đống sắt vụn. Chấn khai vứt chuôi dao vào trong đống sắt vụn là thuận lợi nhất vì lo sợ vứt ở đâu rồi công an cũng sẽ tìm được.
Cơ quan Cảnh sát Điều tra đã tổ chức truy tìm Phượng nhưng anh cho biết thời gian trong tháng 8 năm 2003 (âm lịch), anh Phượng đã bán 4 lần sắt vụn đi nơi khác nên không tìm được chiếc chuôi dao đó.
Qua làm việc với gia đình anh Phượng thấy Chấn có đến chơi ở đống sắt vụn nên việc Chấn khai vứt chuôi dao ở đống sắt vụn nhà anh Phượng là có cơ sở.
Ngày 30 tháng 10 năm 2003, Cơ quan Cảnh sát Điều tra đã cho Chấn thực nghiệm lại những động tác mà Chấn giết chị Hoan, kết quả Chấn thực hành thành thạo, chính xác và phù hợp với dấu vết để lại trên hiện trường và tử thi, phù hợp với lời khai nhận tội của Chấn”.
Với kết luận điều tra như vậy, Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Bắc Giang đã ra Cáo trạng số 51 ngày 10 tháng 2 năm 2004 quyết định truy tố bị can Nguyễn Thanh Chấn về tội giết người. Nội dung cáo trạng với nội dung kết luận điều tra cơ bản giống nhau.
Ngày 26 tháng 3 năm 2004, Tòa án Nhân dân tỉnh Bắc Giang mở phiên tòa xét xử Nguyễn Thanh Chấn.
Chủ tọa là Thẩm phán Nguyễn Minh Năng, đại diện Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Bắc Giang là Đặng Thế Vinh. Tại phiên tòa này, ông Nguyễn Hữu Bún, chú ruột của chị Hoan, người được tham gia chứng kiến khám nghiệm tử thi yêu cầu phải làm rõ việc chị bị mất chiếc nhẫn và cả sợi dây chuyền… nhưng tại sao Cơ quan Điều tra không đưa vào biên bản khám nghiệm. Rồi mặc dù luật sư bảo vệ quyền lợi cho bị cáo đã đưa ra những chứng cứ nhằm gỡ tội cho bị cáo như phân tích thời gian gây án, vết tay ở cánh cửa không được xem xét, việc thực nghiệm điều tra và nhận diện vật chứng không đủ sức thuyết phục nhưng Hội đồng Xét xử vẫn tuyên án Nguyễn Thanh Chấn tù chung thân.
Chắc chắn rằng, lịch sử ngành tư pháp Việt Nam trong thời kỳ cận đại sẽ phải đưa vụ án này vào biên niên sử, bởi đây là một vụ án oan, sai có lẽ người bị tù oan lâu nhất từ trước đến nay.
Hành trình hơn 10 năm kêu oan của người bị tù và những người thân cũng đáng đưa vào sử sách.
BBT sẽ tiếp tục cung cấp cho bạn đọc số phận oan khuất đến “kêu giời” của một con người phải chịu 3.686 ngày tù oan và hành trình đi kêu oan của người thân cũng như số phận của những con người trong gia đình nạn nhân.
Và bên cạnh đó là tinh thần trách nhiệm cao đối với sinh mệnh người dân của các cán bộ Viện Kiểm sát Tối cao mà trực tiếp là Cơ quan Điều tra cùng Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về TTXH (C45); Công an Đắk Lắk, Gia Lai, Bắc Giang và Trại giam Vĩnh Quang (Bộ Công an).
(Petrotimes)

Cà Mau: bắt phó chủ tịch xã ăn chặn tiền chính sách



04/11/2013 11:40 (GMT + 7)
TTO - Sáng nay 4-11), Công an huyện Đầm Dơi (tỉnh Cà Mau) đã đọc lệnh bắt ông Trần Hoàng Anh (phó chủ tịch UBND xã Ngọc Chánh, huyện Đầm Dơi) về hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

Sau đó, Công an huyện Đầm Dơi tiến hành khám xét nơi ở, nơi làm việc ông Trần Hoàng Anh.
Trước đó, nhiều thân nhân gia đình có công ở xã Ngọc Chánh sau 3 năm làm hồ sơ để được hưởng chế độ trợ cấp một lần theo quyết định 290 nhưng vẫn chưa nhận được tiền.
Do đợi quá lâu, một số thân nhân đã tìm lên Phòng LĐ-TB&XH huyện Đầm Dơi tìm hiểu thì mới biết số tiền trợ cấp đã được chuyển về xã Ngọc Chánh từ năm 2010.
Số tiền này đã bị ông Trần Hoàng Anh "phù phép" cho người khác nhận thay.
Bức xúc trước vụ việc người dân làm đơn tố cáo đến các cơ quan chức năng.
Sau khi xác minh, vụ việc có dấu hiệu hình sự nên Phòng Lao động huyện Đầm Dơi chuyển toàn bộ hồ sơ, tài liệu liên quan đến tiền trợ cấp một lần theo quyết định 290 tại xã Ngọc Chánh sang Công an huyện Đầm Dơi để điều tra.
TẤN THÁI

Giám đốc bệnh viện nhận lỗi vụ thai nhi chết lưu



04/11/2013 18:26 (GMT + 7)
TTO - 16g30 ngày 4-11, đại diện Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An gồm giám đốc Nguyễn Danh Linh và phó trưởng phòng tổ chức Trịnh Xuân Nam đã làm việc với ông Trịnh Đình Thành (cha chồng sản phụ Bùi Thị Phương Thùy) sau sự cố thai nhi bị chết lưu khi chờ sinh.
Sản phụ Bùi Thị Phương Thùy đang được điều trị tại khoa sản, Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An - Ảnh: Cảnh Phúc

Phía gia đình sản phụ nêu ba câu hỏi vì sao cháu bé 3,6 kg bị chết lưu?; vì sao kíp trực khoa sản không theo dõi sát sao diễn biến trước khi sinh của sản phụ để có biện pháp cứu chữa kịp thời?; vì sao y tá khoa sản lại ghi thêm chứng bệnh vào bệnh án?
BS Linh trả lời nguyên nhân dẫn đến bé trai chết khi mẹ chưa kịp sinh là do sản phụ co giật, vỡ ối khiến thai nhi bị nhiễm độc và tắc nghẽn đường dinh dưỡng của thai nhi. Kíp trực khoa sản đã thực hiện theo quy trình thăm khám và giám sát diễn biến những biến chứng của sản phụ. Tuy nhiên nếu BS tiên lượng tốt thì không để xảy sự cố đáng tiếc.
Việc y tá ghi thêm chứng bệnh vào bệnh án là sai hoàn toàn. Có lẽ y tá này không biết gia đình đã chụp ảnh bệnh án cũ nên ghi thêm vào. Đây là trường hợp hi hữu xảy ra tại bệnh viện này. Tuy nhiên BS Linh chưa trả lời về trách nhiệm của bệnh viện để xảy sự cố (sau ca mổ, sản phụ đang tiếp tục bị tím tái, khi tỉnh thì hoảng loạn).
Trong cuộc làm việc BS Linh đã xin lỗi gia đình.
"Ngày mai 5-11, tôi sẽ làm báo cáo gửi Sở Y tế để sở chỉ đạo xử lý trách nhiệm về sự cố này trong đó có việc y tá ghi thêm vào hồ sơ bệnh án của sản phụ" - BS Linh nói.
V.TOÀN

Đi 1.800km để làm thủ tục bảo hiểm thất nghiệp!



03/11/2013 12:10 (GMT + 7)
TT - Nhà ở Bắc Giang, chỉ vì làm việc cho một công ty có trụ sở ở TP.HCM mà anh Mã Văn Thưởng (người dân tộc Nùng) được hướng dẫn phải vượt gần 1.800km vào TP.HCM để làm thủ tục hưởng bảo hiểm thất nghiệp sau khi nghỉ việc.
Sơ yếu lý lịch và bản sao giấy khai sinh của anh Mã Văn Thưởng
Nhà tôi ở xóm Hèo, xã Hương Sơn, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang.Tôi làm việc cho một công ty nhà nước chuyên về xây dựng công trình, có trụ sở tại TP.HCM. Tháng 8 vừa rồi, khi đang làm tại công trình ở tỉnh Lào Cai, vì hoàn cảnh gia đình gặp khó khăn phải về quê gấp, tôi gửi đơn xin nghỉ việc bằng thư phát nhanh EMS cho công ty và được công ty đồng ý.
Thời gian tôi tham gia đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc được năm năm một tháng, trong đó tôi có thời gian đóng bảo hiểm thất nghiệp (từ ngày 1-1-2009) là 4 năm 6 tháng. Vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, tôi không có điều kiện vào TP.HCM theo hướng dẫn của cán bộ công ty để làm thủ tục đăng ký chuyển hưởng bảo hiểm thất nghiệp về quê. Tôi đã nhờ công ty “chốt sổ” (xác nhận sổ) bảo hiểm xã hội gửi ra giúp để tôi có thể đăng ký hưởng bảo hiểm thất nghiệp tại quê nhà.
Sau khi chờ đợi suốt một buổi chiều, tôi được cán bộ Phòng đăng ký bảo hiểm thất nghiệp tỉnh Bắc Giang tiếp nhận hồ sơ, hướng dẫn tôi phải quay trở vào TP.HCM, nơi tôi làm việc trước khi nghỉ việc, để xin xác nhận chưa đăng ký hưởng bảo hiểm thất nghiệp ở TP.HCM hoặc làm thủ tục đăng ký, chuyển hưởng bảo hiểm thất nghiệp về tỉnh Bắc Giang. Cán bộ này nói nếu không có giấy xác nhận thì không thể giải quyết vì không đúng thủ tục theo quy định của pháp luật.
Nghe xong, tôi thật sự rối bời, tay chân run lẩy bẩy. Tôi cố năn nỉ mãi và nói là vì hoàn cảnh hiện nay quá khó khăn, nếu bắt buộc tôi phải vào lại TP.HCM chỉ để xin giấy xác nhận thì tôi sẽ phải vay mượn tiền cả đi và về, chưa kể ăn uống cũng đã trên vài triệu đồng, thì còn đâu khoản tiền tôi được hưởng bảo hiểm thất nghiệp nếu sau này được giải quyết?
Sau đó tôi có gọi vào cho công ty nơi tôi làm việc trước đây để nhờ giúp đỡ trường hợp của tôi, cán bộ công ty có gọi điện thoại trực tiếp ra Phòng đăng ký bảo hiểm thất nghiệp tỉnh Bắc Giang để phản ánh và công ty sẽ xác nhận là tôi chưa đăng ký hưởng bảo hiểm thất nghiệp tại TP.HCM, nhưng nơi đây vẫn không chấp nhận.
Tôi nghĩ trong trường hợp của tôi, Phòng đăng ký bảo hiểm thất nghiệp tỉnh Bắc Giang có thể giải quyết linh động bằng cách đồng ý cho công ty nơi tôi làm việc xác nhận là tôi chưa đăng ký thủ tục hưởng bảo hiểm thất nghiệp tại TP.HCM, hoặc cán bộ giải quyết có thể gọi điện thoại cho Trung tâm đăng ký thất nghiệp và giới thiệu việc làm tại TP.HCM (153A Xô Viết Nghệ Tĩnh, P.17, Q.Bình Thạnh) - nơi công ty tôi đăng ký bảo hiểm thất nghiệp - để xác minh và kiểm tra.
MÃ VĂN THƯỞNG - NGUYỄN ĐƯỚC ghi

Bão số 12 thành áp thấp nhiệt đới trước khi vào đất liền



04/11/2013 21:05 (GMT + 7)
TTO - 16g chiều 4-11, vị trí tâm bão cách bờ biển các tỉnh Đà Nẵng - Bình Định khoảng 290km về phía đông bắc. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 8 (62-74 km/giờ), giật cấp 9, cấp 10.
Sơ đồ dự báo hướng đi bão số 12 và áp thấp - Ảnh: Trung tâm dự báo khí tượng thủy văn Trung ương

Dự báo trong 6 giờ tới, bão di chuyển nhanh theo hướng tây nam, mỗi giờ đi được khoảng 30km và suy yếu thành áp thấp nhiệt đới. Đến 22g đêm nay 4-11, vị trí trung tâm áp thấp nhiệt đới cách bờ biển các tỉnh Đà Nẵng - Bình Định khoảng 120 km về phía đông bắc. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm áp thấp nhiệt đới mạnh cấp cấp 6 (39-49 km/giờ), giật cấp 7, cấp 8.
Trong khoảng 6-24 giờ tới, áp thấp nhiệt đới tiếp tục di chuyển nhanh theo hướng tây nam, mỗi giờ đi được khoảng 30km đi vào đất liền các tỉnh Đà Nẵng - Bình Định và suy yếu thành một vùng áp thấp. Đến 16g ngày 5-11, vị trí trung tâm vùng áp thấp ở trên khu vực Nam - Lào. Sức gió mạnh nhất ở trung tâm vùng áp thấp giảm xuống dưới cấp 6 (39 km/giờ).
Do ảnh hưởng của hoàn lưu bão, vùng biển quần đảo Hoàng Sa đêm nay còn có gió mạnh cấp 6, vùng gần tâm bão đi qua cấp 7, cấp 8, giật cấp 9, cấp 10. Biển động mạnh. Vùng biển các tỉnh từ Quảng Bình đến Quảng Ngãi có gió mạnh cấp 6 - 7, giật cấp 8, cấp 9. Biển động mạnh.
Các tỉnh từ Quảng Trị đến Bình Định và bắc Tây nguyên có mưa vừa, có nơi mưa to.
Ngoài ra do ảnh hưởng kết hợp với hoạt động của không khí lạnh nên ở vịnh Bắc bộ có gió đông bắc mạnh cấp 6, có lúc cấp 7, giật cấp 8. Biển động.
Theo Trung tâm dự báo khí tượng thủy văn Trung ương

Phát hiện thêm hàng chục tấn chất thải độc hại



04/11/2013 19:23 (GMT + 7)
TTO - Các loại chất thải nguy hại đã khai quật từ các hố chôn, thu gom, đóng gói tại khu vực bể gia nhiệt của Công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái (xã Cẩm Vân, huyện Cẩm Thủy, Thanh Hóa), tổng khối lượng 14.809,5kg.
Khai quật hố chôn chất thải nguy hại tại Công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái - Ảnh: Hà Đồng.
Sau gần một tháng khai quật các hố chôn hóa chất độc hại tại khuôn viên Công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái (xã Cẩm Vân, huyện Cẩm Thủy, Thanh Hóa), Công ty cổ phần đầu tư công nghệ tài nguyên môi trường Việt Nam cùng cơ quan chức năng tỉnh Thanh Hóa đã phát hiện hàng chục tấn chất thải nguy hại.
Theo thông báo ngày 2-11 của Công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái gửi Sở Tài nguyên - môi trường, Công an tỉnh Thanh Hóa; UBND huyện Cẩm Thủy, Yên Định; tổ giám sát liên ngành xử lý môi trường, các loại chất thải nguy hại đã khai quật từ các hố chôn, thu gom, đóng gói tại khu vực bể gia nhiệt có tổng khối lượng 14.809,5kg.
Cụ thể có 70 bao chứa đất nhiễm thuốc bảo vệ thực vật (khối lượng 2.335kg), 109 can nhựa chứa chất lỏng (3.332,7kg), 83 chum nhựa chứa chất thải độc hại dạng bùn (3.602,8kg), chín thùng phuy sắt chứa rác thải (1.329kg), hai bao Jumbo chứa phuy sắt gỉ (2.730kg), hai phuy sắt chứa nước rửa bể (410kg) và 90 bao tải chứa bê tông nắp bể (3.527kg).
Trong số chất thải nguy hại nêu trên, công ty sẽ vận chuyển đưa đi xử lý 83 chum nhựa chứa chất thải độc hại dạng bùn (3.602,8kg) và chín thùng phuy sắt chứa rác thải (1.329kg) trong những ngày tới.
Một cán bộ xã Yên Lâm, huyện Yên Định - thành viên trong tổ giám sát khai quật, thu gom chất thải nguy hại và xử lý môi trường tại Công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái cho biết thêm, ngoài số chất thải nguy hại công ty vừa thông báo nêu trên, hiện còn hàng chục tấn chất thải nguy hại đã được khai quật, đưa lên từ các hố chôn đang để tại khuôn viên công ty để đóng gói, cân đếm, làm các thủ tục xử lý.
Bên cạnh đó, trong khi khai quật các hố chôn hóa chất, chất thải nguy hại ở khuôn viên công ty này, lực lượng chức năng còn phát hiện, thu gom khoảng 100 tấn đất, cát có nhiễm hóa chất độc hại, cần phải xử lý.
Được biết, từ ngày 11-10, Công ty cổ phần đầu tư công nghệ tài nguyên môi trường Việt Nam - đơn vị ký hợp đồng đã tiến hành khai quật, xử lý các điểm chôn lấp chất thải nguy hại tại Công ty cổ phần Nicotex Thanh Thái, để phục vụ công tác điều tra, xử lý môi trường ở khu vực này theo yêu cầu của UBND tỉnh Thanh Hóa.
HÀ ĐỒNG

Đầu tư lãng phí, nhưng chưa ai bị xử lý



 
dau-tu-lang-phi-nhung-chua-ai-bi-xu-ly
Đại biểu Nguyễn Thị Kim Thúy: “Đầu tư lãng phí, thua lỗ, hậu quả rất rõ nhưng chưa thấy ai bị xử lý trách nhiệm. Ở nước ta, quyết định thì do cá nhân nhưng khi ban hành thì hình thức là tập thể, cho nên khi xảy ra không ai chịu trách nhiệm”

Lãng phí gây hậu quả không thua gì tham nhũng; đầu tư lãng phí, thua lỗ, hậu quả rất rõ nhưng chưa thấy ai bị xử lý trách nhiệm.

Sáng nay, Ủy ban Thường vụ Quốc hội thảo luận về dự án Luật thực hành tiết kiệm, chống lãng phí (sửa đổi). Dự kiến, dự luật sẽ được Quốc hội thông qua vào cuối kỳ họp này.
Một trong những điểm mới đáng chú ý của dự luật là quy định trách nhiệm và xử lý trách nhiệm người có thẩm quyền nhưng không xử lý hành vi vi phạm Luật thực hành tiết kiệm, chống lãng phí.
“Khắc phục tình trạng có sai phạm mà không xử lý”
Trình bày báo cáo tiếp thu, giải trình của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính- ngân sách Phùng Quốc Hiển cho biết dự luật đã “Quy định cụ thể trách nhiệm trực tiếp, liên đới trong từng trường hợp vi phạm quy định về thực hành tiết kiệm, chống lãng phí; trách nhiệm trong công khai, xử lý thông tin phát hiện lãng phí, xử lý hành vi vi phạm pháp luật về thực hành tiết kiệm, chống lãng phí theo thẩm quyền”.
“Đặc biệt, đã bổ sung vào Dự thảo luật trách nhiệm và chế tài xử lý đối với người có thẩm quyền không xử lý các hành vi vi phạm Luật thực hành tiết kiệm, chống lãng phí để bảo đảm tính khả thi cũng như tính nghiêm minh của pháp luật, khắc phục tình trạng có sai phạm mà không bị xử lý”- ông Hiển nói.
Cụ thể, dự luật đã quy định cụ thể trách nhiệm của cơ quan, tổ chức và cá nhân vi phạm các quy định của Luật để xảy ra lãng phí gồm: trách nhiệm của người trực tiếp gây lãng phí; trách nhiệm của người đứng đầu cơ quan, tổ chức, đơn vị không trực tiếp vi phạm nhưng để xảy ra lãng phí trong đơn vị, để xảy ra lãng phí của người do mình trực tiếp quản lý, giao nhiệm vụ hoặc không xử lý hành vi lãng phí theo thẩm quyền; trách nhiệm liên đới của người đứng đầu cơ quan cấp trên trực tiếp không xử lý hành vi vi phạm thuộc thẩm quyền.
Dự thảo luật cũng đã quy định Thủ tướng Chính phủ quyết định việc tổ chức lễ động thổ, lễ khởi công, lễ khánh thành đối với công trình quan trọng quốc gia. Đối với các công trình của địa phương, do điều kiện kinh tế – xã hội của mỗi địa phương, mỗi thời kỳ khác nhau, nếu quy định cứng trong Luật sẽ khó khăn trong thực hiện, do đó giao cho Thủ tướng Chính phủ quy định chi tiết để bảo đảm phù hợp với thực tiễn và yêu cầu chống lãng phí.
Tuy vậy, bình luận về quy định trong dự luật, đại biểu Trương Thái Hiền (Kiên Giang) cho rằng “vẫn chung chung, mang tính khẩu hiệu”. Ông đề nghị: “Cần phải quy định người để xảy ra lãng phí thì phải bồi thường, bị cách chức. Người có thẩm quyền xử lý lãng phí mà không xử lý thì cũng phải chịu trách nhiệm cụ thể”.
Quyết định đầu tư sai: lãng phí ngàn tỷ
“Việc ban hành chính sách không phù hợp, quyết định không chính xác có thể gây lãng phí hàng ngàn tỷ đồng. Câu hỏi đặt ra là một quyết định ban hành chính sách, sử dụng ngân sách nhà nước sai thì đã gây hậu quả từ ngay khi mới ban hành, vậy sẽ xử lý trách nhiệm thế nào” – đại biểu Nguyễn Thị Kim Thúy (Đà Nẵng) đặt vấn đề.
Bà Thúy dẫn chứng từ hàng loạt chuyện quy hoạch, cấp phép đầu tư như mía đường, xi măng lò đứng, sân bay, cảng biển… “Đầu tư lãng phí, thua lỗ, hậu quả rất rõ nhưng chưa thấy ai bị xử lý trách nhiệm. Ở nước ta, quyết định thì do cá nhân nhưng khi ban hành thì hình thức là tập thể, cho nên khi xảy ra không ai chịu trách nhiệm”- bà Thúy nhấn mạnh.
Bà cũng cho rằng lãng phí gây hại không thua kém tham nhũng: Hãy so sánh một người tham nhũng một tỷ đồng và người ra quyết định gây lãng phí 50-70 tỷ đồng thì ai gây hại hơn? Tôi đề nghị quy định rõ trong luật trách nhiệm của người ban hành chính sách gây lãng phí và xử lý trách nhiệm với người ban hành chính sách gây lãng phí. Ví dụ, quy hoạch yếu kém dẫn đến việc phải loại bỏ hơn 400 dự án thủy điện ra khỏi quy hoạch thì ai chịu trách nhiệm?.
Đồng tình với bà Thúy, đại biểu Ngô Thị Minh (Quảng Ninh) đề nghị: “Quy định trách nhiệm về sự phối hợp của các bộ, ngành để chống lãng phí. Tôi lấy ví dụ như việc làm đường, rồi lại đào bới đường, vỉa hè để làm các công trình ngầm rất lãng phí nhưng không ai chịu trách nhiệm”.
Bà Minh nói thêm: “Phải quy định rõ trách nhiệm người đứng đầu trong việc ra quyết định đầu tư gây lãng phí, đầu tư thiếu căn cứ khoa học, không tuân thủ quy hoạch. Vừa qua thể hiện rất rõ, đầu tư dàn trải, nhiều công trình dở dang phơi mưa phơi nắng, nhiều dự án bất động sản rất lãng phí”.
Theo Tuổi Trẻ


Tham nhũng màu hồng và bàn tay rửa sạch



nguyenphutrong-nguyenbathanh

Một người nước ngoài xin kín tên kể lại rằng cứ đều đặn mỗi năm một lần, ông được mời dự những cuộc hội thảo sang trọng về chống tham nhũng hoặc bàn về giải pháp chống nạn hối lộ ở Việt Nam. Rồi cứ sau mỗi lần kết thúc hội thảo, ông lại lặng lẽ vào xe hơi, lấy khan mù xoa chà xát lòng bàn tay. Còn khi về nhà, ông vội rửa sạch bàn tay ấy bằng ít nhất hai lớp xà bông.
Đó là bàn tay được dùng để bắt tay những quan chức Việt Nam đến dự cuộc hội thảo, giống như ông.
Nhưng khác hẳn ông, không ai dám chắc bàn tay những quan chức người Việt ấy đã chưa từng vấy bẩn bởi đồng tiền hối lộ.
Khó có thể diễn tả về cảm giác của người nước ngoài đó. Nheo mắt và cả nhăn mũi, cứ như ông đang phải đứng quá gần với một cái xác chuột bị xe cán be bét máu nằm lộ thiên ngoài đường phố – cảnh tượng đã trở thành “món ăn” thường ngày ở ít nhất hai thành phố lớn Hà Nội và Sài Gòn.

Ăn như rồng cuốn…

Cuối tháng 10/2013. Mùa thu Hà Nội. Năm nay, một lần nữa cuộc hội thảo về chống tham nhũng được tổ chức. Nhưng lần này, cái tên của hội thảo được cách điệu khá nhiều so với những năm trước: “Tăng cường sự tham gia của doanh nghiệp, hướng tới thúc đẩy liêm chính trong kinh doanh tại Việt Nam”. Những cơ quan Việt Nam chịu trách nhiệm chính đạo diễn cuộc hội thảo này là Thanh tra chính phủ và Phòng thương mại công nghiệp Việt Nam (VCCI).
Gần như quy luật, luôn có mặt ít nhất một “nhà tài trợ” nào đó của quốc tế. Lần này, đó là Đại sứ quán Anh quốc.
Cuộc hội thảo này lại diễn ra trùng với bầu không khí “thảo luận nghiêm túc” của Quốc hội Việt Nam về những “cơ hội và thách thức” mà nền kinh tế quốc gia và xã hội nước nhà đang phải đối mặt. Nhưng khác với không khí thỏa hiệp trong những kỳ họp quốc hội trước đây, vào lần này một số đại biểu quốc hội đã can đảm hơn khi ẩn dụ về một bức tranh theo trường phái dã thú: báo cáo kinh tế – xã hội của Chính phủ màu hồng, cách nhìn của quốc hội là màu xám, trong khi nhân dân chỉ nhận ra màu tối.
Thế còn bức tranh tham nhũng màu gì?
Như một thông lệ, thực trạng tham nhũng đã trở nên quá tồi tệ luôn không được phản ánh đủ sâu bởi các cơ quan chức năng Việt Nam – một quốc gia nằm gần sát đáy thế giới về tính minh bạch, mà lại do các doanh nghiệp – nạn nhân của nạn nhũng nhiễu, và từ giới chuyên gia quốc tế – những người được xem là sạch sẽ hơn rất nhiều lần giới quan chức tham nhũng bản địa.
“Tham nhũng ở Việt Nam đang nằm trong vòng luẩn quẩn” – như một ngụ ý của ông Soren Davidsen, chuyên gia Ngân hàng thế giới (WB), tại cuộc hội thảo.
Vòng luẩn quẩn đó, theo ông Davidsen, là hành vi công chức nhà nước gây khó dễ khiến doanh nghiệp và người dân phát sinh động cơ đưa hối lộ, sau đó khó khăn được giải quyết khiến công chức có động cơ để tiếp tục chu trình gây khó dễ.
Ông Davidsen cho biết 63% doanh nghiệp phải trả các khoản phí không chính thức nhằm tạo ra cơ chế ngầm để được giải quyết công việc nhanh chóng; 63% doanh nghiệp nói công chức cố tình kéo dài thời gian xử lý để gây khó dễ; 79% công chức đổ lỗi cho lương thấp là động cơ để tham nhũng…
Đặc biệt, 75% doanh nghiệp hối lộ dù không bị gợi ý.
Còn số liệu từ ông Trần Đức Lượng, Phó tổng thanh tra chính phủ Việt Nam, lại thấp hơn một chút: 70% số trường hợp đưa hối lộ là do doanh nghiệp chủ động thực hiện; chỉ có 30% số trường hợp doanh nghiệp đưa hối lộ là do công chức gợi ý, nhũng nhiễu.
Đến lúc này, một tờ báo Việt Nam đã phải mỉa mai: nếu các nghiên cứu trước đây và kể cả dư luận xã hội chủ yếu cho rằng doanh nghiệp là nạn nhân của tham nhũng, thì nay đã rõ hơn khi doanh nghiệp sẵn sàng thỏa hiệp với các tệ nạn, dùng tiền bạc hối lộ để tìm lợi thế trong kinh doanh, giành hợp đồng, hoặc đơn giản “đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn” để phòng ngừa phiền hà, nhũng nhiễu có thể sẽ xảy ra nơi cửa công.
Thậm chí, những người nước ngoài còn thấm nhuần cả câu tục ngữ Việt Nam “Ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa”.

5 tội đồ đặc biệt tham nhũng

Một lần nữa trong không biết bao nhiêu lần từ quá nhiều năm qua, cuộc hội thảo trên đã “phát hiện” ra nạn tham nhũng vặt đang trở nên lan tràn ở Việt Nam khi có tới 80% số cán bộ nhân viên trong các doanh nghiệp cho rằng hiện tượng này là “rất phổ biến”.
Đã từ rất lâu, tham nhũng vặt được hiểu đơn giản là việc doanh nghiệp phải chi các khoản tiền hối lộ nhỏ để đối phó với sự nhũng nhiễu, vòi vĩnh của cán bộ công chức hoặc các đơn vị cung cấp dịch vụ công.
Cũng là số liệu được nêu ra từ ông Davidsen: nếu như năm 2005, 56% doanh nghiệp cho biết có hiện tượng kéo dài thời gian giải quyết công việc, thì năm 2012 tăng lên tới 67%; đối với chuyện giải thích không rõ để cố tình bắt lỗi doanh nghiệp, năm 2005 khoảng 45% thì năm 2012 tăng lên 66%; đối với chuyện bám vào các quy định không chặt chẽ để bắt bí doanh nghiệp thì năm 2005 khoảng 39%, năm 2012 tăng lên 54%; còn đưa thông tin hù dọa gây sức ép tăng từ 16% lên 23% vào năm 2012…
Một cuộc khảo sát ý kiến doanh nghiệp vào năm 2012 đã cho thấy đa số các ý kiến trả lời cho rằng, cán bộ công chức cố tình kéo dài thời gian giải quyết công việc, không giải thích rõ quy trình để bắt lỗi doanh nghiệp, cố tình đặt ra các quy trình sai quy định để gây nhũng nhiễu.
Có tới 81% doanh nghiệp cho rằng, tham nhũng vặt gây lãng phí thời gian, tăng chi phí và gây tâm lý bức xúc cho họ.
“Chứng tỏ doanh nghiệp vừa là nạn nhân vừa là tác nhân của tham nhũng”- Phó tổng thanh tra Trần Đức Lượng trần tình như một lời an ủi. Tình cảm vấn an này cũng rất phù hợp với tên gọi của cuộc hội thảo. Quan chức Việt Nam dường như đồng lòng đá quả bóng về phía các doanh nghiệp cùng xứ, trong khi giới chức điều hành bộ ngành tỏ ra “vô can”.
Thanh tra chính phủ cũng là một trong những cơ quan bị công luận và người dân chỉ trích nhiều nhất, bởi trong nhiều năm qua cơ quan này đã rất ít khi “phát hiện tham nhũng”.
Ngược lại, dẫn số liệu từ khảo sát tham nhũng từ góc nhìn của người dân, doanh nghiệp và cán bộ, công chức, viên chức do Thanh tra Chính phủ và WB công bố vào năm ngoái, ông Davidsen kết luận: từ năm 2005 đến năm 2012, tình trạng tham nhũng của công chức không được cải thiện mà ngày càng tệ hại hơn.
Bà Trần Thị Lan Hương, chuyên gia của Ngân hàng Thế giới, còn nêu ra một kết luận chi tiết hơn: “Các ngành, lĩnh vực tham nhũng nhất theo góc nhìn của doanh nghiệp gồm: cảnh sát giao thông; quản lý đất đai; xây dựng; hải quan; y tế và thuế…”.
Kết luận trên được dựa theo khảo sát 2012, tuy được xem là một “phát hiện”, nhưng thật ra hoàn toàn không mới nếu đối chiếu với vô số điềm chỉ và nguyền rủa tham nhũng từ người dân và báo chí trong những năm qua.
Trong số nguyền rủa đó, tất nhiên có cả giới đầu tư nước ngoài – những người không dám lên tiếng, song không ít ý kiến cho rằng tham nhũng vặt chiếm đến ít nhất 40% lý do giới này không còn tha thiết gì với môi trường đầu tư ở Việt Nam.

Bàn tay nào?

Vẫn như thông lệ, các cuộc hội thảo về phòng chống tham nhũng không nêu ra một địa chỉ cụ thể nào. Trong khi đó, dư luận xã hội Việt Nam đang dậy lên 10 vụ đại án, trong đó có vụ khủng khiếp như Tập đoàn tàu thủy Vinalines.
Trước đó, Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Vinashin cũng đã trở thành tai họa cho dân nghèo Việt Nam với số nợ lên đến ít nhất 80.000 tỷ đồng, đủ xây dựng 214.000 phòng học hoặc 53.000 trạm xá xã…
Còn trước đó nữa, không ai có thể lãng quên những vụ tham nhũng chấn động liên quan trực tiếp đến viện trợ ODA như PMU 18, Đại lộ Đông – Tây. Những vụ việc này đều có số “lại quả” ít nhất 10% giá trị hợp đồng.
Gần đây, người ta mới công bố một phát hiện về tỷ lệ nâng khống đến mức trí não bình thường của con người khó mà tưởng tượng: từ việc mua lại thiết bị lặn với giá 100 triệu đồng, Tổng giám đốc Công ty Cho thuê tài chính II (thuộc Ngân hàng Agribank) Vũ Quốc Hảo đã cùng các tòng phạm “thổi” giá lên thành 130 tỉ đồng, tức gấp đến 1.300 lần, để chia chác nhau…
Cuối cùng và vẫn là câu hỏi vĩnh viễn: làm thế nào để hạn chế tham nhũng?
Một quan chức của VCCI – ông Nguyễn Quang Vinh – nêu ra ý kiến: Chỉ khi bàn tay doanh nghiệp – bàn tay Chính phủ cùng hòa nhịp thì phòng chống tham nhũng mới hy vọng chuyển biến.
Bàn tay nào?
Đến giờ này, quá nhiều câu chữ khôn lanh cùng thói vặt vãnh đã biến bức tranh tham nhũng thành màu hồng chuyên, mô tả cho cái bắt tay giữa các doanh nghiệp với cơ quan công quyền để cùng đẩy bộ máy điều hành Việt Nam xuống tiệm cận với đáy minh bạch của thế giới.
Hay phải ngộ về cái bắt tay của vị khách nước ngoài với các quan chức người Việt mà sau khi về nhà ông đã phải chà xát ít nhất hai lần bằng xà bông?
THEO RFA


Cầu Rồng nứt là do thay đổi nhiệt độ môi trường!



CAURONG-DANANG

Mặc dù mới khánh thành và đưa vào sử dụng chỉ 7 tháng nhưng cầu Rồng, có tổng vốn đầu tư hơn 1.700 tỉ đồng, bắc qua sông Hàn (TP Đà Nẵng) đã xuất hiện nhiều vết nứt…
Các vết nứt tập trung tại ụ chân vòm thép, mố cầu, gờ lan can dầm thép, liên kết giữa dầm thép và dầm bê tông, khiến nhiều người lo lắng cho biểu tượng độc đáo này của Đà Nẵng.
Theo giải thích của ông Nguyễn Hoài Nam, Phó Ban Quản lý dự án cầu Rồng (Sở GTVT Đà Nẵng), với Thường trực Thành ủy, UBND TP Đà Nẵng, Cục Quản lý Xây dựng và các cơ quan báo chí: Công trình cầu Rồng là công trình có kiến trúc độc đáo và có kết cấu liên hợp phức tạp trong đó có mối liên kết dầm – vòm thép, dây treo, bê tông khối lớn là những kết cấu nhạy cảm với các dao động cũng như ảnh hưởng của nhiệt độ, tải trọng trùng phục. Chính vì kết cấu phức tạp nên không thể tránh khỏi việc xuất hiện một số vết nứt.
Thợ hồ tiến hành trám lại vết nứt cầu Rồng
Các vết nứt đã được trám lại
Ban quản lý đã tiến hành kiểm tra và phát hiện các vết nứt có bề rộng nhỏ, trung bình từ 0,1-0,2mm xuất hiện ở nhiều vị trí là do co ngót bê tông hoặc thay đổi nhiệt độ môi trường.
“Qua theo dõi không thấy có hiện tượng phát triển thêm, không có biến đổi bất thường. Các vết nứt này không ảnh hưởng đến khả năng chịu lực và khả năng làm việc của công trình cầu Rồng” – ông Nam khẳng định.
Lối đi bộ trên cầu Rồng cũng bị bung gạch
Được biết, cách đây hơn 3 tháng, mặt cầu cầu Thuận Phước (Đà Nẵng) – cây cầu dây võng dài nhất Việt Nam, với tổng vốn đầu tư hơn 1.000 tỉ đồng, cũng bị hư hỏng nặng và Ban Quản lý các dự án công trình giao thông TP Đà Nẵng cho rằng do công nghệ mới quá, không lường hết biến dạng cơ học và tác động của nhiệt độ lên dầm cầu nên đã xảy ra tình trạng hư hỏng như trên
THEO NGƯỜI LAO ĐỘNG


WEBSITE TRUNG QUỐC: LĂNG HỒ CHÍ MINH TOP 10 công trình XẤU NHẤT THẾ GIỚI



HOCHIMINH-BADINH

TTXVA.ORG tạm dịch như sau:
Tòa lăng bằng đá cẩm thạch khổng lồ là nơi an nghỉ cuối cùng của Hồ Chí Minh, vị cố lãnh đạo  đáng kính của Việt Nam. Công trình này khơi gợi truyền thống của người Việt bao gồm đình làng và hoa sen (kết hợp như thế nào thì chưa rõ) nhưng một nhà quan sát nhẫn tâm đã so sánh cái lăng như MỘT NHÀ HỐ XÍ KHỔNG LỒ của Hy Lạp – La Mã. Trong di chúc của Hồ Chí Minh có viết rằng hỏa táng “đối với người sống đã tốt về mặt vệ sinh, lại không tốn đất ruộng”. Không phải lúc nào bạn cũng đạt được điều bạn mong muốn.


Ơ, hóa ra chủ tịch hội đồng quản trị Ngân hàng Chính sách Xã hội chính là Thống đốc Nguyễn Văn Bình!


nguyenvanbinh-nhnn


Đối tượng thứ hai mà dư luận có quyền nghi ngờ là Ngân hàng Chính sách xã hội và những cán bộ có liên quan của ngân hàng này, vì họ đã tham gia vào các vụ tìm mộ lừa đảo của đối tượng Thúy, còn ngân hàng thì đã “giải ngân” tiền cho nhà tâm linh rởm này.
Luật sư Phạm Hồng Hải cho rằng, theo các quy định pháp luật, không truy tố hình sự tổ chức, tập thể nên không quy kết ngân hàng chính sách tham gia tìm mộ liệt sĩ là đồng phạm với Nguyễn Thanh Thúy trong hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Nhưng nếu cơ quan điều tra phát hiện được cá nhân nào trong ngân hàng biết rõ Thúy lừa đảo mà vẫn giúp sức cho hắn lừa các gia đình liệt sĩ, cá nhân đó sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự với vai trò đồng phạm với đối tượng Thúy. Mặt khác, nếu Nguyễn Thanh Thúy gây ra hậu quả nghiêm trọng vì có sự giúp sức của Ngân hàng chính sách, có thể lãnh đạo ngân hàng sẽ bị khởi tố theo tội danh: Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng theo điều 285 Bộ luật Hình sự.
Ngân hàng chính sách là một tổ chức của Nhà nước, trong vụ việc này dẫu bị lợi dụng hay giúp sức cho Nguyễn Thanh Thúy lừa đảo, lãnh đạo ngân hàng và các cán bộ tham gia cũng sẽ bị xử lý kỷ luật theo Luật Cán bộ công chức.
Có thể ngân hàng chính sách chỉ là nạn nhân của nhà tâm linh lừa đảo Thúy, song đây cũng là bài học cho những cán bộ công chức lạc hậu, mê tín dị đoan.

Dẫn theo tin 247.com:
“Theo cáo buộc của VTV: Sau 4 cuộc liên kết với ngân hàng Chính sách xã hội,chưa đầy 8 tháng, cậu Thủy đã thu tiền công 7,9 tỷ đồng, chưa kể hàng chục vụ lẻ có Ngân hàng Chính sách xã hội Việt Nam cùng đi…. Theo nguồn tin của cơ quan này, chính Ngân hàng CSXH địa phương mới là nơi xuất tiền. Và các phó chủ tịch UBND các tỉnh giữ chức trong HĐQT địa phương của ngân hàng.”

Ơ, hóa ra chủ tịch hội đồng quản trị Ngân hàng Chính sách Xã hội chính là Thống đốc Nguyễn Văn Bình!
Nhìn vào danh sách hội đồng quản trị ngân hàng này mới thấy kỷ lục: các ủy viên gồm 6 thứ trưởng hoặc cấp tương đương của các bộ, ngành…
Chưa hết, ở 63 tỉnh thành mà ngân hàng này có chi nhánh và 618 phòng giao dịch cấp huyện, họ cũng tổ chức sao cho mỗi nơi đều có ban đại diện hội đồng quản trị cũng gồm các quan chức cấp tỉnh và huyện. Biểu sao bộ máy không cồng kềnh, chi phí không cao cho được.
Dù chủ yếu là cho vay các hộ nghèo và các đối tượng chính sách như học sinh, sinh viên, công nhân đi lao động nước ngoài… Ngân hàng Chính sách Xã hội thực chất vẫn là doanh nghiệp. Mà đã là doanh nghiệp thì thành viên hội đồng quản trị hay hội đồng thành viên “không là cán bộ lãnh đạo trong bộ máy nhà nước”, theo quy định của Chính phủ. Thế là thêm một ngoại lệ to đùng.
Lẽ ra ngân hàng cứ được tổ chức một doanh nghiệp bình thường nhưng chính sách cho vay ưu đãi đến một số đối tượng như hộ nghèo, sinh viên gặp khó khăn, doanh nghiệp nhỏ… cứ công khai thật rõ ràng (có thể tốn tiền in tờ giới thiệu, đăng quảng cáo…) Bất kỳ ai thuộc diện được vay đều có thể vay, dựa trên những tiêu chí được công khai, không cần ban bệ duyệt xét gì nữa. Ai bị từ chối không được vay có quyền khiếu nại và được xem xét công minh. Vai trò của Ngân hàng Nhà nước hay Chính phủ là đề ra chính sách cho từng thời kỳ và Ngân hàng Chính sách Xã hội cứ thế thực hiện. Vì sao phải đẻ ra bộ máy cồng kềnh như hiện nay, nghe đâu gần đến 10.000 cán bộ, nhân viên?
THEO FB NGUYỄN VẠN PHÚ

Liên quan NGUYỄN SINH HÙNG: Cận cảnh biệt thự trăm tỉ xây trái phép giữa Thủ đô ĐANG BỊ CƯỠNG CHẾ



NGUYENSINHHUNG-NHATHO3

NGUYENSINHHUNG-NHATHO6

NGUYENSINHHUNG-NHATHO4

NGUYENSINHHUNG-NHATHO5


Thành phố phê duyệt cao ốc 23 tầng, nhưng doanh nghiệp ngang nhiên xây biệt thự trăm tỉ trên khu đất này bất chấp cơ quan chức năng có công văn yêu cầu dừng xây dựng
Hôm nay, 3/11, sau 2 ngày phá dỡ, công trình trăm tỉ đồng xây dựng trên ô đất NO4-X tại phường Dịch Vọng Hâu, quận Cầu Giấy, Hà Nội đã bị tháo dỡ nhiều hạng mục. Phần tường kiên cố dày khoảng 60cm bao bọc công trình cũng đã được đơn vị phá dỡ là Cty CP Tập đoàn Phương Bắc kéo sập.
“Biệt thự trăm tỉ” có diện tích hơn 1.700m2, gồm một biệt thự 2 tầng diện tích khoảng 150m2, khối nhà một tầng diện tích 200m2, do Công ty CP Xây dựng và phát triển cơ sở hạ tầng (INDECO) làm chủ đầu tư.
Công trình vi phạm trật tự xây dựng bị cưỡng chế theo Quyết định số 17/QĐ-CTUBND ngày 25/3/2013 của Chủ tịch UBND phường Dịch Vọng Hậu, đã được lãnh đạo UBND quận Cầu Giấy phê duyệt. Từ ngày có QĐ cưỡng chế, phía chủ đầu tư liên tục có đơn xin hoãn cưỡng chế, để rồi sau đó tiếp tục xây dựng.
Cơ quan chức năng ở cả 2 cấp UBND phường và quận đã thiếu kiên quyết, triệt để đối với biệt thự trăm tỉ trái phép này, dẫn đến khi công trình đã hoàn thiện mới tiến hành việc cưỡng chế.
Ông Nguyễn Quang Hồng, Chủ tịch UBND phường Dịch Vọng Hậu là người trực tiếp chỉ đạo việc cưỡng chế. Ngoài ra còn có một lãnh đạo UBND quận Cầu Giấy có mặt tại buổi cưỡng chế để đảm bảo đúng quy trình, quy định.
Lãnh đạo công an phường Dịch Vọng Hậu cho biết, đã bố trí rất nhiều cảnh sát đảm bảo ANTT tuyệt đối trong thời gian diễn ra cưỡng chế.
“Biệt thự trăm tỉ” xây dựng trái phép trên khu đất thuộc dự án đã được phê duyệt theo Quyết định số 1537/QĐ-UBND của UBND TP Hà Nội, để thực hiện dự án đầu tư xây dựng tòa nhà hỗn hợp CARARY TOWER văn phòng kết hợp nhà ở cao 23 tầng.
Điều đáng nói, dù chưa hoàn thành nghĩa vụ tài chính và chưa được cấp phép xây dựng nhưng tháng 11/2012, công ty đã khởi công xây dựng hai công trình nhà ở thấp tầng. UBND phường Dịch Vọng Hậu đã nhiều lần ra văn bản đình chỉ nhưng Công ty INDECO vẫn trì hoãn và cố tình vi phạm. Ngày 25/3/2013, Chủ tịch UBND phường Dịch Vọng Hậu đã ký Quyết định số 17, về việc cưỡng chế công trình vi phạm TTXD của Công ty INDECO.
THEO PHÁP LUẬT XÃ HỘI

“Một phút ở Quốc hội tốn 2 triệu đồng”



Đại biểu tỉnh Trà Vinh đề nghị rút ngắn thời gian họp để tiết kiệm ngân sách.

quochoi-toan-canh-534da
Đại biểu đề nghị tiết kiệm ngay từ Quốc hội.
Sáng 4/11, Quốc hội tiếp tục ngày làm việc thứ 12 với phiên thảo luận ở hội trường về dự thảo Luật thực hành tiết kiệm, chống lãng phí (sửa đổi).
Góp ý về dự thảo này, đại biểu Trần Quốc Tuấn (Trà Vinh) thẳng thắn cho rằng, có thể rút ngắn thời gian của mỗi kỳ họp xuống từ 5 – 10 ngày điển hình như tại kỳ họp thứ 6 này, thay vì họp 41 ngày có thể rút ngắn xuống còn trên dưới 30 ngày.
“Có như vậy thì chúng ta sẽ tiết kiệm vừa về thời gian, ngân sách của nhà nước bằng cách chúng ta có thể sắp xếp, bố tri thời gian một cách hiệu quả hơn. Đặc biệt là trước mỗi kỳ họp chúng ta có thể phát huy quyền và trách nhiệm của các cơ quan tham mưu cho Quốc hội”, đại biểu Tuấn nói.
Theo ông Tuấn, đối với các dự án luật được nêu ở trong các kỳ họp, hoặc những vấn đề mang tính chất không quan trọng lắm thì chúng ta có thể giao quyền mạnh hơn cho Ủy ban thường vụ Quốc hội họp vào giữa các kỳ họp Quốc hội.
“Chúng ta chỉ đưa ra Quốc hội bàn những vấn đề còn chúng ta thảo luận những vấn đề còn nhiều ý kiến khác nhau hoặc những vấn đề mang tính chất cực kỳ quan trọng, có ảnh hưởng đến quốc gia thì chúng ta có thể đưa ra Quốc hội bàn, còn những vấn đề khác chúng ta có thể giao, ủy quyền cho Ủy ban thường vụ Quốc hội. Có như vậy thì chúng ta sẽ rút ngắn được thời gian họp tại mỗi kỳ họp đặc biệt là kỳ họp cuối năm”, đại biểu này phân tích.
“Cách đây 1 năm trong một buổi tập huấn tôi có được nghe một chuyên gia cung cấp một thông tin rằng nếu mỗi một phút chúng ta ngồi tại hội trường này thì nhà nước phải bỏ ra khoảng 2 triệu  đồng để chi cho hoạt động của chúng ta. Bình quân mỗi một kỳ họp như thế một ngày chúng ta mất khoảng 1 tỷ đồng. Một tỷ đồng nó không phải là lớn nếu chúng ta ngồi đây chúng ta đưa ra thảo luận và đi đến quyết định, giải quyết các vấn đề quan trọng mang lại lợi ích cho nhân dân, mang lại lợi ích cho quốc gia. Nhưng 1 tỷ đồng cho một ngày họp nó rất lớn nếu chúng ta không làm được những việc đó”, ông Tuấn thẳng thắn.
Việt Nguyễn
Theo Giadinh.net 

Bộ trưởng Bộ Y tế cũng bức xúc về đồng nghiệp


 

Bức xúc lẫn nhau
Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến đã thốt lên: “Tôi cũng vô cùng bức xúc” tại hội nghị trực tuyến toàn quốc về tăng cường quản lý hành nghề y dược ngoài công lập ngày 4-11.
666960
Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến từ chối trả lời phỏng vấn của báo chí ngày 24-10- Ảnh: Việt Dũng
Bà Tiến bày tỏ sự bức xúc như vậy sau khi kể về câu chuyện mà bà nhận được trong chuyến tiếp xúc với cử tri TP.HCM vừa qua.
“Cử tri đã nói với chúng tôi khi đi khám thai tại Bệnh viện Từ Dũ, TP.HCM thì bị bác sỹ tôi không tiện nói tên quát mắng. Khi ra ngoài hội trường, người phụ nữ đó còn khóc với tôi. Chắc chắn bác sỹ phải nói ghê lắm, thái độ quá đáng lắm thì cử tri mới đem chuyện đó ra cuộc tiếp xúc cử tri để nói trực tiếp với tôi. Tôi đã trao đổi với giám đốc Bệnh viện Từ Dũ, đề nghị bệnh viện phê phán nghiêm khắc bác sỹ. Tôi cũng vô cùng bức xúc, tại sao đồng nghiệp của mình lại có thể quát mắng bệnh nhân như vậy?”- bà Tiến nói.
Theo bà Tiến, vừa qua Bộ Y tế đã tập huấn bộ quy tắc ứng xử cho hơn 6.000 cán bộ y tế. Tuy nhiên vẫn còn nhiều hành vi ứng xử không đạt. “Phải tăng cường chế tài, xử lý nghiêm, trưởng khoa để xảy ra hành vi vi phạm y đức phải chịu trách nhiệm trước giám đốc bệnh viện, giám đốc bệnh viện chịu trách nhiệm trước sở y tế, trước Bộ Y tế. Chúng ta phải nghiêm khắc nhìn lại mình, nghiêm túc sửa sai. Ngành y là ngành mà lằn ranh hạnh phúc- sống chết rất mỏng manh, phải nâng cao tinh thần trách nhiệm của mỗi bác sỹ. Tôi coi lần này như một đợt tổng rà soát”- bà Tiến nhấn mạnh.
Theo báo cáo của Chánh thanh tra Bộ Y tế Đặng Văn Chính, 9 tháng đầu 2013, thanh tra y tế TP.HCM đã kiểm tra trên 1.200 cơ ở y và y dược học cổ truyền, phát hiện 257 cơ sở (khoảng 20%) vi phạm, trong đó có 61 cơ sở nhắc nhở, 168 cơ sở phạt tiền, 71 cơ sở bị đình chỉ hoạt động.
Cũng theo báo cáo này, 9 tháng đầu năm 2013 Hà Nội kiểm tra hơn 970 lượt cơ sở khám chữa bệnh, xử phạt hành chính gần 2,9 tỷ đồng. So với 2012, tỷ lệ cơ sở vi phạm không giảm (2012 tại 43 tỉnh thành phát hiện trên 1.500 cơ sở hành nghề y dược tư nhân có vi phạm, tương đương 19% số cơ sở được kiểm tra).
Thanh tra Bộ Y tế cũng cho biết ngay trong tháng 11 này, bộ sẽ tổ chức năm đoàn kiểm tra do năm thứ trưởng dẫn đầu, tới kiểm tra về vệ sinh thực phẩm, hành nghề y dược tư nhân, thẩm mỹ viện tại 10 tỉnh thành trọng điểm.
Theo ông Chính, nên giao xã phường nhiệm vụ kiểm tra, phát hiện các cơ sở hành nghề không phép mới có thể quản lý tận gốc vấn đề.
L.ANH
 Theo Tuổi Trẻ

VIDEO - UBND phường Thanh Trì bịt lối đi, “nhốt” người dân trong nhà






Minh Tùng (Kienthuc.net.vn) - Để lấy đất chia lô bán đấu giá, UBND phường Thanh Trì cho xây tường bịt lối đi của 12 hộ dân, nhiều người bị mắc kẹt trong nhà.
Sự việc xảy ra sáng nay (4/11) tại ngách 321/16 phố Vĩnh Hưng (thuộc tổ 28, phường Thanh Trì, quân Hoàng Mai, Hà Nội) để lấy đất chia lô bán đấu giá, UBND phường Thanh Trì đã huy động một lực lượng hùng hậu xuống “cưỡng chế”, xây tường, bịt cửa ra vào của 12 hộ dân khiến nhiều người bị “nhốt” trong nhà, đến nay vẫn chưa có cách thoát ra ngoài, 2 người dân phải vào viện cấp cứu.
Theo ghi nhận của Kiến Thức, khoảng 9h30 sáng, ngách 321/16 phố Vĩnh Hưng có hàng trăm người tập tụ tập, tiếng người dân gào thét, phản đối việc xây dựng của UBND phường Thanh Trì làm náo loạn cả khu vực. Bất chấp sự phán đối của người dân, bức tường chắn ngang cửa ra vào 12 hộ gia đình ngày một cao hơn, hơn 2 tiếng sau đã bịt kín lối đi khiến 5 người dân bị “nhốt” trong nhà không có cách thoát ra ngoài.
Cuộc “cưỡng chế” của UBND phường Thanh Trì còn khiến 2 người dân lớn tuổi đang sinh sống tại ngách 321/16 bị thương phải vào nhập viện là bà Dương Thị Tuyết và ông Đỗ Tất Niên. Chị Phượng, con gái ông Niên cho hay, trong lúc ngăn cản UBND phường xây tường bịt lối đi nhà mình, ông Niên đã bị một số đối tượng đánh chảy máu đầu, hiện đang cấp cứu tại bệnh viện Việt Đức.
Theo tìm hiểu của Kiến Thức, nguyên nhân cuộc “cưỡng chế” sáng nay được cho là bắt nguồn từ bất đồng giữa UBND phường Thanh Trì và 12 hộ dân sống trong ngõ 321//16 phố Vĩnh Hưng, trong việc UBND phường muốn thu hồi ngõ đi chung để lấy đất chia lô bán đấu giá.
Những người dân tại tổ 28 cho biết, 12 hộ dân đến sinh sống tại khu vực này từ những năm 80. Phía sau khu đất ở của 12 hộ dân có một cái ao công của Hợp tác xã nông nghiệp Thanh Trì bỏ hoang từ rất lâu. Năm 1988, do đường đi chật hẹp, các hộ gia đình đã bỏ nhiều công sức tiền của để lấp đất san nền làm ngõ đi chung rộng 5m, dài 36m, sử dụng ổn định từ năm 1991 đến nay.
Gần đây, UBND phường Thanh Trì tiến hành san đất, chia lô bán đấu giá khu đất bỏ hoang nói trên, ngõ đi chung do người dân cải tạo cũng bị đưa vào phần đất bán đấu giá nhưng người dân không đồng ý.
Ngày 21/10, UBND phường đã cử lực lượng xuống đào móng, xây tường bịt lối đi, chắn ngang cửa ra vào của 12 hộ nhưng gặp phải sự phản ứng mạnh mẽ từ người dân nên không tiếp tục xây dựng. Sáng 4/11, trong khi chưa giải quyết được những bất đồng với người dân, UBND phường Thanh Trì lại huy động lực lượng xuống cưỡng chế, tiếp tục xây dựng nên đã xảy ra cảnh hỗn loạn nói trên.
Chị Nguyễn Thị Thu Hà (tổ 28) cho biết, trong số 12 hộ dân bị bịt lối đi, có 8 hộ vẫn còn cửa ra phía ngõ 321/12 nhưng 4 hộ còn lại chỉ có cửa ra vào duy nhất tại lối đi chung ngách 321/16, nên khi UBND phường xây tường chắn ngang cửa, người dân của 4 hộ này chỉ còn cách bị “nhốt” trong nhà, không có lối thoát. “Hiện 5 người trong nhà vẫn chưa biết làm thế nào để ra ngoài, UBND phường làm như vậy khác gì đẩy người dân chúng tôi đến đường cùng”, chị Hà bức xúc nói.
Một số hình ảnh buổi cưỡng chế sáng nay tại phường Thanh Trì:
Khu đất hoang phía sau 12 hộ dân tổ 28 mới được UBND phường Thanh Trì quy hoạch, chia lô để bán.
UBND phường huy động lực lượng hùng hậu xuống cưỡng chế để xây tường bịt lối đi của 12 hộ dân sáng nay.
Một người dân lớn tuổi dùng ghế chắn ngang lối đi chung, phản đôi việc xây dựng.
Người dân hiếu kỳ theo dõi buổi cưỡng chế.
Bất chấp sự phản đối của người dân, bức tường chắn ngang cửa nhà dân vẫn cao dần lên.
Hai người dân phải nhập viện trong buổi cưỡng chế, xe cấp cứu túc trực ngoài ngõ.
Bức tường chắn ngang cửa khiến một số người dân không có cách thoát ra ngoài. 
Kiến Thức sẽ tiếp tục thông tin về sự việc.
Minh Tùng