THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

08 January 2012

EM BÉ BÁN KEM QUẬN TÂN HIỆP

EM BÉ BÁN KEM QUẬN TÂN HIỆP:
TIẾNG KÊU CỨU CỦA DÂN OAN VIỆT NAM
Cách mạng thường phát khởi từ những bất công xã hội, khi quyền sống con người bị tước đoạt, nhân quyền bị chà đạp và nhân phẩm bị tổn thương. Bouazizi tại Tunisia trước đây, vợ chồng bán rau tại Tứ Xuyên hôm nay, và đặc biệt, em bé bán kem từ huyện Tân Hiệp Việt Nam hôm qua, là những trường hợp tiêu biểu của những bất công xã hội trong các chế độ độc tài và cộng sản chuyên chế.
Thiết tưởng, trong bầu khí sôi sục xuống đường chống Trung cộng của người Việt trong nước cũng như ngoài nước hôm nay, chúng ta cũng không thể làm ngơ trước những tiếng kêu thảm thiết của dân oan Việt Nam, đang thoi thóp đợi mong một chút khí thở từ cuộc cách mạng dân chủ đang nhen nhúm..
Khi tiếng kêu thảm thiết này được chuyển tải lên làn sóng Đáp Lời Sông Núi, thì em bé bán kem huyện Tân Hiệp đã bị công an xua đuổi, chỉ còn hai bàn tay trắng, không biết em đang vất vưởng nơi đâu?
Số là chỉ cách đây mấy hôm, em ngồi đó, bên vệ đường, với chiếc xe đạp cọc cạch, với thùng kem trầy trụa và chiếc máy hát cũ mèm. Đó là gia tài của em, tiêu biểu cho những người dân oan thấp cổ bé miệng tại Việt Nam. Điểm đáng nói là đời em chỉ dựa vào 150 cây kem bán được mỗi ngày, chỉ đủ để mua lấy vài nắm cơm với một chút rau trái…
Thế nhưng, chút gia tài nhỏ bé đó cũng “được” chế độ chiếu cố và bị công an cuớp đi! Nguyên nhân là vì em may mắn bán hết 150 cây kem mỗi ngày, chính nhờ âm thanh phát ra từ chiếc máy cũ mèm, từ cuốn băng nhạc Dạ Lan 7, chuyên chở mấy bản nhạc miền Nam trước năm 75 như: “Anh ở lại Charlie” hay "Anh Không Chết Đâu Anh” v.v… Em cũng chẳng hiểu gì nhiều về những bản nhạc đó. Em đã mua được cuốn băng Dạ Lan 7 tại một tiệm bán đồ cũ, nghe hay hay, liền cho phát để mua vui cho khách hàng. Điều thật lạ, là mỗi ngày khi em phát băng nhạc đó, mọi người đã xúm lại, đứng nghe một cách thích thú và trong chốc lát thì thùng kem của em trống rỗng, chẳng còn lại cây kem nào!
Em vui mừng! Em chẳng hiểu tại sao. Nhưng rồi/ có một hôm, mấy tên công an ập tới, đá văng thùng kem của em, dẫm nát băng nhạc và đập bể chiếc máy hát rẻ tiền của em, tịch thu luôn chiếc xe đạp và đuổi em đi chỗ khác, cấm không được bén mảng tới đây nữa!
Và rồi… Em mất chiếc xe đạp để di chuyển. Em mất thùng kem để kiếm sống. Em mất luôn băng nhạc và máy hát để lôi kéo sự chú ý của khách hàng. Giờ đây em hoàn toàn tay trắng. Em thù chế độ! Em thất vọng ở cuộc sống! Em hoài nghi cả tình người… Em chỉ xin bà con, ai kiếm đươc băng nhạc Dạ Lan 7, xin gởi về cho em để em làm lại cuộc đời!
Nói đến đây, chúng tôi không cầm nổi nước mắt, cũng như mỗi lần nghe bản nhạc “Thằng Bé Tát Dầu” cạnh xưởng Baxoong của Phan Văn Hưng thì hai giòng lệ nóng lại chảy dài trên má: "mơ chưa dứt trên cầu chúng thấy rồi! Tay lạnh lùng nạp khẩu AK. Tràng đạn bắn chết em  quá vội vàng. Máu em trào  nhuộm đỏ trên khoang..” Thật tội nghiệp cho thằng bé tát dầu, đã chết trong uất ức đến nỗi không thể nhắm mắt. "Thằng nhỏ chết với đôi mắt mở trừng, trên giòng sông sóng gợn rưng rưng...”
Em bé bụi đời bán kem huyện Tân Hiệp, Thằng Bé Tát Dầu cạnh xưởng Baxoong, cũng tương tự như chàng sinh viên xấu số tại Tunisia, hay vợ chồng bán rau nghèo nàn ở Tứ Xuyên/ vừa bị công an Trung cộng đánh chết mấy ngày qua, tất cả đều là con người. Tất cả đều là nạn nhân của con người. Nói đúng hơn, tất cả đều là nạn nhân của những kẻ đãđánh mất bản chất người! Đó là độc tài, là cộng sản, là chuyên chế…
Tiếng kêu cứu của dân oan Việt Nam đang làm rướm máu con tim nhân loại. Nhưng hình như không mảy may tạo được chút rung động nào nơi những con tim cộng sản Việt Nam đã hóa đá, nói theo Nhân Văn Giai Phẩm: “Đó là những bộ máy chém giết, những con người khổng lồ, không óc, không tim".
Thế thì dân Việt phải làm sao bây giờ?
Hẳn nhiên, toàn dân Việt trong nước cũng như ngoài nước, phải đoàn kết một lòng chặn đứng ngoại xâm, không thể để cho Tổ quốc Việt Nam rơi vào vòng Bắc Thuộc thêm một lần nữa. Nhưng đồng thời, dân Việt cũng cần mở tai để lắng nghe tiếng kêu cứu của dân oan nơi những vùng thôn quê hẻo lánh, cần mở mắt để nhìn thấy những thủ đoạn trấn áp thô bạo của cộng sản Việt Nam, để nhận thức rằng, sức mạnh quần chúng từ thôn quê Việt Nam chính là sức mạnh Diên Hồng đang nhen nhúm cho cuộc cách mạng dân chủ. Nhất là dân Việt phải ý thức rằng, chỉ có thể chặn đứng được ngoại xâm khi loại bỏ được chế độ cộng sản tay sai với chủ trương buôn dân bán nước hôm nay.
Hãy đòi lại thùng kem cho em bé Tân Hiệp.
Hãy trả lại băng nhạc Dạ Lan 7 cho em bé Kiên Giang.
Hãy trị tội những kẻ đã đang tâm cướp đi hơi thở thoi thóp của dân oan Việt Nam...
Ngô Quốc Sĩ