THÔNG BÁO !

Trang blog diễn đàn đã được dời sang địa chỉ mới http://ptlambao.blogspot.com/ . Vui lòng vào đây để theo dõi tin tức mới và tiện việc ủng hộ. Trang này sẽ lưu giữ những thông tin cũ . Xin cả ơn sự ủng hộ của mọi người

TM Ban Điều Hành Blog

08 June 2011

Di Chúc Của Hồ Chí Minh

Đinh Từ Thức

 

Mùng 2 tháng 9 năm nay là kỷ niệm 40 năm ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời. Đảng Cộng sản Việt Nam đã mở cuộc vận động “40 năm thực hiện Di chúc Chủ tịch Hồ Chí Minh”. Nhân dịp này, hãy xem Đảng Cộng sản đã làm gì với với bản Di chúc mà họ hô hào toàn Đảng, toàn dân thi đua thực hiện. Giấu đầu hở đuôi


Điều mỉa mai là trong khi hô hào thực hiện Di chúc Hồ Chí Minh, chính Đảng Cộng sản đã không tôn trọng Di chúc đó. Đây không phải là lời buộc tội suông, mà căn cứ vào tài liệu chính thức do Đảng Cộng sản Việt Nam công bố.

Cách đây hơn hai năm, thấy trên mạng Đảng Cộng sản có hai Di chúc của Hồ Chí Minh, khác nhau về nội dung và thời gian viết. Trong bài trên talawas vào ngày 19 tháng 5, 2007, tôi đã trình bày rằng: Di chúc Hồ Chí Minh do Đảng Cộng sản công bố năm 1969, không nói tới hỏa táng thi thể, đề ngày viết 10 tháng 5 năm 1965 là di chúc giả (tạm gọi Di chúc 1), và di chúc đề ngày viết là 15 tháng 5 năm 1965, nói ý muốn hỏa táng, được cho lên báo điện tử Đảng Cộng sản ngày 9 tháng 7 năm 2005, là di chúc thật (tạm gọi Di chúc 2). Lập luận của tôi dựa trên 2 yếu tố: Suy đoán và bằng chứng. Trước hết, hai di chúc khác nhau quan trọng, đề ngày viết cách nhau có 5 ngày, trong cùng tháng, cùng năm. Thay đổi di chúc là chuyện thường. Nhưng ở tuổi 75, chỉ trong 5 ngày viết hai di chúc khác nhau, là chuyện không thường. Dầu sao, đây chỉ là suy luận, có thể bỏ qua. Bên cạnh đó, là bằng chứng:

Trong Di chúc 1, Hồ Chí Minh viết: “Năm nay, tôi vừa 79 tuổi”. Theo tài liệu chính thức, tác giả di chúc sinh năm 1890. Như vậy, nếu đúng viết vào ngày 10-5-1965, tác giả chỉ mới 75 tuổi, thay vì 79. Di chúc 2, viết rõ là Nhân dịp mừng 75 tuổi”, và “Nǎm nay, tôi đã 75 tuổi”, đề ngày viết là 15 tháng 5 năm 1965 – viết sau Di chúc 1 có 5 ngày, và trẻ hơn 4 năm! Tuổi của người viết và ngày viết trùng hợp, nên có thể tin được.

Viết bài kể trên xong, tôi gửi cho talawas vào khoảng giữa tháng 5, 2007. Sau khi kiểm chứng lại trên mạng điện tử Đảng Cộng sản, talawas trả lời lập luận của tôi thiếu cơ sở, vì Di chúc 1 đề ngày viết là “10 tháng 5 năm 1969”, không phải “10 tháng 5 năm 1965”. Tôi kiểm chứng lại, thấy đúng như thế. Vậy, một là tôi đã nhìn gà hóa cuốc, thấy 1969 tưởng là 1965, rồi kết luận bừa và viết bậy. Hai là tình cờ hay vì nguyên do nào đó, Đảng Cộng sản đã cho đổi con số 5 thành số 9, biến “1965” thành “1969” cho hợp với “Năm nay, tôi vừa 79 tuổi” trong Di chúc 1, trước khi bài của tôi được lên mạng talawas. Tuy nhiên, trước khi chịu thua và yêu cầu bỏ bài viết, tôi vẫn cố tìm trên mạng xem có đúng mình lầm không, có chỗ nào còn sót lại Di chúc 1 đề năm 1965 không. Không mất nhiều công lắm, tôi đã tìm thấy nó trên Website Thành Đoàn Thanh niên Hồ Chí Minh, ngày thứ Năm 17-5-2007 (hồi 10:26PM ngày Thứ Tư 16-5-2007, giờ miền Đông Hoa Kỳ). Vài ngày sau khi bài của tôi xuất hiện trên talawas, thấy Di chúc 1 vẫn còn giữ nguyên năm viết là 1965. Nhưng khoảng đầu tháng 6, 2007, tôi coi lại, thấy năm 1965 của Di chúc 1 trên mạng Thành Đoàn đã đổi thành 1969, giống như trên mạng Đảng Cộng sản. Sự thay đổi này đã được làm ém nhẹm, không giải thích, cũng không xin lỗi. Đây là một bằng chứng về sự lem nhem của Đảng đối với Di chúc HCM.

Kể cũng lạ. Di chúc 1 được Bộ Chính trị công bố từ năm 1969. Cho đến năm 2007 là 38 năm. Suốt thời gian dài như vậy, mà sự không phù hợp giữa tuổi người viết, và năm viết Di chúc, vẫn chẳng ai để ý, kể cả có người chọn đề tài về Di chúc Hồ Chủ tịch để viết luận án tiến sĩ.

Ngày 30 tháng Tám 2009, thấy trên báo điện tử Đảng Cộng Sản Việt Nam, Cơ quan Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, có mục “40 năm thực hiện Di chúc Chủ tịch Hồ Chí Minh, tôi mở xem Đảng còn làm gì thêm với Di chúc Hồ Chí Minh.

Trong mục này, Đảng công bố 5 văn kiện, tạm gọi là các bản A, B, C, D, và E theo thứ tự do báo Đảng xếp đặt từ trên xuống:

A- Toàn văn Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh công bố năm 1969
09:35 | 03/07/2009

http://cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=28340579&cn_id=347008

B- Bản Di chúc Chủ tịch Hồ Chí Minh sửa chữa năm 1969
16:28 | 16/06/2009



http://cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=28340579&cn_id=345439
C- Bản “Tuyệt đối bí mật” – Di chúc Bác sửa chữa năm 1968
15:31 | 11/06/2009



     
     

http://cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=28340579&cn_id=344970
D- Bản Di chúc của Bác viết năm 1965
12:53 | 09/06/2009



   

http://cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=28340579&cn_id=344472

E- Quá trình viết Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh
16:04 | 01/06/2009

http://cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=28340579&cn_id=343233
Đúng như có người đã nói: Ai cũng có thể nói dối, nhưng giữ cho điều dối trá không bị lộ tẩy, thì chỉ những người cực kỳ thông minh mới làm được. Qua chuyện lem nhem dối trá về Di chúc Hồ Chí Minh, có thể thấy rõ trình độ thông minh của Đảng Cộng sản Việt Nam tới mức nào.

Văn kiện A, là Di chúc 1, đã thay đổi ngày viết từ 10 tháng 5, 1965 thành 10 tháng 5, 1969 như đã trình bày, và tôi đã cho là giả. Có lẽ Đảng nghĩ rằng, vẫn giữ nguyên ngày 10 tháng 5, và chỉ cần âm thầm thay năm viết “1965” thành “1969” cho phù hợp với câu “Năm nay, tôi vừa 79 tuổi”, là đủ để lừa mọi người. Nhưng chính tài liệu của Đảng đã chứng minh sự lem nhem dối trá của mình.

Văn kiện B. Vì không còn che đậy nổi việc sửa chữa Di chúc, Đảng dùng văn kiện này để chứng minh chính Hồ Chí Minh sửa chữa vào năm 1969. Cùng với phần sửa chữa, văn kiện này còn kèm theo cả lịch trình sửa chữa. Đọc phần này, thấy Hồ Chí Minh bắt đầu sửa chữa Di chúc từ ngày 10 tháng 5, 1969, cho đến 19 tháng 5, ngày nào cũng viết thêm hoặc sửa chữa. Ngày 19 tháng 5, sửa toàn thể, coi như công việc chấm dứt. Xin đọc nguyên văn (do tôi nhấn mạnh) được ghi như sau:

Ngày 19-5, từ 9h đến 10h, Chủ tịch Hồ Chí Minh sửa chữa bản Di chúc của các năm 1965, 1968, 1969. Người xem lại tài liệu lần cuối và xếp vào phong bì cất đi.

Nếu ghi chép trên đây không phải chuyện bịa, thì Hồ Chí Minh đã có một di chúc được viết, sửa chữa, xem lại toàn thể lần cuối, rồi xếp vào phong bì cất đi ngày 19 tháng 5, năm 1969; Sinh nhật cuối cùng trước khi qua đời hơn ba tháng sau. Nhưng bản Di chúc Đảng bảo là chính thức hiện nay, đề ngày 10 tháng 5, (trước là 10 tháng 5, 1965, rồi từ 2007 đổi thành 10 tháng 5, 1969). Như vậy, bản di chúc đã được HCM sửa chữa, xem lại cẩn thận và cất đi ngày 19 tháng 5, 1969 hiện nay ở đâu? Tại sao công bố Di chúc đề ngày 10 tháng 5, là thời gian trước khi sửa chữa, mà gọi là Di chúc chính thức đã được Chủ tịch sửa chữa?
Văn kiện C, tuy mang tên “Bản ‘Tuyệt đối bí mật’ – Di chúc Bác sửa chữa năm 1968”, nhưng lại mở đầu bằng “Năm 1969”, như sau:

(ĐCSVN) – Năm 1969, từ các ngày 1-15/5, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đọc lại và viết lại Tuyệt đối bí mật (Di chúc).

Tuy nhiên, đọc hết văn kiện C, thấy đây là Di chúc được sửa chữa dở dang vào năm 1968, không phải 1969, hợp với tuổi người viết: “Năm nay, tôi vừa 78 tuổi”. Cũng như Di chúc 1965 sẽ nói sau, Di chúc này yêu cầu thi hài được hỏa táng, rồi:

Tro thì chia làm 3 phần, bỏ vào 3 cái hộp sành. Một hộp cho miền Bắc. Một hộp cho miền Trung. Một hộp cho miền Nam.

Văn kiện này cũng ghi lại lịch trình sửa Di chúc, với ngày 19 tháng 5 được ghi nguyên văn như sau:
Ngày 19-5, tại nhà nghỉ Hồ Tây, Chủ tịch Hồ Chí Minh tiếp thân mật một số cán bộ đến chúc thọ Người. Từ 9h sáng đến đến 10h, Chủ tịch Hồ Chí Minh tiếp tục bổ sung và sửa chữa bản Di chúc.
Sau ngày 19 tháng 5, không có chi tiết nào nói Di chúc đã sửa xong, hay sửa thêm trong năm 1968.

Văn kiện D là Di chúc 2 đã nhắc tới trước đây, đề ngày viết là 15 tháng 5, 1965, với hình chụp nói là bản do chính HCM đánh máy, có chứng kiến ký tên là “Lê Duẩn, Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương”. Ở phần “Về việc riêng”, Di chúc này viết:

Sau khi tôi đã qua đời, chớ nên tổ chức đám đình, lãng phí ngày giờ và tiền bạc của nhân dân.
Tôi yêu cầu thi hài tôi được đốt đi, nói chữ là “hỏa táng”…

Tro xương thì tìm một quả đồi mà chôn…
Nếu tôi qua đời trước ngày nước ta được thống nhất, thì nên gửi một ít tro xương cho đồng bào miền Nam.

Di chúc này được Đảng cho là hoàn chỉnh nhất, viết vào Sinh nhật thứ 75, và hợp với tuổi chính thức của Hồ Chí Minh lúc ấy là 75 tuổi, cũng như là di chúc duy nhất có người chứng ký tên, có vẻ khả tín hơn cả. Trong bài viết trước, tôi đã cho rằng đây là Di chúc thật. Tuy nhiên, nay xem văn kiện D này, cũng có vài thắc mắc:

Theo lịch trình làm việc, Hồ Chí Minh bắt đầu viết Di chúc này vào 10 tháng 5, xong ngày 14 tháng 5, 1965, đề ngày 15 tháng 5, 1965. Vẫn theo lịch trình, Hồ Chí Minh rời Hà Nội đi Trung Quốc ngày 15 tháng 5, 1965. Thắc mắc là Di chúc viết xong ngày 14 tháng 5, tại sao không đề đúng ngày, mà đề ngày hôm sau, là ngày lên đường ra ngoại quốc? Bên trên chữ ký Hồ Chí Minh, có đề “Hà Nội, ngày 15 tháng 5 nǎm 1965”. Gần chữ ký Lê Duẩn, không có đề ngày, không hiểu Lê Duẩn chứng kiến vào lúc nào?


Lá mặt lá trái

Văn kiện E: Đúng như tên gọi của nó, văn kiện này là tổng kết quá trình viết Di chúc của Hồ Chí Minh, bắt đầu từ ngày 10 tháng 5, 1965, và hoàn tất vào ngày 19 tháng 5, 1969. Sau khi hoàn tất bản Di chúc đề ngày 15 tháng 5, 1965, Hồ Chí Minh không viết lại hay sửa chữa trong hai năm 1966 và 1967. Di chúc được viết thêm, sửa chữa từ 10 đến 19 tháng 5, 1968, nhưng chưa hoàn tất. Năm cuối cùng trong đời Hồ Chí Minh là năm 1969, Di chúc đã được sửa, đọc lại toàn thể, xong và cất đi ngày 19 tháng 5, 1969. Văn kiện này xác nhận một lần nữa, nguyên văn:

Ngày 19-5, Chủ tịch Hồ Chí Minh sửa chữa bản Di chúc của các năm 1965, 1968, 1969. Người xem lại tài liệu lần cuối và xếp vào phong bì cất đi.

Vậy, xin hỏi một lần nữa: Cái Di chúc Hồ Chí Minh sửa chữa, xem lại lần cuối và bỏ vào phong bì cất đi ngày 19 tháng 5, 1969, hiện nay ở đâu?

Chính trong văn kiện tổng kết này, Đảng Cộng sản đã lớn tiếng ca tụng giá trị của Di chúc:
Di chúc là một văn kiện lịch sử vô giá, kết tinh trong đó cả tinh hoa tư tưởng, đạo đức và tâm hồn cao đẹp của một vĩ nhân hiếm có đã suốt đời phấn đấu hy sinh vì tổ quốc và nhân loại.

Trong khi đề cao giá trị của Di chúc, Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam đã thẳng tay sửa nội dung, đổi ngày viết, và phũ phàng hành động ngược hẳn với nguyện vọng người quá cố. Thay vì hỏa táng, đã phung phí xây Lăng bảo tồn thi hài, là thí dụ rõ ràng nhất.

Đảng Cộng sản Việt Nam trả lời thế nào về hành động đó của mình?
Nguồn: talawas blog
 
ÐCSVN và Di chúc Hồ Chí Minh (phần 2)
Ðinh Từ Thức


Trong phần (1), tôi đã nêu ra một số bằng chứng về việc: Một mặt, Đảng Cộng sản Việt Nam mở cuộc vận động thi đua thực hiện Di chúc Hồ Chí Minh; mặt khác, chính họ đã sửa chữa, thay đổi, và làm ngược một số điểm trong nội dung Di chúc.

Phần này ghi lại trả lời của Bộ Chính trị liên hệ tới Di chúc và ngày qua đời của Hồ Chí Minh, kèm theo nhận xét của người viết.

Thông báo của Đảng Cộng sản Việt Nam
Gần đây, do một vụ “lời qua tiếng lại” giữa tác giả Lữ Phương qua Viet-Studies và tờ Công an Nhân dân về Di chúc Hồ Chí Minh, tôi được biết tới “Thông báo của Bộ Chính trị về một số vấn đề liên quan đến di chúc và ngày qua đời của Chủ tịch Hồ Chí Minh”, còn được gọi là “thông báo số 151-TB/TW ngày 19/8/1989 của Bộ Chính trị”, do Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh ký. Tôi đã đọc thông báo này trên Website của “Đảng ủy” Đại học Vinh ngày 11 tháng 4, 2009, phần Tin tức – Sự kiện.

Thông báo của Bộ Chính trị gồm 4 phần, được công bố cách đây 20 năm. Phần đầu kể lại quá trình viết Di chúc của Hồ Chí Minh từ năm 1965 đến năm 1969 như đã trình bày trong phần (1) của bài này, nên không cần thiết nhắc lại ở đây.

Phần 2: “Về bản Di chúc đã được công bố chính thức tháng 9-1969 sau khi Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời”. Trong phần này, Bộ Chính trị thừa nhận những điểm quan trọng sau đây (người viết tô đậm để nhấn mạnh một số chữ):

- Đoạn mở đầu lấy nguyên văn toàn bộ đoạn mở đầu Bác viết năm 1969, thay cho đoạn mở đầu Bác viết năm 1965.

- Phần giữa, từ đoạn nói về Đảng đến hết đoạn nói về phong trào cộng sản thế giới và nguyên văn bản Bác viết năm 1965.

- Đoạn “về việc riêng”, (…) Bản Di chúc đã công bố lấy nguyên văn đoạn Bác viết về bản thân năm 1968, trừ đoạn nói về hỏa táng.

- Đoạn cuối, từ chữ “Cuối cùng, tôi để lại muôn vàn tình thân yêu…” cho đến hết là nguyên văn đoạn Bác viết năm 1965.

- Trong bản Di chúc đã công bố, các đoạn đều lấy nguyên văn bản gốc, chỉ có một câu có sửa lại.
Đến đây, có thể hiểu tại sao Di chúc chính thức công bố năm 1969, lúc đầu đề năm viết là 1965, mà phần đầu Di chúc viết “Năm nay, tôi vừa 79 tuổi”. Đó là vì Bộ Chính trị đã lấy phần đầu viết năm 1969, ghép với phần giữa và cuối của bản di chúc hoàn chỉnh có người chứng, viết năm 1965, sau khi đã bỏ đi phần nói về hỏa táng và sửa một câu. Rồi 38 năm sau, đến khi thấy sự vô lý giữa tuổi và năm viết, đã tự ý đổi 1965 thành 1969, không cần giải thích hoặc xin lỗi.

Phần 3: Bộ Chính trị đã đưa ra những lập luận để bênh vực việc làm của mình. Người viết đánh số mỗi lập luận cho dễ phân biệt (chữ đứng), và kèm theo nhận xét (chữ nghiêng).

Trước hết, Thông báo viết: “3. Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương (Khóa VI) khẳng định bản Di chúc đã công bố bảo đảm trung thành với bản gốc của Chủ tịch Hồ Chí Minh”.

Một di chúc đã bị ghép phần này với phần kia, bịa ngày viết, đổi năm viết, thêm bớt làm thay đổi nội dung, rồi kẻ làm những việc phi pháp này long trọng “bảo đảm” nó “trung thành với bản gốc”, chẳng khác gì kẻ thề gian trước tòa.


3.1 – “Việc chọn bản Di chúc Bác viết năm 1965 để công bố chính thức là đúng đắn, vì đây là bản duy nhất được viết hoàn chỉnh, có chữ ký của Bác và bên cạnh có chữ ký chứng kiến của đồng chí Lê Duẩn, Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng lúc bấy giờ.”

Nếu Bộ Chính trị chọn Di chúc viết năm 1965, đề ngày 15 tháng 5, 1965, với toàn thể nội dung, không thêm bớt, để công bố là Di chúc chính thức, thì đúng là việc làm đúng đắn, và đáng lẽ phải làm như vậy. Nhưng Di chúc công bố chính thức đã bị thay đổi nhiều, nên là việc làm không đúng đắn. Làm một việc gian trá, mà tự nhận đúng đắn, là mưu toan lường gạt.

3.2 – “Lấy đoạn mở đầu Bác viết năm 1969 thay cho đoạn mở đầu Bác viết năm 1965 là hoàn toàn hợp lý vì Bác qua đời năm 1969, và nội dung bản viết năm 1969 cũng phong phú hơn.”
Tự ý chắp nối, làm sai lạc nội dung Di chúc một người đã qua đời, chẳng những không hợp lý, còn không hợp pháp. Không cần biết bản nào phong phú hơn.

3.3 – “Đoạn ‘về việc riêng’, bổ sung thêm phần Bác viết năm 1968 vào bản Bác viết năm 1965 là rất cần thiết, để phản ánh được cuộc đời đẹp đẽ, trong sáng, vì dân vì nước của Bác.

Sở dĩ trước đây chưa công bố đoạn Bác viết về yêu cầu hỏa táng là vì thể theo nguyện vọng và tình cảm của nhân dân, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa III) thấy cần thiết phải giữ gìn lâu dài thi hài của Bác để sau này đồng bào cả nước, nhất là đồng bào miền Nam, bè bạn quốc tế có điều kiện tới viếng Bác, thể hiện tình cảm sâu đậm đối với Bác. Chính vì lẽ đó mà chúng ta đã xin phép Bác về điểm này được làm khác với lời Bác dặn.”

Việc chắp nối Di chúc “là rất cần thiết” cho ai? Người đã chết không còn cần thiết. Vậy, việc chắp nối “là rất cần thiết” cho người sống, là Bộ Chính trị. Thay đổi di chúc của người chết để làm lợi cho mình, là phản bội người chết, và phạm tội trước pháp luật. Di chúc phản ảnh ước vọng cuối cùng của một người, không phải tài liệu tuyên truyền “để phản ánh được cuộc đời đẹp đẽ, trong sáng”. Biến di chúc thành tài liệu tuyên truyền là một lần nữa, phản bội người chết.


Ai yêu mến người nào, đều muốn nguyện vọng người đó sớm thành sự thực. Nếu người dân yêu mến Hồ Chí Minh, thì đương nhiên họ muốn nguyện vọng hỏa táng của Hồ Chí Minh được thể hiện. Bộ Chính trị căn cứ vào đâu để nói không hỏa táng là “thể theo nguyện vọng và tình cảm của nhân dân”? Nói về người khác điều mình không biết rõ, là bịa đặt đáng xấu hổ.


Lý do đưa ra là cần giữ thi hài lâu dài để đồng bào cả nước có cơ hội thăm viếng. Điều này có thể nghe được trước năm 1975. Đất nước đã thống nhất, người dân cả nước đã có thể viếng thi hài Hồ Chí Minh trong hơn ba chục năm qua. Tại sao điều trái ngược với Di chúc và không còn lý do vẫn tiếp tục tồn tại?


Chúng ta “đã xin phép Bác” được làm khác lời Bác dặn! Lời phát biểu này giống hệt tác phong của bọn thảo khấu ngoài vòng pháp luật. Chúng thường vào chùa, “xin phép thần thánh”, rồi ngang nhiên bê cỗ cúng xuống ăn. Chẳng cần biết có được phép hay không!

3.4 – “Việc chưa công bố một số đoạn viết thêm năm 1968 về những việc cần làm sau khi cuộc chống Mỹ, cứu nước giành được thắng lợi hoàn toàn, đó là vì năm 1969 khi Bác qua đời, cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước còn đang gay go, ác liệt, chúng ta chưa giành được thắng lợi cuối cùng, nên việc công bố những đoạn văn nói trên lúc ấy là chưa thích hợp.

Mặt khác, có một số câu Bác viết rồi lại xóa, hình như Bác đang cân nhắc, chưa coi là đã xong hẳn, chưa thật rõ ý Bác là thế nào. Vì vậy sau khi Bác qua đời chưa thể đưa vào bản Di chúc công bố chính thức bấy giờ.”

Di chúc của một người, chỉ họp lý khi giữ bí mật lúc còn sống. Khi chết, là phải được công bố, trừ phi đó là ý nguyện của người chết muốn giữ trong phạm vi gia đình. Nói đến chuyện “thích hợp” hay không, là người sống muốn sử dụng di chúc có lợi cho mình. Và như thế là không trung thành với người chết.


Khi người chết để lại một di chúc hoàn chỉnh và hợp pháp, thì người sống phải tôn trọng và luật pháp phải bảo vệ toàn thể di chúc đó. Chỗ nào không hiểu, hay có tranh cãi về việc giải thích, thì phải nhờ tư pháp phân xử. Không có chuyện tự ý cân nhắc để thêm vào chỗ nọ, bớt đi chỗ kia.


3.5 – “Khi Bác mất, cuộc kháng chiến còn đang diễn ra rất khó khăn và ác liệt, vì vậy Bộ Chính trị đã quyết định sửa lại mấy chữ trong câu sau đây của Bác: ‘Cuộc kháng chiến chống Mỹ có thể sẽ kéo dài mấy năm nữa’ thành ‘Cuộc kháng chiến chống Mỹ có thể còn kéo dài’.”

Cuộc chiến kéo dài lâu mau là chuyện của người sống. Sửa di chúc của người chết cho phù hợp với tầm nhìn hay cách nói của người sống, là làm bậy. Không tôn trọng người chết.

3.6 – “Về việc miễn thuế nông nghiệp một năm cho các hợp tác xã nông nghiệp, trước đây chưa có điều kiện thực hiện. Nay mặc dù tình hình kinh tế – xã hội nước ta vẫn còn nhiều khó khăn, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa VI) thấy cần có kế hoạch thực hiện điều mong muốn ấy của Bác. Bộ Chính trị giao cho Hội đồng Bộ trưởng trình Quốc hội thực hiện việc này.

Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa III) dự định đến một thời điểm thích hợp sẽ công bố những điều chưa được công bố trong các bản viết Di chúc của Bác. Nay, nhân dịp chuẩn bị kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Bộ Chính trị Ban chấp hành Trung ương Đảng (khóa VI) quyết định công bố toàn bộ các bản viết Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh.”

Trong bản thảo Di chúc năm 1968, Hồ Chí Minh viết nguyên văn: “Trong bao năm kháng chiến chống Pháp, tiếp đến chống đế quốc Mỹ, đồng bào ta, nhất là đồng bào nông dân đã luôn luôn hết sức trung thành với Đảng và Chính phủ ta, ra sức góp của góp người, vui lòng chịu đựng mọi khó khăn gian khổ. Nay ta đã hoàn toàn thắng lợi, tôi có ý đề nghị miễn thuế nông nghiệp 1 năm cho các hợp tác xã nông nghiệp để cho đồng bào hỉ hả, mát dạ, mát lòng, thêm niềm phấn khởi, đẩy mạnh sản xuất”. Khi chắp nối Di chúc, Bộ Chính trị chỉ lựa chọn những gì có lợi cho mình. Còn những gì có lợi cho dân nghèo như đoạn này thì bỏ qua. Đó là việc làm đáng trách, và đáng khinh.

Theo lịch trình viết Di chúc của HCM đã được Đảng công bố chi tiết, ngày chót Hồ Chí Minh duyệt lại toàn thể Di chúc, hoàn thành công việc viết và sửa chữa, là ngày 19 tháng 5, 1969. Cho đến nay, Di chúc chính thức do Đảng công bố năm 1969, lúc đầu đề ngày 10 tháng 5, 1965, từ giữa năm 2007 đổi thành 10 tháng 5, 1969, và các di chúc liên hệ, vẫn chưa có bản nào đề ngày 19 tháng 5, 1969. Điều này cho phép phỏng đoán rằng Bộ Chính trị vẫn chưa công bố toàn bộ Di chúc Hồ Chí Minh.

Phần 4: Về ngày mất của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bộ Chính trị viết nguyên văn:
“Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời lúc 9 giờ 47 phút ngày 2 tháng 9 năm 1969, ngày Quốc khánh của nước ta. Để ngày Bác mất không trùng với ngày vui lớn của cả dân tộc, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa III) đã quyết định công bố Chủ tịch Hồ Chí Minh mất vào lúc 9 giờ 47 phút ngày 3-9-1969. Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa VI) cho rằng nay cần công bố lại đúng ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời.”

Thay đổi, sửa nát bấy Di chúc, tráo cả ngày chết từ mùng 2 sang mùng 3, đánh lừa nhân dân về ngày giỗ Bác hàng chục năm, trong khi hô hào toàn đảng toàn dân thi đua làm theo Di chúc Bác. Hình như không có chữ nào chính xác hơn hai chữ “bịp bợm” để chỉ việc làm này.


Các Tổng thống John Adams và Thomas Jefferson được coi là có vinh dự cùng qua đời vào ngày Quốc khánh thứ 50 của Hoa Kỳ, 4 tháng 7, 1826. Chủ tịch Hồ Chí Minh qua đời đúng ngày Quốc khánh thứ 24 của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nhưng bị Bộ Chính trị không cho hưởng vinh dự chết vào ngày sinh của chế độ. Bắt phải “chính thức” chết vào hôm sau! Rồi cả chục năm sau, lại cho chết chính thức vào ngày chính thức chết!


Điều quái gở là Bộ Chính trị đã làm những việc ngược ngạo như trên, trong khi đề cao khẩu hiệu “văn minh”. Chẳng những không hề tạ lỗi người chết, xin đồng bào tha thứ, còn vỗ ngực cho là mình làm… đúng!

Giải pháp cho mọi phía
Bản tin VOA ngày 31 tháng 8 có mấy đoạn nguyên văn như sau:
Giới trẻ Việt Nam không có thời giờ nhớ tới ông Hồ Chí Minh, mặc dù chính quyền cộng sản đang ra sức tuyên truyền về nhà lãnh đạo này trước ngày giỗ thứ 40 của ông.

Tường thuật hôm thứ Hai của hãng thông tấn Pháp cho biết: trong lúc các loa phóng thanh trên đường phố Hà Nội nói tới ’sự hy sinh to lớn của một nhà cách mạng với tấm gương đạo đức sáng chói là ngọn đuốc soi đường cho dân tộc’, thì chính người đọc thông điệp đó cũng thừa nhận là ‘rất ít người nghe’.

Bài tường thuật trích lời nhiều người trong giới trẻ, chiếm hơn phân nửa dân số Việt Nam hiện nay, nói rằng họ không có thời giờ để nghe những gì mà chính phủ nói về ông Hồ.

Một người bán hàng ở Hà Nội cho biết rằng chiến dịch noi gương đạo đức Hồ chí Minh mà chính quyền phát động chỉ là một trò lố bịch và không mang lại lợi ích gì cho người dân.

Nói gọn: Đã đến lúc “lá bùa Hồ Chí Minh” có vẻ hết hiệu nghiệm. Xin nêu một giải pháp ổn thỏa cho mọi người:

Hô hào thực hiện Di chúc Hồ Chí Minh, mà có điều quan trọng nhất, Đảng cầm quyền làm ngược lại, là thay vì hỏa táng theo Di chúc, thi hài đã được bảo quản và trưng bày. Điều này đã kéo dài 40 năm. Không nên, và không thể tiếp tục. Giải quyết bằng cách nào?

Vì là một nước “nhân dân làm chủ”, dân phải hành động trước. Đảng có chiến dịch “40 năm thực hiện Di chúc”. Tương kế tựu kế, nhân dân kiến nghị yêu cầu Đảng làm gương thực hiện Di chúc trước. Khoản thực hiện đầu tiên, là hỏa táng thi hài Bác đúng theo Di chúc. Bản thảo Di chúc năm 1968 ghi rõ sau khi thiêu xác: “Tro thì chia làm 3 phần, bỏ vào 3 cái hộp sành. Một hộp cho miền Bắc. Một hộp cho miền Trung. Một hộp cho miền Nam. Đồng bào mỗi miền nên chọn 1 quả đồi mà chôn hộp tro đó. Trên mả, không nên có bia đá tượng đồng, mà nên xây 1 ngôi nhà giản đơn, rộng rãi, chắc chắn, mát mẻ, để những người đến thăm viếng có chỗ nghỉ ngơi”.

Theo đúng Di chúc, Bác đã “chia gia tài”. Mỗi miền kiến nghị đòi phần chia của mình. Trước kia, Đảng có thể phân chia tro giả. Nhưng thời buổi thành viên WTO, muốn tro giả cũng khó, bắt buộc phải hỏa táng Bác. Nhất là bây giờ đã đủ điện, đem thi hài ra “điện táng”, càng đúng ý Bác. Với tro Bác, mỗi miền chiếm một quả đồi, đúng theo Di chúc. Lập công viên, với mả Bác, không bia đá tượng đồng đúng ý Bác, với nhà nghỉ mát mẻ đúng ý Bác. Thế là mỗi miền có một trung tâm du lịch mang tính lịch sử, khối khách tới thăm, tiền nong rủng rỉnh. Tại sao để Hà Nội độc quyền khai thác Bác? Về phía nhân dân, coi như xong!

Về phía Đảng, theo nhận xét của phái viên AFP, bùa Bác đã đến ngày hết linh. Nhưng chẳng lẽ tự nhiên đem Bác đi chôn? Cũng dễ thôi! Đảng ta từ nhân dân, lúc nào cũng biết rõ nguyện vọng của dân. Sau 40 năm, nhân dân cả nước đã có cơ hội thăm viếng Bác đủ rồi. Theo đúng nguyện vọng của tuyệt đại đa số nhân dân, đã đến lúc nhân dân mỗi miền có quyền được chia phần tro Bác, theo đúng lời Bác dạy. Bước kế tiếp là cho cán bộ về mỗi miền vận động nhân dân kiến nghị đòi chia tro, theo đúng Di chúc. Nơi nào chậm kiến nghị, cho công an đi vận động. Thế là, Đảng chỉ cần hành động theo nguyện vọng của nhân dân, vào dịp kỷ niệm 40 năm giỗ Bác. Chính nghĩa sáng ngời!

Ngoài ra, còn có thể đạt thắng lợi to lớn về mặt quốc tế. Hiện nay, Nga Tầu đều trong thế kẹt với hai cái xác khô, mà chưa biết giải quyết ra sao. Nếu Việt Nam, theo nguyện vọng của nhân dân, đi bước trước thực thi Di chúc Bác, thế nào Nga Tầu cũng bắt chước. Bác viết trong bản thảo Di chúc năm 1988: “Nước ta sẽ có vinh dự lớn là một nước nhỏ mà đã anh dũng đánh thắng hai đế quốc to – là Pháp và Mỹ”. Sau khi đi trước Nga Tầu trong vụ giải quyết xác khô, có thể thêm vào lời Bác: “Và làm gương cho hai đàn anh lớn – là Nga và Tầu”.

Với cộng đồng người Việt hải ngoại, người viết có một lời thưa: Thay vì chĩa mũi tấn công vũ bão vào một cái xác khô, không còn làm gì được nữa và đã hết thở từ 40 năm, tại sao không tập trung hỏi tội những kẻ đang cầm quyền, đã và đang làm gì với cái xác đó?

© 2009 Đinh Từ Thức

free counters

Mẹ Nấm - Viết tại đồn công an


Viết tại trụ sở Công an phường Tân Thới Nhất - quận 12, trên mặt sau của bài phát biểu tại Hội thảo blogger Công giáo - nhân Sự kiện truyền thông Công giáo tại Dòng Chúa Cứu Thế - 38 Kỳ Đồng.
251633_1991492261282_1062638679_2266093_2848005_n.jpg
253868_1991493781320_1062638679_2266094_875511_n.jpg


16:19p: Vẫn đang ngồi đợi xác minh xem tôi có tham gia giao thông trên phương tiện bị tố cáo là "gian" hay không?

Tôi không sốt ruột vì có thể anh chủ xe (người cho bạn tôi mượn xe) đang "bận" lục tung căn nhà của mình lên để tìm giấy đăng ký xe máy.
Tôi không sốt ruột bởi lý do dừng xe lúc đầu khi tôi và một người bạn đang đi trên đường là "lấn làn đường". Đứng dưới cái nắng gay gắt của Sài Gòn, tôi không thể tranh cãi với hai cảnh sát giao thông là chúng tôi không lấn lane, lại càng không thể tranh cãi rằng nếu xe tôi đang đi vi phạm thì người bạn tôi - người cầm lái sẽ ở lại để "chịu trách nhiệm". Bởi khi tôi vừa nêu ra lý do đó, thì ngay lập tức một trong hai anh áo vàng đã gọi điện xin chỉ đạo và thêm một người nữa xuất hiện, cùng với lý do ất ơ rằng: tôi cùng bạn tôi phải về công an phường Tân Thới Nhất, quận 12 làm việc vì bị "tố cáo là đang đi trên xe gian".

13h30 - 14h30': vẫn chưa thấy biên bảo tố cáo & người tố cáo. Nghe giọng bà ngoại bạn Nấm qua điện thoại tôi hiểu rằng: ở đất nước này không cần đến một lý do hợp lý để người ta có thể mời bạn về trụ sở công an phường.

Làm sao có được một lý do hợp lý khi tôi tuyên bố ngay trên đường rằng tôi biết chính xác lý do các anh giữ tôi lại. Sao lại phải mượn đến một lý do ất ơ như vậy để chứng minh sự hèn hạ của mình.

Đến giờ, không cần phải xác định cảm xúc trong lòng mình nữa, không cần sự thông cảm nào nữa. Bởi khi lý trí con người không thể giúp người ta viết trọn chữ nhân nghĩa, thì tất cả chỉ còn lại là sự khinh khi.

Tại công an phường, sau khi được sự đồng ý cho phép sử dụng máy tính với điều kiện không kết nối Internet, vừa mở máy lên một anh công an khác đến nhắc rằng quy định ở đây không được sử dụng máy tính & điện thoại. Miệng nói, tay giật ngay lấy điện thoại của tôi đang để trên bàn. Tôi phản đối hành vi này ngap lập tức, bởi một khi tôi đang bị tạm giữ một cách ngang ngược như vậy thì người thân và bạn bè tôi nhất định phải có quyền được liên lạc với tôi, để biết chuyện gì đang xảy ra.

Tôi cũng phản đối yêu cầu buộc phải tắt máy điện thoại của công an. Bởi không có quy định nào được dán tại trụ sở công an phường Tân Thới Nhất buộc công dân phải tắt máy khi ở đây cả.

Dưới cái nóng ngột ngạt của Sài Gòn, tôi không hy vọng mình sẽ được về sớm bởi biết đâu anh bạn cho mượn xe không thể đến trụ sở vì một lý do từ trên trời rơi xuống nữa.

Khi phải chuyển chỗ ngồi liên tục trong văn phòng của trụ sở công an chỉ để nhìn xem có ai đó tốt bụng thêm thắt chi tiết nào vào "chiếc xe bị nghi là mất cắp" đang dựng ngoài sân kia không, tôi tự cười với mình "Sao lại có thể mất niềm tin vào sự tốt đẹp của con người đến như vậy?". Nhất là khi tôi đang ngồi tại cơ quan thừa hành và bảo vệ luật pháp?

Biết làm sao được? Muốn yêu, muốn tin lắm, nhưng có lẽ bây giờ là không thể nào rồi.

Ôi cái đất nước mà tôi đang sống, không có đèn xanh hay đèn đỏ, chỉ có nhiều loại đèn mờ được giăng ra để tung hỏa mù làm cho nhận thức và suy nghĩ của người dân trở nên rối rắm.

Ôi cái đất nước mà tôi đang sống, người chồng có thể sẽ bị trục xuất nếu không bảo được vợ mình ở nhà không tham gia biểu tình chống Trung Quốc xâm lược.

...

P/s: Lúc gõ lại những dòng đang viết trên giấy này thì tôi biết lý do chính xác mà anh bạn cho mượn xe đã không thể đến đồn công an phường Tân Thới Nhất, bởi ngay từ hơn 10h sáng, đã có người bảo anh đừng can thiệp vào chuyện này, có nghĩa là giả điếc nếu nghe được yêu cầu cần chứng minh "tài sản do người khác phạm tội mà có". Ôi, lòng dũng cảm và tình bạn ở xứ này, được đo bằng nồi cơm :P

Ảnh Biểu Tình đầy ý nghĩa chống Tàu cộng 5-6-2011


In
Viết bởi **   
Thứ tư, 08 Tháng 6 2011 00:00

Bức hình đầy ý nghĩa của cuộc biểu tình chống Tàu cộng xâm lược VN, ngày 5-6-2011 tại Saigon trước Lãnh Sự quán Tàu cộng. Công an và cảnh sát cơ động VC cúi gầm mặt ngăn cản không cho đoàn biểu tình đến gần. Em bé đứng sát hàng rào, với ánh mắt buồn nhưng cương quyết nhìn thẳng vào đám công an như nói: "Tại sao các chú lại cản trở người dân yêu Nước? Tại sao các chú lại bảo vệ quân xâm lược.


http://farm3.static.flickr.com/2736/...fbcc6f08_b.jpg

************

Hãy chuẩn bị cho lần biểu tình tới !

Lần biểu tình tới , nhóm tổ chức bí mật rỉ tai với người tham dự biểu tình viết sẵn những biểu ngữ khi áp sát công an :

- Các anh nghĩ sao về số người Việt bị Tàu giết, bị trấn lột , bị đòi tiền chuộc mạng trên biển của chúng ta !

- Các anh nghĩ sao khi ải Nam Quan và thác Bản Giốc bị mất ?

- Các anh nghĩ sao khi bọn Tàu xâm chiếm lãnh hải và lãnh thổ của chúng ta !

- Các anh nghĩ sao khi đất nước chúng ta bị Tàu chiếm và dân tộc chúng ta bị bắt làm nô lệ cho Tàu !

Những người đi đầu hàng biểu tình , tốt nhất là những bà mẹ , người cha , người vợ , anh chị , bạn bè của công an , nếu không cứ chụp hình công an đầy trên phố có thể bất cứ ai cũng đeo được . Họa hình công an lớn ra , dưới đề tên , đeo hình trên ngực . Hảy tạo điều kiện cho công an có dịp góp công đấu tranh cho việc nước !

Thư “cháu ngoan” gởi Đại biểu Quốc hội VN

In
Viết bởi Du Hồ   
Thứ ba, 07 Tháng 6 2011 00:00

hoc sinh ngu gat

Tuổi thơ "cháu ngoan" chỉ học
Đánh Ngụy, đánh Mỹ, đánh Tây,
Giờ đây đâu còn gì đánh,
Cháu ngoan phải chọn… đánh giày!

Nước ta đã là của Đảng.
Tự Do, dân chết mặc bay;
Độc Lập, quan ngồi tham nhũng;
Hạnh Phúc, trẻ lết ăn mày!

Hoàng Sa, Trường Sa, đã mất;
Nam Quan, Bản Giốc cũng bay;
Cao nguyên của Tàu Bô-xít;
Cháu ngoan chỉ giữ … gốc cây!

Mỹ, Tây, đảng kêu là bạn;
Còn Tàu là bố, là thầy;
Nhân dân đã có Đảng trị;
Cháu ngoan xin nhận đánh giày!

Đại biểu nào không nhất trí?
Đứng lên can đảm cho hay!

Du Hồ

 

Chuyện đất nước và hai chú bé đánh giày

Chị em siết chặt thêm hầu bao khi giá cả lại nhảy cóc


Vài tuần nay, giá nhiều loại thực phẩm như thịt, cá tiếp tục tăng mạnh khiến nhiều bà nội trợ xót xa. Ngay cả những người "tiêu hoang" trước đây cũng bắt đầu phải thắt chặt chi tiêu, như mua hàng tại chợ đầu mối, giảm ăn thịt cá, tăng đậu rau, mang cơm hộp...
'Thắt lưng buộc bụng' vì bão giá/ Bữa cơm gia đình đội chi phí vì giá đắt đỏ

Thu nhập mỗi tháng của hai vợ chồng được 12-14 triệu, lại phải trả tiền thuê nhà 2 triệu đồng và nuôi cô con gái 3 tuổi nên chị Dịu (Doãn Kế Thiện, Hà Nội) phải tính toán chi ly mới "sống qua thời bão giá".

Chị Dịu cho biết, kể từ sau Tết, khi giá cả các loại thực phẩm bắt đầu tăng, thay vì ngày ngày đi chợ cóc gần nhà, chị chịu khó dậy sớm đến chợ đầu mối Mai Dịch (Từ Liêm) mua đồ cho rẻ. "Một bó mồng tơi to đùng ở đây chỉ bán 2.500 -3.000 đồng, trong khi chợ gần nhà mớ bé bằng một nửa mà giá đắt hơn. Một kg rau su su tại đây cũng chỉ 10.000 đồng nhưng nếu mua ở hàng bán lẻ thì phải gấp đôi", chị Dịu kể. Chị cho biết, thịt, cá mua ở chợ đầu mối cũng rẻ hơn được 10-20 nghìn đồng một kg.

"Tất nhiên đi chợ này mình phải vất vả hơn vì chợ họp rất sớm, chỉ hơn 5 giờ sáng đã sắp tàn. Nhưng không sao, vì mình tính toán để một tuần chỉ cần đi chợ một lần vào sáng thứ bảy hoặc chủ nhật", chị Dịu cho biết.

Để tránh các khoản phát sinh không đáng, chị thường lên thực đơn sẵn cho tuần, rồi ghi ra giấy những thứ cần mua. "Tiền chợ mỗi ngày của nhà mình là 60 nghìn nên khi đi chợ cho cả tuần mình chỉ mang đúng 420 nghìn. Các loại thịt, cá mua về được sơ chế rồi cất vào ngăn đá, rau, củ nhặt sạch, cho vào tủ, đầu tuần thì ăn rau có lá còn cuối tuần ăn củ quả... nên không sợ hỏng", chị Dịu chia sẻ kinh nghiệm. Chị cho biết, mỗi tháng đi chợ kiểu này chị dư được hơn một triệu so với bình thường.

Tuy nhiên, mấy ngày gần đây, ngay cả ở chợ đầu mối, giá các loại thịt, nhất là thịt lợn tăng mạnh, nên mỗi tuần chị phải tăng thêm 100 nghìn đồng mới đủ mua đồ ăn. "Lâu lắm rồi mình cũng không dám mua thịt bò hay thịt gà ta vì giá cao quá, chỉ chọn những loại 'bình dân' như tôm đồng cỡ nhỏ, cá diếc, cá thầu dầu...", chị nói.

Ảnh: Minh Thùy.
Nhiều bà nội trợ đành tạm biệt các món cá to, ngon để chọn những loại nhỏ, rẻ hơn cho phù hợp túi tiền. Ảnh: Minh Thùy.

Thu nhập khá cao, tính lại thoáng, nên từ trước tới nay chị Dung (Nghĩa Đô, Hà Nội) thường không bao giờ hỏi giá hay mặc cả khi đi chợ, mà thích gì nhặt nấy rồi trả tiền luôn. Thế nhưng, mấy tuần lại đây, khi mua thực phẩm, thấy số tiền bỏ ra nhiều hơn mà mua được lượng và "chất" không bằng trước, chị thấy xót xa và lên kế hoạch thắt chặt chi tiêu. "Giờ mua gì cũng phải khảo giá trước, tránh xa các món 'ghiền' mà trước đây tuần nào cũng ăn là cua bể, cá hồi vì quá... hao ví", chị Dung kể.

Cũng khoảng tháng nay, sáng sáng, cả hai vợ chồng chị đều xách cơm hộp tới cơ quan ăn trưa. "Ở cơ quan mình mọi người đều làm vậy nên mình thì không sao. Còn ông xã ban đầu cũng hơi ngại nhưng sau phần vì không chịu nổi 'nhiệt' ăn quán (suất ít nhất cũng 30 nghìn), lại có nhiều nam đồng nghiệp cùng mang cơm nên giờ thành thói quen rồi", chị Dung kể.

Không chỉ thế, để hạn chế "bệnh" mua sắm của mình, chị Dung còn đặt chỉ tiêu mỗi tháng chỉ chi một triệu đồng cho khoản shopping. "Tính ra tiền mua bán linh tinh tốn gấp mấy lần chi tiêu ăn uống. Hồi trước mình hứng là mua, có khi một tháng mấy đôi giày, vài cái váy của mẹ, của con, rồi đồ cho chồng... Giờ thì phải hạn chế, chỉ mua trong đúng khoản quy định, dù có thích món đồ nào lắm cũng đành nhịn", chị nói.

Bên cạnh hạn chế chi tiêu, nhu cầu mua sắm, nhiều người còn nghĩ cách tận dụng hết các đồ cũ trong nhà cho đỡ tốn tiền mua mới.

"Nhà mình, áo may ô cũ của bố, váy liền cũ của mẹ cắt ra may quần cho con. Chậu cũ bị nứt cho con chơi đồ hàng, làm ô tô giả rồi mang đi trồng rau. Thùng sơn dùng hết để khô, bóc sạch sơn rồi làm cái đựng đồ khô. Thùng giấy, túi nilong cất lại đựng rác dần. Quần áo cũ còn tốt thì thanh lý, hỏng rồi thì đem cắt hết cúc cất đi rồi làm giẻ lau", một thành viên webtretho chia sẻ trong diễn đàn bàn về các mẹo tiết kiệm thời bão giá.

Cũng trong mục này, một thành viên khác cho biết, để hạn chế tiền xăng, vợ chồng chị cất chiếc xe tay ga của vợ đi, chỉ dùng chiếc Dream của chồng và đi làm cùng nhau vì tiện đường. Cuối tuần, đại gia đình cũng hạn chế bày vẽ ăn uống linh đình mà chỉ chọn các món theo tiêu chí "Ngon - bổ - rẻ". Vừa tuần trước, để được dùng điện với giá thấp, anh chị đã xin bố mẹ cho tách hộ khẩu.

Theo lời thành viên này, nhà chị cũng không bao giờ đem đổ thức ăn thừa đi. "Cơm ăn không hết cất vào tủ lạnh rồi rang với trứng, rau. Tôm, thịt thừa băm nhỏ, thêm ít cà rốt, trứng, bột năng là có súp ăn hoặc nấu với mì...", chị kể.

Bên cạnh cắt giảm chi tiêu, trước tình hình trượt giá hiện nay, nhiều gia đình có thu nhập khá còn cố gắng tìm cách sinh lời cho số tiền dư.

Chị Thanh (khu đô thị Mỹ Đình, Sông Đà, Hà Nội) cho biết, dù cả hai vợ chồng chị đều có mức lương khá cao, nhưng hiện tại cũng không dám tiêu hoang hay đầu tư may rủi mà cố gắng tích lũy để phòng bị cho tương lai.

"Khi có lương trả qua tài khoản, mình rút hết về, để riêng các khoản cần tiêu cho tháng tiếp theo vào các phong bì (tiền học của con, tiền ăn cho cả nhà, tiền sữa và quần áo...), rồi mua hai chỉ vàng, còn lại cho vào quỹ chung phòng khi có việc cần gấp. Nếu có thêm các khoản 'mềm' của hai vợ chồng sẽ dành mua USD. Hai khoản vàng và đôla để riêng, không đụng tới. Ngoài ra, hằng ngày, khi đi chợ về có tiền lẻ thì nhét vào lợn sứ, lâu lâu đập ra cũng được khoản kha khá", chị Thanh kể.

Minh Thùy

EVN lại xin tăng giá điện vì 'đói vốn'


Lãnh đạo Tập đoàn Điện lực VN (EVN) tiếp tục đưa ra thông điệp, trong thời gian tới nếu không điều chính giá, ngành điện sẽ khó khăn. EVN đề xuất đưa khoản lỗ năm 2010 vào trong cấu thành giá mới để bù lỗ.
>Chưa tăng giá điện từ 1/6

Tại buổi giao ban trực tuyến ngày 6/6 do Bộ Công Thương tổ chức, ông Dương Quang Thành, Phó tổng giám đốc Tập đoàn Điện lực Việt Nam cho hay, khó khăn lớn nhất trong 5 tháng đầu năm nay là tình hình vay vốn cho các dự án trọng điểm đang triển khai của ngành điện. Thiếu vốn khiến nhiều dự án lớn bị chậm tiến độ.

Dự án thủy điện Lai Châu thiếu vốn nên chưa thanh toán được cho nhà thầu, Dự án Duyên Hải 2 do không thu xếp được 15% vốn đối ứng nên vẫn chưa được giải ngân. Ngoài ra, một số dự án được Trung Quốc tài trợ vốn cũng bị đàm phán lại.

Theo ông Thành, trong thời gian tới nếu không điều chỉnh giá điện, EVN sẽ gặp khó khăn lớn. Lãnh đạo EVN đề nghị đưa khoản lỗ năm 2010 vào cấu thành điều chỉnh giá điện, vì hiện phần lỗ này vẫn chưa được hạch toán.

"EVN thực hiện cắt giảm và giãn tiến độ hơn 12.000 tỷ đồng các công trình đầu tư theo Nghị quyết 11 nhưng vẫn đang rất thiếu vốn. Bộ Công Thương cần nhanh chóng ban hành Thông tư hướng dẫn Quyết định 24 của Thủ tướng về điều chỉnh giá điện theo thị trường", ông Thành đề xuất.

Trước đó, ông Đinh Quang Tri, Phó tổng giám đốc Tập đoàn điện lực Việt Nam cho hay, giá điện chưa thể tăng từ 1/6. Lãnh đạo EVN khẳng định, mặc dù ngành điện đang lỗ song EVN vẫn phải chịu đựng. Trong khi tình hình kinh tế còn khó khăn, giá điện sẽ chưa thể tăng.

Tại Nghị quyết phiên họp thường kỳ công bố hôm qua, Chính phủ yêu cầu Bộ Tài chính các cơ quan chức năng cần tiếp tục quản lý và kiểm soát giá, không để xảy ra đột biến giá các mặt hàng thiết yếu. Đối với các mặt hàng như điện, than, xăng - dầu vẫn kiên trì và nhất quán điều hành theo cơ chế thị trường trên cơ sở tính toán lộ trình phù hợp.

Theo Quyết định 24, từ 1/6, giá điện được việc điều chỉnh theo cơ chế thị trường. Nếu chi phí đầu vào tăng 5%, EVN được điều chỉnh tăng giá bán điện ở mức tương ứng, sau khi đăng ký và được Bộ Công Thương chấp thuận. Nếu chi phí tăng trên 5%, EVN cần báo cáo Bộ Công Thương và gửi Bộ Tài chính thẩm định.

Từ 1/3, giá điện đã tăng 15,28%, song Bộ Tài chính và Bộ Công Thương đều khẳng định mức tăng này còn quá thấp, ngành điện vẫn phải chịu lỗ. Theo Quyết định 24, khoảng cách giữa 2 lần điều chỉnh giá điện liên tiếp tối thiểu là 3 tháng, thay vì chỉ điều chỉnh mỗi năm một lần như hiện nay.

Hoàng Lan

HT.Thích Quảng Độ nói về vụ biểu tình chống TQ


2011-06-07

Ỷ Lan phỏng vấn Hòa thượng Thích Quảng Độ việc công an ngăn cấm không cho tham dự cuộc biểu tình ngày 5.6 trước Lãnh sự quán Trung quốc ở Saigon.

Nhà nước nhu nhược   

10.-200.jpg
Một bạn trẻ trong đoàn biểu tình giơ cao biểu ngữ "Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam"
Ỷ Lan : 
Kính chào Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ. Theo tin được biết thì Hòa thượng có dự tính cùng chư Tăng Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất tham gia cuộc biểu tình ôn hòa trước Lãnh sự quán Trung quốc ở Saigon đáp lời kêu gọi của giới Học sinh – Sinh viên sáng chủ nhật 5 tháng 6. Kính xin Hòa thượng cho biết lý do nào khiến Hòa thượng muốn tham gia cuộc biểu tình này ?

Hòa thượng Thích Quảng Độ : Lý do chính đó là vấn đề lãnh hải và lãnh thổ của Việt Nam. Tất cả những hành động của Trung quốc từ bao nhiêu năm nay thấy rõ là họ đã trắng trợn vi phạm chủ quyền, họ bất chấp luật pháp, nhất là luật biển quốc tế. LHQ đã ra quy định hải phận của các nước ven biển rất rõ ràng. Nhưng họ bất chấp cái đó, họ giẫm lên luật pháp quốc tế. Vừa rồi trầm trọng nhất, tàu Bình Minh 2 bị tấn công mà Nhà nước cũng làm lơ, chỉ có nhân dân thì lên tiếng thôi. 

Cho cái bà gọi là Phát ngôn nhân lên tiếng đâu có giá trị gì. Lẽ ra cái sự kiện vừa rồi chính Nhà nước phải làm một Công hàm phản đối, mời ông Đại sứ Trung quốc ở Hà Nội đến Bộ Ngoại giao. Chính đích thân ông Ngoại trưởng Bộ Ngoại giao thay mặt cho chính phủ trao Công hàm đó cho Đại sứ Trung quốc tỏ thái độ phản đối mạnh mẽ. Còn giao cho một người phát ngôn nói cũng như thông tin trên báo chí thôi, không có hiệu quả gì.

Tôi thấy Nhà nước này quá nhu nhược rồi, không còn đủ sức để đương đầu với vấn nạn khó khăn của đất nước nữa. Lẽ ra họ phải lên tiếng mạnh mẽ, rồi họ hô hào dân chúng chống lại sự bá quyền của Trung quốc.

HT. Thích Quảng Độ

Tôi thấy Nhà nước này quá nhu nhược rồi, không còn đủ sức để đương đầu với vấn nạn khó khăn của đất nước nữa. Cho nên bây giờ ngay đến học sinh, sinh viên tuổi còn trẻ mà đã phải quan tâm chuyện này, họ cũng thấy việc này rất trầm trọng, đáng lo. Lo cho tương lai đất nước, chủ quyền của dân tộc mà họ phải tự đứng ra kêu gọi nhau để đến trụ sở ngoại giao của Trung quốc bày tỏ thái độ bất mãn của họ, lo lắng của họ, thì những hành động như vậy tôi thấy rất kính phục. Họ là những người chưa có trách nhiệm gì nhiều với đất nước đâu, chưa tới cái tuổi phải lo, mà giờ họ đã biết lo mà họ làm như thế, thì hỏi các vị lãnh đạo chính phủ, công an, quân đội thì súng ống đầy người mà sợ ông Trung quốc à ?

Lẽ ra họ phải lên tiếng mạnh mẽ, rồi họ hô hào dân chúng ủng hộ việc này để chống lại cái sự bá quyền của Trung quốc. Như vậy mới xứng đáng là một chính phủ có chủ quyền. Bây giờ không làm việc đó mà để cho học sinh, sinh viên người ta thường gọi là "ăn chưa lo no chưa tới" phải cất lên tiếng nói, phải bảo nhau kêu gọi nhau. Họ làm được cái đó, họ kêu gọi tôi nghe tôi rất cảm động, rất xúc động và kính phục nữa. Cho nên mặc dầu tuổi già, tôi đã định cố gắng ra để chia sẻ với niềm lo âu của anh chị em.

Công an ngăn cản biểu tình

Ỷ Lan : Tin cũng cho biết công an phong tỏa các chùa thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất và ngăn cản không cho Hòa thượng và Thượng tọa Thích Viên Định và chư Tăng  đến nơi biểu tình. Kính xin Hòa thượng cho biết rõ lý do cản trở này ?

hnsg-305-250.jpg
Thanh niên sinh viên Việt Nam thể hiện quyết tâm bảo vệ tổ quốc. Kami's blog
Hòa thượng Thích Quảng Độ :
 7 giờ rưỡi định xuất phát thì nhờ Thầy Viên Hỷ ở dưới Giác Hoa mời Thượng tọa Viên Định lên đây cùng đi với tôi, rồi còn các chùa thì tự đâu họ đã biết lối đó rồi, tự đâu ra đó cho nó tiện. Chỉ có riêng Thượng tọa Phó Viện trưởng, Thầy Viên Định, Thầy Viên Hỷ, Thầy Đồng Minh là đi với tôi chung một xe. Thế cho nên ở Giác Hoa, Thầy Viên Định và Đồng Minh ra thuê xe lên đây, thì ra đến đầu ngỏ là họ đã chặn rồi. 

Họ chặn, họ bảo về, hôm nay thầy không đi đâu được, đi về làm việc. Họ bảo trở vào chùa họ làm việc, Thầy Viên Định có nói làm việc thì phải văn thư làm sao, chứ làm việc giữa đường ấy à ? Làm việc phải có thư báo trước hẳn hoi chứ. Họ bảo hôm nay ông không thể đi đâu được, rồi họ đẩy vào. Nhưng thầy cũng cố đi, họ nhất định họ đi theo sau. Lên đến bệnh viện Columbia thì là nhất định họ không cho đi nữa. Họ đẩy về.

Đồng thời là ở dưới nhà cho một người lên đây bảo tôi xuống làm việc. Tôi bảo tôi làm việc cái gì ? Vừa mới sáng ra, làm việc nhà nước phải có giờ, sao lại đến đây làm việc ? Tôi không xuống.

Từ sáng hôm qua cho đến đêm hôm nay, họ bao vây luôn từ đầu đường Trần Huy Liệu đây. Họ đứng bên lề đường bên chùa đây này, họ đứng dọc một hàng như thế suốt cho đến cả đêm.

HT. Thích Quảng Độ

Từ sáng hôm qua cho đến đêm hôm nay, họ bao vây luôn từ đầu đường Trần Huy Liệu đây. Họ đứng bên lề đường bên chùa đây này, họ đứng dọc một hàng như thế suốt cho đến cả đêm. Vì thế mà chúng tôi đi không được. Không biết cuộc biểu tình của anh em học sinh, sinh viên chỗ Tổng lãnh sự có thành công hay không cũng chưa được biết. 

Nhưng mà sáng hôm nay đọc Thông cáo báo chí của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế thì biết rằng ra vậy họ có thành công, họ có đi được đến nơi. Ngoài Hà Nội đến được tòa Đại sứ Trung quốc, trong này đến Tổng lãnh sự cũng đông người. Tôi rất mừng (cười) mừng thật. Như vậy là chỉ có mình là bị chặn thôi, và mấy chùa khác thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất chặn rồi, điện thoại đều bị chặn hết.

Lo lắng trước vận mệnh đất nước

Ỷ Lan : Trước đây Hòa thượng đã nhân danh Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất nhiều lần lên tiếng về vấn đề Trung quốc xâm lấn hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa và lãnh thổ Việt Nam. Trước diễn biến ngày nay, Hòa thượng và Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất sẽ có thái độ như thế nào và có dự tính gì liên quan đến sự vụ này ? Hòa thượng nghĩ sao khi có người nói rằng việc này nên để cho Đảng và Nhà nước lo liệu, người dân không nên dính vào ?

9-250.jpg
Các bậc nhân sĩ trí thức biểu tình ôn hòa hôm 05/6/2011.
Hòa thượng Thích Quảng Độ : 
Hồi tôi bị đày ở ngoài Bắc mười năm, dân chúng họ nói cho tôi biết như thế. Họ bảo rằng "Tất cả để Nhà nước lo, dân khỏi lo". Nhưng dân miền Bắc có cái vùng không phân biệt giữa hai chữ l và n. Họ nói có vẻ khôi hài, ở đây tất cả việc gì, đặc biệt việc chính trị thì Nhà nước bảo rằng "Dân khỏi no đã có Nhà nước no", có nghĩa là chỉ có Nhà nước no thôi, dân đói.

Tất cả công việc chính trị để Đảng và Nhà nước lo, dân khỏi quan tâm đến vấn đề chính trị. Họ nói như thế họ độc quyền làm chính trị, còn nước còn hay nước mất dân khỏi lo, đã có họ lo. Thế nhưng mà họ lo họ có làm được hay không là chuyện khác. Đây ngay trước mắt đây, người Tàu đang lấn biển, Ải Nam quan mất rồi, mà cái Ải Nam quan là địa danh thiêng liêng nhất, đánh dấu cái khí phách, cái hào hùng của tổ tiên ngày xưa. Đấy chính trị Nhà nước lo đấy, Nhà nước lo để mất nước à ? Nhà nước lo đến nỗi bán nước à ? Đó là trên đất liền, rồi hải phận đây, hai chục nghìn cây số vuông Vịnh Bắc bộ, rồi Hoàng Sa mất hẳn, Trường sa một phần, họ tự vẽ một cái hình Lưỡi bò coi như hết cả Biển Đông. Họ vẽ đến đâu mình phải công nhận đến đó.

Hỏi rằng cái chính quyền hiện giờ còn có tác dụng gì với đất nước không ?

Anh em học sinh, sinh viên họ cũng thấy thế, mà họ đã phải làm như thế, thì bây giờ Nhà nước bảo đã có Nhà nước lo đừng dính vào. Người xưa nói quốc gia hưng vong thất phu hữu trách. Khi mà đất nước lâm nguy, sự tồn vong của một dân tộc, thì người thất phu là cái người dân thường cũng phải có trách nhiệm. Chứ bây giờ Nhà nước muốn độc quyền, mà độc quyền lúc thái bình thịnh trị để độc quyền mà hưởng thì được rồi. Nhưng còn đến lúc lâm nguy, quốc nạn như thế này mình phải lo chứ !

Ngay bây giờ đây, tôi kêu gọi cả học sinh, sinh viên kết hợp lại từ Bắc vào Nam lập một liên minh gọi là "Liên minh Chống Ngoại xâm.

HT. Thích Quảng Độ

Mục đích của cái Đảng Cộng sản là tôi biết rồi. Họ làm cách nào để giữ đảng Cộng sản mà thôi, giữ đến cùng để truyền đời cha, đời con, đời cháu, đời chắt, đời chút, đời chít đây. Cho nên dù mất nước mà còn Đảng cũng được, có thể làm tay sai thì được, sẵn sàng, chứ họ không bỏ cái đảng Cộng sản đâu.
Cho nên bây giờ tôi thấy cuộc biểu tình vừa rồi, tôi mong rằng, nếu một ngày gần đây nếu đất nước còn lâm nạn nữa thì phải toàn dân cũng theo gương đó mà đứng lên chứ không chịu trói tay ngồi đó để cho đảng Cộng sản tung hoành muốn làm gì thì làm.

Ngay bây giờ đây, tôi kêu gọi cả học sinh, sinh viên kết hợp lại từ Bắc vào Nam lập một liên minh gọi là "Liên minh Chống Ngoại xâm". Lập cái liên minh để đoàn tụ, đoàn kết lại với nhau tạo thành sức mạnh để bảo vệ đất nước này, để chống lại ngoại xâm. Tôi kêu gọi thức giả các vị còn quan tâm đến vận mệnh của đất nước, tương lai của dân tộc, lúc này là lúc nguy rồi, nếu có vị nào có tâm huyết với đất nước đứng ra kêu gọi, tôi mặc dầu già rồi tôi cũng xin xung phong làm một thành viên để giữ đất nước này.

Ỷ Lan : Xin cám ơn Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ.

Một Số Điểm Nên Biết Khi Xuống Đường Biểu Tình


Xin được chia sẻ với các bạn một số điểm mà tôi nghĩ rằng các bạn nên biết khi tham gia một cuộc xuống đường biểu tình... Rất mong nhận được những đóng góp của các bạn và nếu có thể, xin chuyễn tải thông tin này đến những bạn khác.



  • Cần một nhóm bạn trẻ tiếp tế về thức ăn nhẹ và nước uống cho đoàn biểu tình nếu có thể.



  • Đoàn người biểu tình nên di chuyển với tốc độ chậm để cùng chờ nhau.


  • Cần thành lập nhóm nhỏ điều hành và sau đó phân tán vào đoàn người để giữ liên lạc với nhau.

  • Mang theo loa cầm tay để hướng dẫn bà con, hô to khẩu hiệu và hát những bài ca yêu nước.


  • Luôn luôn cảnh giác thành phần phá rối và phải bảo vệ cho nhau.

  • Đi dày nhẹ để dễ dàng di chuyển.

  • Đón xe buýt hoặc gửi xe cách xa địa điểm cuộc biểu tình.



  • Đội nón, mang theo balô đựng bánh trái nhẹ và nước uống.



  • Tuyệt đối không khiêu khích và đụng chạm với lực lượng công an duy trì trật tự đường phố.



  • Thông báo cho gia đình hoặc bạn bè biết trước giờ giấc đi và về khi tham gia cuộc biểu tình để đề phòng những bất trắc có thể xảy ra.



  • Luôn chia sẻ và thông tin về tình hình đang xảy ra với những đoàn biểu tình khác ví dụ như ở Hà Nội v.v..



  • Lên lịch trình điạ điểm và thời gian cho cuộc biểu tình, nhưng chỉ phát tán khi cuộc xuống đường bắt đầu.



  • Mang theo cờ, những biểu ngữ ngắn, gọn, nhẹ và xúc tích.



  • Kêu gọi và giải thích ý nghĩa của cuộc biểu tình đến mọi người.



  • Lên kế hoạch cho những trường hợp xấu có thể xảy ra.



  • Luôn nhẹ nhàn và dùng những lời lẻ thuyết phục khi phải đối thoại với lực lực công an mật vụ. Thuyết phục và tranh luận với họ, xuống đường biểu tình là hợp pháp và thể hiện quyền dân chủ của công dân.



  • Cương quyết không chấp nhận những hành động bắt bớ khi xuống đường vì đó là hành động phạm pháp.



  • In và phân phát những điều luật mà pháp luật hiện nay của Việt Nam cho phép người dân có quyền tham gia xuống đường biểu tình.



  • Mang theo trống, kèn tạo nên tiếng động để gây sự chú ý của mọi người.



  • Kết bạn với những nhóm bạn trẻ và sinh viên khác để chia sẻ thông tin và liên lạc với nhau.



  • Sau mỗi một cuộc xuống đường, đánh giá những điểm mạnh và yếu, rút tỉa ra kinh nghiệm quí giá cho những cuộc xuống đường sau này.



  • free counters

    Giáo xứ Hàm Long thắp nến cầu nguyện cho sự toàn vẹn lãnh hải và tài sản của Giáo hội


    Giáo xứ Hàm Long thắp nến cầu nguyện cho sự toàn vẹn lãnh hải và tài sản của Giáo hội
    6/06/11 1:37 AM .Tối 5/6/2011, hàng ngàn người đã tới nhà thờ Hàm Long, thành phố Hà Nội để cùng hiệp thông cầu nguyện cho sự an nguy của tổ quốc trước bá quyền bành trướng Bắc Kinh và cho tài sản của Giáo Hội tại 172 Nguyễn Thái Học (tu viện Camelo) đang bị nhà cầm quyền chiếm dụng cách bất hợp pháp.

    Giáo xứ Hàm Long là một trong những xứ đạo cổ kính thuộc Tổng Giáo phận Hà Nội. Giáo xứ hiện do linh mục Giacôbê Nguyễn Văn Lý – quản hạt Hà Nội, quản nhiệm.







    Từ nhiều năm nay, cùng với giáo xứ Thái Hà, giáo xứ Hàm Long luôn là nơi để các tín hữu tới hiệp thông cầu nguyện cho những bất công của xã hội, những dân oan, hay những mảnh đời gặp phải những ngang trái.

    Trong vụ xử án tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, ngày 4/4/2011 vừa qua, giáo dân giáo xứ Hàm Long không chỉ tỏ tình hiệp thông với gia đình tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ bằng đêm thắp nến cầu nguyện cho ông, mà nhiều giáo dân Hàm Long đã trực tiếp tới tham dự phiên tòa bày tỏ sự phản đối phiên tòa bất công do chính quyền dựng lên nhằm kết án người vô tội.









    Ngay trong buổi sáng ngày 5/6/2011, cùng với một số giáo dân Thái Hà, nhiều giáo dân Hàm Long cũng đã tới trước đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội, tham gia biểu tình phản đối nhà cầm quyền Bắc Kinh ngang ngược xâm chiếm lãnh hải và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.



    Những băng rôn mà giáo xứ Hàm Long trương lên trước buổi thắp nến cầu nguyện tối 5/6/2011, thêm một lần khẳng định tấm lòng của giáo dân Hàm Long đối với đất nước, dân tộc và đối với Giáo Hội.

    Xin tri ân cha quản hạt Hà Nội và giáo dân Hàm Long đã can đảm làm chứng cho công lý và nói thay cho mọi tín hữu lòng khát khao yêu tổ quốc, yêu Giáo hội.



    6/6/2011

    Nữ Vương Công Lý

    Người chống tham nhũng bị bắn không được bảo vệ

    Dân Việt) - Theo người nhà anh Giáp và những người dân phường Vinh Tân thì từ trước đến nay, gia đình anh Giáp không có bất kỳ một sự bảo vệ nào từ cơ quan chức năng.
    >> Một người chống tham nhũng bị bắn ở Nghệ An
    Ngày 5.6, anh Trần Văn Giáp (SN 1974), trú tại phường Vinh Tân, TP.Vinh - một trong 18 người được UBND tỉnh Nghệ An vinh danh vì có thành tích chống tham nhũng - đã bị côn đồ hành hung ngay giữa phố.

    Hiện anh Trần Văn Giáp đang điều trị tại Bệnh viện TP.Vinh với các vết thương bầm tím ở vai, mông và bụng. Sáng 6.6, dù còn đau nhức khắp người nhưng anh Giáp vẫn gắng gượng tiếp chuyện.


    Anh Trần Văn Giáp vừa trải qua một cuộc truy sát của những kẻ bịt mặt (ảnh chụp chiều 5.6).

    Anh Giáp cho biết, khoảng 16 giờ, anh đang chở vợ bằng xe máy trên đường Phạm Hồng Thái, TP.Vinh thì bị 2 kẻ bịt mặt đuổi đánh. Anh gọi điện cho 2 người em ruột (Trần Văn Phong, Trần Văn Thân) và anh Trần Thanh Mai hàng xóm, đến giải cứu.

    Thấy có người đến, 2 đối tượng bịt mặt bỏ chạy. Nhưng chỉ khoảng 15 phút sau, một nhóm thanh niên khoảng 15 tên cầm dao, kiếm, gậy và cả súng đến đuổi đánh. Anh Giáp bỏ chạy thì một đối tượng đuổi theo và nổ 3 phát súng, nhưng rất may đạn không trúng người. Anh Phong bị chém một nhát vào tay trái, máu ra ướt áo. Khi thấy công an xuất hiện, nhóm đối tượng này đã bỏ chạy.

    Trước đó, ngày 26.7.2010, anh Giáp tố cáo nhiều cán bộ có sai phạm về đất đai và bán gạo cứu trợ lũ lụt năm 2010 trên địa bàn phường Vinh Tân (TP.Vinh) và xã Hưng Thịnh (huyện Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An)… Trong vụ việc đó, một số cán bộ đã phải hầu tòa. Sau những chiến công đó, ngày 2.8.2010, anh Giáp đang đi trên đường thì bị 2 tên bịt mặt đón đường chém vào lưng phải nhập viện điều trị gần 1 tháng.

    Chị Dương Thị Hà - vợ anh Giáp khóc: "Chồng em chống tham nhũng không những bị đánh mà cả nhà đều không yên ổn. Con đi học, vợ chồng phải bỏ cả công việc để đưa đón vì sợ chúng trả thù. Từ năm ngoái đến nay, về ban đêm vợ chồng em chẳng dám đi ra khỏi nhà".

    Khi được hỏi, bị hành hung như thế có tiếp tục chống tham nhũng, anh Giáp khẳng định: "Còn tham nhũng thì tôi còn chống đến hơi thở cuối cùng".

    Sau vụ việc ông Trần Hữu Sửu bị truy sát, Công an huyện Đô Lương đã vào cuộc điều tra tìm hung thủ. Tiếp đó, Bí thư Tỉnh ủy Nghệ An - ông Phan Đình Trạc đã ký công văn chỉ đạo công an, Ban chỉ đạo phòng, chống tham nhũng tỉnh điều tra vụ việc... Hơn 3 tháng trôi qua, hung thủ vẫn chưa được làm rõ và công tác điều tra dường như đã bị bỏ quên.Trao đổi với NTNN về việc xử lý vụ việc và bảo vệ cho người đấu tranh chống tiêu cực, ông Nguyễn Cảnh Sơn - Trưởng Công an phường Vinh Tân, TP.Vinh cho biết:

    "Ngay khi sự việc xảy ra, chúng tôi đến ngay hiện trường nhưng các đối tượng hành hung anh Giáp đã bỏ trốn. Hiện chúng tôi đã báo lên Công an TP.Vinh để phối hợp điều tra truy bắt các đối tượng trên. Chúng tôi cũng đã cử người đến bệnh viện thăm anh Giáp và thường xuyên tuần tra trên địa bàn để bảo vệ những người chống tiêu cực”.

    Tuy nhiên theo người nhà anh Giáp và những người dân phường Vinh Tân thì từ trước đến nay, gia đình anh Giáp không có bất kỳ một sự bảo vệ nào từ cơ quan chức năng. Với vụ việc anh Giáp bị chém năm 2010, công an có vào cuộc điều tra, nhưng hung thủ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

    Không chỉ anh Giáp mà một số người chống tham nhũng trên địa bàn tỉnh Nghệ An cũng liên tục bị côn đồ hành hung.

    Tối 22.2, trong lúc đi ra đóng cổng để đi ngủ, ông Trần Hữu Sửu (47 tuổi), trú tại xã Hiến Sơn, huyện Đô Lương - người 12 năm liên tục chống tiêu cực bị 2 đối tượng bịt mặt nấp từ trong bụi rậm lao ra vung kiếm chém tới tấp làm ông ngất tại chỗ phải nhập viện trong tình trạng nguy kịch.

    Ông Trần Hữu Sửu cũng là 1 trong 18 người được UBND tỉnh Nghệ An vinh danh trong Hội nghị biểu dương những người tham gia chống tham nhũng trên toàn tỉnh (ngày 4.1.2011).

    Tiến Dũng

    Phát hiện 52 cán bộ dùng bằng giả ở một huyện


    TTO - Ngày 7-6, Ông Nguyễn Văn Thạnh, bí thư Huyện ủy An Phú (An Giang) cho biết sẽ xử lý kỷ luật 52 cán bộ Đảng viên ở huyện này sử dụng bằng giả, không hợp pháp.

    Sau khi có đơn tố cáo 54 cán bộ trong huyện ở sử dụng bằng giả, Huyện ủy An Phú báo cáo và kết hợp với Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy tiến hành kiểm tra xác minh. Đến nay hai bên đã thống nhất nội dung kết luận kiểm tra Đảng viên có dấu hiệu vi phạm, theo đó có 52 cán bộ Đảng viên thuộc Đảng bộ huyện này sử dụng bằng tốt nghiệp bổ túc THPT giả, không hợp pháp.

    Trong số đó có 1 cán bộ Phòng Lao động thương binh & xã hội huyện; còn lại là bí thư, phó bí thư Đảng ủy, chủ tịch, phó chủ tịch UBND một số xã; và nhiều cán bộ đứng đầu các ban ngành, đoàn thể cấp xã.

    Ông Thạnh cho hay theo thông tin trên những tấm bằng tốt nghiệp thì hội đồng thi tốt nghiệp được tổ chức tại TP Cần Thơ, TP.HCM, Đồng Nai… Tuy nhiên qua kiểm tra những hội đồng thi đó không có thật.

    Trong đợt bầu cử HĐND tại địa phương 52 cán bộ nói trên không được cơ cấu và bị loại khỏi danh sách ứng cử viên.

    Sau khi có thông báo kết luận chính thức của Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy và ý kiến của Ban thường vụ Tỉnh ủy, Huyện ủy sẽ xử lý kỷ luật nghiêm khắc, theo quy định số 94-QĐ/TW về xử lý kỷ luật Đảng viên vi phạm. Theo đó mức nhẹ nhất là cảnh cáo, trường hợp đang giữ chức vụ thì cách chức về mặt Đảng.

    Một cán bộ ở Huyện ủy An Phú tiết lộ rằng 52 cán bộ đều nhìn nhận mình sử dụng bằng không hợp pháp, một số người thừa nhận do thi tốt nghiệp THPT hệ bổ túc nhiều lần không đậu nên phải… chạy lo bằng, có người chi 3–4 triệu đồng, có người chi 5-6 triệu đồng.

    Hiện cơ quan chức năng huyện An Phú đang tiếp tục xác minh trường hợp một chủ tịch xã bị tố cáo là ông này nhờ người thi hộ trong kỳ thi tốt nghiệp THPT hệ bổ túc được tổ chức tại một hội đồng thi ở huyện An Phú nên mới… có bằng.

    ĐỨC VỊNH

    http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Phap-luat/441432/Phat-hien-52-can-bo-dung-bang-gia-o-mot-huyen.html